#2 Mộng Vô Thanh.

♡⁠˖⁠꒰⁠ᵕ⁠༚⁠ᵕ⁠⑅⁠꒱
Tối hôm đó, trong giấc ngủ chập chờn, Duy mơ
Em thấy một căn nhà ngói đỏ. Có cây bồ đề rất lớn, có giếng nước cạn, và có một thiếu niên mặc áo dài trắng, đứng dưới tán cây
Người ấy quay lưng lại, tóc dài chấm vai, gió thổi nhẹ cũng không khiến dáng đứng ấy lay động
Khung cảnh này, chẳng hiểu sao, khiến tim em nhói lên mỗi lần chạm mắt.
Giống như một thứ gì đó thân quen lắm, nhưng lại chẳng thể gọi tên.
Duy định gọi, nhưng cổ họng nghẹn cứng.
Em đưa tay lên, chạm vào không khí, thì bất chợt người thiếu niên ấy quay lại,khuôn mặt rất giống… Quang Anh
Không đúng. Là ánh mắt kia. Cũng đôi mắt như sương sớm ấy
Nhưng ánh nhìn ấy trong mơ... buồn hơn. Đau hơn. Và tha thiết đến không chịu nổi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy...
Người ấy gọi tên em, bằng giọng trầm rất khẽ, gần như chỉ là hơi thở lướt qua màn đêm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em không được quên anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dù là giấc mộng hay kiếp người
Em chưa kịp hỏi gì thì bóng dáng kia đã tan vào ánh sáng mờ trắng
Cây bồ đề rụng lá. Giếng nước nứt toác. Và căn nhà cháy rực lên như đang nuốt trọn cả bầu trời
Duy giật mình tỉnh dậy. Mồ hôi ướt lưng áo
Gió thổi qua khung cửa gỗ, mang theo mùi trầm hương thoảng rất nhẹ
Tim em đập rất nhanh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em không được quên anh…?
Câu nói ấy cứ vang mãi trong đầu. Như một điềm báo. Như một nhắc nhở
(⁠ノ⁠◕⁠ヮ⁠◕⁠)⁠ノ⁠*⁠.⁠✧
Sáng hôm sau, Duy lặng lẽ đi ra chợ sớm cùng cha, đầu óc cứ lởn vởn hình ảnh căn nhà cháy trong mơ
Ông Hoàng
Ông Hoàng
Con sao vậy?
Ông Hoàng
Ông Hoàng
// vừa hỏi, tay bốc rau diếp cá vào rổ//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ… con hơi khó ngủ. Mơ thấy chuyện lạ lắm cha
Ông Kế chỉ cười, nhưng ánh mắt thoáng xao động
Ông Hoàng
Ông Hoàng
Giấc mơ là phần tâm chưa kịp quên chuyện cũ
Ông Hoàng
Ông Hoàng
Con mà mơ đi mơ lại một chuyện, thì nên ghi ra
Ông Hoàng
Ông Hoàng
Biết đâu… là dấu hiệu đó
Duy không đáp. Em nhìn theo những người buôn gánh bán bưng, từng gương mặt lướt qua như lẫn vào khói sương buổi sớm
Lòng em thấy chênh vênh. Rồi ánh mắt ấy lại hiện về
Không hiểu vì sao, mỗi lần nghĩ tới người tên Quang Anh, em lại thấy trong ngực có một khoảng trống nhỏ
Như thể đã từng đánh mất thứ gì đó rất quan trọng. Như thể từng có một lời hứa… mà mình không nhớ nổi
--
Trong khi ấy, ở một nơi khác
Quang Anh cũng vừa thức dậy từ một giấc mơ không tên
Anh thấy mình bước qua cầu gỗ, dưới là dòng sông đỏ lựng. Trên bờ bên kia, có người đang đứng đợi
Người ấy mặc áo lụa trắng, tay cầm một chiếc ô giấy. Mặt bị che khuất bởi ánh nắng vàng loang lổ xuyên qua rặng liễu
Khi anh đến gần, người ấy quay lại, một khuôn mặt quen thuộc đến ám ảnh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh đến trễ rồi...
Người kia nói, môi mấp máy, mắt ngấn nước.
Rồi tất cả biến mất. Như thể chưa từng tồn tại
Chỉ là một khoảng trống.
Nhưng nụ cười ấy... sao quen đến đau lòng.
Quang Anh ngồi dậy, tay siết chặt lấy ga giường
Chẳng ai biết, từ lần đầu gặp Duy, những giấc mơ câm lặng ấy đã theo anh từng đêm
Chúng không nói rõ điều gì. Chỉ để lại dư âm, như một bản nhạc dang dở, không ai nhớ nổi tên
__________________________
Chiều hôm đó, một lần nữa, định mệnh khẽ lật thêm một trang
Duy được ông Kế sai mang đơn thuốc mới đến nhà bà Tư
Nhưng lần này, người ra mở cửa không phải bà giúp việc, mà là chính anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Là cậu.
Quang Anh hơi khựng người. Anh không nghĩ Duy lại xuất hiện đúng lúc mình đang dợm bước rời nhà.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu đến đưa thuốc?
Giọng anh vẫn nhẹ, nhưng hơi thở hơi lệch đi một nhịp
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ. Lần này bà có thêm chứng mất ngủ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cha em bốc bài khác
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vào đi. Tôi có chuyện muốn hỏi cậu
Duy hơi ngần ngừ. Em không biết vì sao tim mình lại đập nhanh đến vậy
.
Căn phòng khách vắng. Mùi trà sen thoảng đâu đó trong không khí
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//rót nước mời, rồi thẳng thừng//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hôm trước, khi chạm tay tôi, cậu có cảm giác gì không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//sững người//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Sao... sao cậu hỏi vậy?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vì tôi đã thấy cậu trong mơ. Nhiều lần
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Trước cả khi gặp cậu ngoài đời
Không khí chùng xuống. Cả hai không nói gì thêm. Chỉ có tiếng kim đồng hồ gõ nhịp
Mắt nhìn nhau, như muốn xuyên qua cả lớp ký ức bị lãng quên. Duy nắm chặt tay, cố giữ giọng mình không run.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em cũng vậy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng em không chắc... đó là thật hay chỉ là trò đùa của giấc ngủ
Quang Anh bước tới, rất gần. Gần đến mức hơi thở của hắn lướt qua gò má em
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nếu là giấc mộng, thì tôi muốn được mộng chung với cậu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Còn nếu là đời trước...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//khẽ cuối đầu//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thì kiếp này, tôi sẽ tìm lại em, dù phải đi lạc đến tận cùng thời gian
Cả hai lặng im
Đâu đó ngoài trời, một giọt mưa rơi xuống đầu mùa nắng
Câu chuyện giữa họ, vừa bắt đầu, giữa mơ và thật, giữa làng quê thanh bình và một mối duyên chưa thể gọi tên
“Nếu giấc mộng là thật, liệu ta có dám tin vào điều từng đánh mất?”
[...]
Hot

Comments

𐙚 𝒊𝒕𝒔.𝒉𝒏_ ྀི

𐙚 𝒊𝒕𝒔.𝒉𝒏_ ྀི

hứa ngọt cho êm nha Kuaa.. 😓

2025-07-02

0

#𝐓𝐇 𝐓𝐫𝐮𝐞𝐌𝐢𝐥𝐤ᝰ.ᐟ.

#𝐓𝐇 𝐓𝐫𝐮𝐞𝐌𝐢𝐥𝐤ᝰ.ᐟ.

sớm nha Kua đáng iu><

2025-06-30

0

𐙚 𝒊𝒕𝒔.𝒉𝒏_ ྀི

𐙚 𝒊𝒕𝒔.𝒉𝒏_ ྀི

hỏi cuới thì được ạ.. 😞

2025-07-02

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play