[RhyCap] Sài Gòn Và Em

[RhyCap] Sài Gòn Và Em

#1 Mùa Nắng Chưa Tên.

🧸
🧸
Một số lưu ý trước khi đọc fic nhé.
🧸
🧸
♡Fic toàn bộ chỉ là chất xám, trí tưởng tượng của Cua, vui lòng không gán ghép lên người thật. ♡Có yếu tố tâm linh, luân hồi, tiền kiếp. ♡Bối cảnh Việt Nam thời kỳ xưa, không xác định rõ cột mốc thời gian. ♡Tính cách hay cách hành xử của nhân vật chỉ là hư cấu, không dựa trên những nguyên bản có thật đã được biết đến. ♡ Idea lấy cảm hứng từ bài hát Đó Chỉ Là Thành Phố Của Anh, bài hát Sài Gòn Và Em và thuộc trí tưởng tượng của Cua_mthiz. MỌI THÔNG TIN ĐƯỢC TÌM HIỂU Ở CHAP GPT!
🧸
🧸
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
♡⁠˖⁠꒰⁠ᵕ⁠༚⁠ᵕ⁠⑅⁠꒱
Làng Bình Phú những năm trước có một kiểu nắng rất lạ.
Nó không gắt gao như miền Trung khô rát, cũng chẳng vàng hoe như phố cổ ngoài Bắc.
Nắng Bình Phú buổi sớm lặng lẽ len qua hàng me, nằm yên trên mái ngói rêu phong, rồi khe khẽ vén màn gõ vào cánh cửa gỗ cũ kĩ của một căn nhà nhỏ ở gần ven sông.
Căn nhà ấy là của thầy lang Hoàng Văn Kế.
Gọi là thầy lang cho sang chứ ông Kế chỉ là người biết chút nghề bắt mạch bốc thuốc, chuyên chữa mấy chứng cảm sốt đau bụng cho bà con trong xóm.
Nhà ông nằm nép dưới gốc cây gòn già, phía trước có hàng cau cao vút, phía sau là mảnh vườn con trồng toàn dược thảo.
Con trai ông, Hoàng Đức Duy là người vẫn hay ra đầu hẻm đón nắng mỗi sáng, tay cầm chổi, chân không dép, tóc rối mềm như mây.
Ông Hoàng
Ông Hoàng
Duy ơi, đem rổ thuốc ra phơi sớm kẻo nắng qua mất!
Tiếng ông Kế từ trong nhà vọng ra, khàn khàn vì mới thức giấc.
Duy chẳng trả lời, chỉ nhấc rổ thuốc bắc, bọc vải thưa, ra đặt lên sạp tre rồi ngồi xuống bậc thềm, mắt dõi theo vệt nắng đang bò dần lên hàng gạch.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mấy nay nắng dịu ghê ha cha
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không nóng gì mấy, mà sáng nào cũng thơm thơm
Ông Kế bước ra, rót nước trà từ bình tích.
Ông Hoàng
Ông Hoàng
Nắng này là nắng lòng người đó con
Ông Hoàng
Ông Hoàng
Đất làng mình dạo này như biết thở, biết thương, biết buồn luôn vậy
Duy cười, rướn người ngắt một cành bạc hà rồi xoay xoay giữa hai ngón tay.
Em hay làm vậy khi thấy lòng mình hơi rối.
Sáng nay, chẳng hiểu vì sao, tim em đập hơi nhanh hơn thường lệ. Như thể… có ai đó đang nhìn mình từ một nơi rất xa, hoặc rất gần.
--
Cách đó không xa, một chiếc Citroën DS trắng bạc lặng lẽ dừng lại bên lề đường trải sỏi.
Cửa kính xe hạ xuống, để lộ một gương mặt điển trai đến lạnh lùng, hàng lông mày sậm, ánh mắt sâu, và môi mím lại như đang che giấu cả một mùa đông trong ngực.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đó là cậu ta à?
Giọng Quang Anh vang lên, nhẹ mà sắc. Người tài xế, cũng là quản gia lâu năm trong nhà Hội đồng Nguyễn khẽ gật đầu.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Tài Xế: Vâng, cậu Duy, con trai thầy lang Kế
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Tài Xế: Người vẫn hay bốc thuốc cho bà Tư nhà ta. Cậu muốn xuống không?
Quang Anh lắc đầu. Anh không biết mình muốn gì.
Anh chỉ biết, từ lần đầu tiên nghe tên người ấy, trong lòng anh như có một chiếc kim châm, rất nhỏ, mà ngứa ran.
Và giờ đây, khi nhìn thấy cậu thiếu niên ấy dưới nắng, tay vén tóc, mắt nhìn trời, anh chợt hiểu vì sao những bài thơ tình thường viết về ánh sáng.
__________________________
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Ê Duy! Hôm nay có nước dừa nè!
Tiếng reo vui vang lên từ đầu hẻm.
Là Pháp, bạn nối khố của Duy, vừa đạp xe từ chợ về, theo sau là Dương, con nhà buôn vải, cặp kè với Pháp không rời từ dạo lễ Tết năm ngoái.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tụi mày lại dụ tao đánh cờ tướng uống nước nữa hả?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hôm bữa tao thua sạch kẹo mạch nha rồi còn gì
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//nhăn mặt, nhưng mắt sáng rỡ//
Ba người ngồi xúm quanh phản gỗ, vừa nhai đậu phộng vừa cãi nhau chí chóe vì chuyện "cờ đi pháo ăn mã", tiếng cười giòn như rang khắp ngõ nhỏ.
Một ngày ở làng quê có thể bắt đầu như vậy.
Không cần quá nhiều thứ ồn ào.
Chỉ cần nắng, vài người thương, và những lần chạm mắt không tên.
---
Buổi chiều hôm ấy, khi Duy đem thuốc đến nhà bà Tư, bà con bên ngoại nhà Hội đồng Nguyễn, em không ngờ mình sẽ gặp lại đôi mắt sáng lạnh như buổi sớm hôm nay.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh là...?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh. Cháu đích tôn của bà Tư
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hình như tôi từng thấy cậu sáng nay, ở đầu hẻm
Duy ngơ ngác nhìn người thanh niên đứng trong phòng khách lớn
Bộ âu phục cắt gọn, cà vạt chỉn chu, nhưng ánh mắt lại như đang dạo chơi ở một thế giới rất khác, một thế giới không ai gọi tên được, ngoài em
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
À, dạ... em đem thuốc tới cho bà
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Bốc theo toa cha em kê. Có cả hướng dẫn sắc sẵn luôn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu tên là gì?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Duy ạ, Hoàng Đức Duy
Quang Anh khẽ cười, nụ cười mỏng như gió lướt qua mặt hồ.
Rồi anh bước lại, đỡ lấy túi thuốc từ tay Duy.
Khoảnh khắc ngón tay chạm nhau, Duy thấy da mình như có luồng điện nhẹ chạy qua.
Em không biết, vài giây sau đó, Quang Anh cũng đứng lặng đi.
--
Trời làng quê tối rất nhanh. Duy đi bộ về, tay khẽ chạm vào ngực.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cái làng này… sao tự nhiên thấy lạ quá vậy trời?
Em tự hỏi, rồi khẽ cười một mình.
Không hay, phía xa, bên trong chiếc xe hơi đang đỗ cạnh quán nước, đôi mắt kia vẫn dõi theo từng bước chân của em.
“Đó chỉ là thành phố của anh. Nhưng có em rồi, nó thành ký ức của chúng ta.”
Câu chuyện bắt đầu như thế, trong một buổi sáng chan nắng, nơi một ánh nhìn đã khiến cả một trái tim lỡ nhịp.
[...]
Hot

Comments

𐙚 𝒊𝒕𝒔.𝒉𝒏_ ྀི

𐙚 𝒊𝒕𝒔.𝒉𝒏_ ྀི

ói òi oii my gu my guu❤

2025-06-30

0

𝘡𝘺𝘯𝘯🍊

𝘡𝘺𝘯𝘯🍊

k vui có bị xé quần k😞??

2025-06-30

0

vịt zàng

vịt zàng

ủa dịu vậy mà cái kết🥰

2025-06-30

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play