Chương 3

Quán cà phê nằm nép mình trong con hẻm nhỏ giữa trung tâm thành phố,
Không biển hiệu rõ ràng, không rực rỡ đèn màu,
Chỉ có một bảng gỗ nhỏ xíu treo lủng lẳng bên cạnh tán cây: “Chậm”.
Tên quán là thế.
.
Trường Sinh đến đây mỗi chiều thứ tư, đôi khi là thứ bảy.
Ghế anh ngồi luôn là chỗ khuất ở cuối quán,
Đối diện khung cửa sổ nhỏ hướng ra con đường đầy lá me.
Chiếc bàn gỗ cũ, ghế hơi kêu mỗi khi dịch chuyển, và tách trà cam gừng anh gọi mãi chẳng đổi
Dù nhân viên đổi vài lượt, chỉ có anh và chỗ ngồi ấy là vẫn như cũ.
Trường Sinh thích sự yên tĩnh ở đây.
Không ai hỏi nhiều, không ai quan tâm quá mức.
Họ thấy anh một mình, một cuốn sổ tay, một ly trà, một ánh mắt thường xuyên dõi ra khung cửa.
Và ai cũng im lặng
Như thể hiểu rằng anh đang chờ một người mà không ai nên nhắc đến.
---
Ngày hôm nay quán có mưa.
Không phải cơn mưa lớn, chỉ là lất phất, đủ để hơi nước phủ nhẹ lên mặt kính cửa sổ.
Trường Sinh khẽ đưa ngón tay vẽ vài vòng tròn lên lớp sương mờ, rồi xóa đi, rồi lại vẽ.
Đó là thói quen cũ
Một trò chơi ngớ ngẩn mà anh từng làm mỗi khi đợi Tú đến muộn.
Cậu không thích quán xá ồn ào, càng không thích ngồi lâu,
Nhưng vì Trường Sinh hay lui tới nơi này nên cậu cũng miễn cưỡng ghé vài lần.
Cái cách cậu hay dựa lưng vào ghế, đút tay vào túi áo hoodie xám,
Đôi mắt liếc ra cửa sổ rồi thỉnh thoảng quay sang hỏi nhỏ:
anh tú
anh tú
“Anh uống trà này mỗi lần không ngán à?”
Trường Sinh lúc đó chỉ cười:
trường sinh
trường sinh
“Anh chỉ cần người ngồi đối diện đừng đổi là được.”
---
Giờ thì người ấy không còn ngồi đối diện.
Ghế bên kia trống, lạnh, và im như nỗi nhớ không tên anh giấu trong lòng.
---
Hôm nay, anh mang theo một cuốn sách.
“Kafka bên bờ biển.”
Trang sách mở đến đoạn có con mèo biết nói chuyện và những giấc mơ nhập nhằng giữa hiện thực
Đó từng là phần Tú thích nhất. Cậu nói một lần, bằng giọng nhát gừng:
anh tú
anh tú
“Có khi nào mình cũng đang sống trong một giấc mơ của ai đó không, anh?”
.
Lúc ấy Trường Sinh chỉ nghĩ đó là một câu nói vẩn vơ.
Bây giờ nghĩ lại… có lẽ ngay từ đầu, Tú đã sống ở một thế giới khác.
Một nơi không có Trường Sinh.
---
Mưa tạnh.
Nắng chiều muộn hắt vào ô cửa, in bóng lên gò má anh đang tựa vào lòng bàn tay.
Một nhân viên mới đến, nhẹ nhàng đặt xuống tách trà nóng khác – lần này là trà atiso.
Trường Sinh ngẩng đầu, nhìn bạn trẻ lạ mặt:
trường sinh
trường sinh
“Không phải cam gừng sao em?”
Người kia có vẻ bối rối, cúi đầu xin lỗi:
honey.
honey.
“Dạ… em thấy tên anh ghi ở order là ‘Trường Sinh’
honey.
honey.
Nhưng không thấy ghi món nên em chọn đại…
honey.
honey.
Trà cam gừng cũng hết mất rồi, em không biết…”
.
Trường Sinh nhìn ly trà đỏ thẫm, im lặng một lát rồi khẽ cười:
trường sinh
trường sinh
“Không sao đâu. Atiso cũng được.”
---
Anh uống một ngụm. Vị chát nhẹ và hăng nơi đầu lưỡi.
Không giống vị ngọt cay dịu dàng của cam gừng.
Không giống… những gì quen thuộc.
.
Mọi thứ rồi sẽ thay đổi, anh nghĩ.
Tú không còn ở đây. Ghế đối diện cũng chỉ là một chiếc ghế.
Tách trà mới cũng không khiến ký ức về những chiều im lặng có cậu nhạt đi.
Nhưng Trường Sinh vẫn ngồi lại – như một cánh cửa chưa đóng,
Một con thuyền còn neo, hoặc một tín hiệu yếu ớt phát ra từ đáy biển chờ người bắt sóng.
---
trường sinh
trường sinh
“Tú à,”
Anh lẩm nhẩm, nhìn khung cửa
trường sinh
trường sinh
“em biết không, quán vẫn mở mỗi ngày.
trường sinh
trường sinh
Người ta vẫn ghé, vẫn cười, vẫn yêu nhau, vẫn xa nhau…
trường sinh
trường sinh
Chỉ có anh, vẫn ngồi đây.”
trường sinh
trường sinh
“Em không cần quay lại.
trường sinh
trường sinh
Chỉ cần… một lần nào đó, đi ngang, nhìn vào khung cửa sổ này,
trường sinh
trường sinh
Và nhớ đến một người từng chờ em rất lâu.”
trường sinh
trường sinh
“Rồi đi tiếp. Anh cũng sẽ không giữ.”
---
Chiều đổ xuống mái nhà, vàng ươm như lòng đỏ trứng.
Trường Sinh khép sách lại, đứng dậy, lịch sự cúi chào nhân viên rồi bước ra ngoài.
Anh mang theo gió nhẹ, và một chiếc bóng dài lặng lẽ trên con đường về.
Không có Bùi Anh Tú ở cuối con đường ấy.
Nhưng anh vẫn sẽ đi.
---
NovelToon
bọ truyện này sẽ kết thúc ⤿cảm ơn đã ủng hộ.
Hot

Comments

Khoai tây chiên

Khoai tây chiên

Đọc mà đớn theo luôn á😭

2025-07-02

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play