chương 4 — Đừng ảo tưởng

7h30 sáng. Trong căn bếp ấm áp, Duy đang cẩn thận gói từng món ăn vào hộp thủy tinh, đặt vào túi giữ nhiệt. Hôm nay trời âm u, mưa phùn nhẹ, cậu mặc áo khoác, kéo cao cổ áo che đi khuôn mặt nhợt nhạt vì mất ngủ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Hôm nay mình mang bữa trưa cho anh ấy vậy, biết đâu anh sẽ vui"
Cậu mỉm cười, tự thuyết phục mình.
11h45 trưa — Tầng 16, Tập đoàn RC.
Thang máy mở ra, Duy bước ra hành lang với túi đồ ăn nhỏ trong tay. Cậu chưa từng đến công ty Quang Anh, nhưng bảo vệ đã cho phép lên vì "có tên trong danh sách người nhà."
Cậu rụt rè đứng trước phòng Tổng giám đốc.
đa nv nữ
đa nv nữ
Tổng giám đốc đang họp. Em có muốn ngồi chờ không?
Một cô thư kí trẻ hỏi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ, em đợi được, không phiền chứ ạ?
đa nv nữ
đa nv nữ
Không đâu, mời em ngồi.
Duy ngồi vào ghế chờ. Một lúc sau, cánh cửa phòng họp hé mở. Tiếng giày cao gót và giọng phụ nữ quen thuộc vang lên.
Tuệ Nhi
Tuệ Nhi
Anh ấy mệt vì em suốt ba ngày cưới. Em tưởng chỉ cần một cái nhẫn là giữ được trái tim anh sao?
Duy quay đầu.
Cô bước ra, tay cầm xấp tài liệu, không hề để ý đến cậu.
Tuệ Nhi
Tuệ Nhi
Anh Nguyễn chỉ bị ép cưới, em biết mà. Đừng ảo tưởng nữa cô vợ nhỏ ạ.
Duy ch*t lặng
Bàn tay siết chặt quai túi, hộp cơm bên trong hơi nghiêng, nước canh sánh ra, thấm ướt mép túi.
Cậu đứng lên, cúi đầu chào thư kí.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em xin lỗi, em có việc đột xuất. Nhờ chị đưa giùm túi này cho anh ấy.
đa nv nữ
đa nv nữ
Ơ, nhưng em không gặp Tổng giám đốc sao?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không cần nữa ạ.
Duy quay lưng, bước nhanh về phía thang máy. Mỗi bước chân như giẫm lên một lớp niềm tin đang rạn nứt.
_____________________
Chiều muộn
Quang Anh trở về văn phòng, thấy túi đồ ăn đặt ngay ngắn trên bàn làm việc. Anh nhìn hộp cơm còn ấm, rồi hỏi cô thư ký:
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ai để đây?
đa nv nữ
đa nv nữ
Vợ anh ạ, cậu ấy đến rồi đi ngay.
Quang Anh khựng lại
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu ta nói gì không?
đa nv nữ
đa nv nữ
Không... chỉ nói không cần gặp anh.
Một thoáng im lặng, rồi anh lạnh nhạt quay đi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lần sau không cần để cậu ấy vào.
đa nv nữ
đa nv nữ
Vâng...
Tối hôm đó.
Duy ngồi co người trên ghế sofa, ánh đèn vàng hắt lên gò má ửng đỏ vì gió lạnh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thì ra em đúng là người dưng trong thế giới của anh. //buồn//
Cậu ngước nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi Hà Nội bắt đầu lên đèn. Đèn vàng, đường ướt mưa. Người ta có thể tay trong tay bước qua nhau, nhưng tim thì vẫn mãi xa cách.
"Đừng ảo tưởng nữa."
Những lời đó, cậu sẽ khắc sâu vào lòng.
END

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play