[ KPop Demon Hunters ] Khúc Cuối Nhờ Gió Gửi Tới Nàng
[ 3 ]
Không khí căng thẳng như nuốt chửng cả khoang. Tiếng gầm gừ rít lên từ những con quỷ vang vọng như thứ âm thanh đến từ một chiều không gian méo mó. Lũ sinh vật bắt đầu vồ lấy Seoyeon một cách đầy đói khát.
Đôi mắt cô từ từ nhắm lại, lắng nghe từng xao động xung quanh.
Từ lòng bàn tay Seoyeon, những luồng ánh sáng mảnh như sợi chỉ bắt đầu hé lộ, xoay chậm như những dải ruy băng bay lơ lửng giữa không khí. Thứ ánh sáng cổ xưa ấy như soi chiếu mọi thứ, sắc lam quấn lấy đôi bàn tay cô.
Trong ánh sáng ấy, hai thanh đao dần được hiện hình: cán đao khảm những ký tự phát sáng, lưỡi đao sáng chói sắc lam quen thuộc, được tạo từ những sợi chỉ năng lượng trên tay Seoyeon.
Hwang Seoyeon
Kết thúc nhanh gọn thôi.
Một cú xoay người giữa không trung, gót giày lướt qua vai của một con quỷ, đao trái chém xuống đầu gối, đao phải cắt thẳng dọc sống lưng hắn một đường rực sáng. Làn khói tím tỏa ra từ vết thương, hắn rống lên một cách đau đớn, lảo đảo đập vào tường máy bay, khiến nó lõm xuống như bị nện bởi một con bò.
Lời nói nghẹn lại trong cổ họng của Seoyeon khi chiếc máy bay rung lắc dữ dội.
Hwang Seoyeon
Lũ quỷ chết tiệt.
Tiếng rít đầy bực tức thoát ra khỏi đôi môi cô ấy, sau đó liền bắt gặp ánh nhìn từ ba người bạn của mình.
Hwang Seoyeon
Được rồi, không nói tục.
Cô ấy thở dài khi ra dấu đầu hàng với những người bạn của mình.
Rumi nói, đôi chân dần di chuyển tới vị trí rìa máy bay.
Gió đêm lướt qua da của Seoyeon, lạnh buốt, nhưng mang theo sự phấn khích kì lạ chảy dọc theo máu. Dường như adrenaline đang sôi sục trong cô.
Hwang Seoyeon
Tớ hơi sợ độ cao đấy.
Hwang Seoyeon
Nhưng mà, đi trước đây.
Seoyeon bật cười khúc khích khi vẫy tay chào Rumi, rồi nhảy xuống không chút do dự. Mái tóc nâu của cô tung bay theo gió, và tai Seoyeon như ù đi vì áp lực trong không khí.
Cô khẽ xoay người trong không trung, đưa hai thanh đao chéo qua ngực mình, chuẩn bị tư thế hạ cánh. Các cô gái đang lượn theo hình cánh quạt, ánh sáng từ họ tạo thành biểu tượng Huntrix ngay giữa trời.
Một làn khói mỏng tỏa ra khi bốn cô gái đáp đất. Sân khấu gần như nổ tung trong tiếng vỗ tay không ngừng. Ánh sáng từ phía sau hắt lên, tạo ra bốn bóng người đứng hiên ngang, và phía dưới là những con quỷ còn sót lại đang co rúm vì sợ hãi.
Làn hơi nước mờ ảo phủ kín cả phòng tắm, khiến nơi đây như hóa chốn tiên cảnh. Bồn tắm lớn bằng sứ trắng lấp lánh dưới ánh đèn vàng dịu, đầy ắp nước ấm và bọt xà phòng trắng xốp phủ lênh láng như lớp mây nhẹ.
Giữa lớp bọt ấy, Seoyeon tựa đầu vào thành bồn, mái tóc nâu uốn cong mềm mại như những dải lụa trôi nổi trên mặt nước. Một vài lọn tóc bám nhẹ vào bờ vai trần trắng mịn của cô, đôi má ửng hồng lên bởi hơi nóng của nước.
Ba bốn con vịt cao su vàng chói đang trôi lềnh bềnh giữa làn bọt. Seoyeon khẽ cầm chú vịt đội mũ trong cả ba, giọng điệu không giấu được sự vui vẻ như một đứa trẻ vừa tìm thấy món đồ chơi yêu thích của nó.
Hwang Seoyeon
Thưa ngài Vịt Thống đốc, hôm nay tôi đã tiêu diệt hết lũ quỷ trên chuyến bay và hoàn thành buổi biểu diễn một cách xuất sắc.
Cô nghiêng đầu, cố gắng giả giọng trầm ấm như một người đàn ông.
Hwang Seoyeon
Tốt lắm, cô đã sẵn sàng để... chiến đấu với đám bong bóng xâm lược !
Tiếng cười trong trẻo vang vọng trong căn phòng nhỏ, tan vào trong làn nước còn thoang thoảng hương hoa nhài. Seoyeon giơ tay tạo thành một làn sóng nhỏ làm lũ vịt chao đảo, đôi mắt nheo lại đầy tinh nghịch.
Tiếng các gái hò hét đầy thích thú bên ngoài làm Seoyeon giật nảy mình.
Hwang Seoyeon
Mình đã bỏ lỡ điều gì à ?
Rumi
Seoyeon !! Đừng ngủ trong bồn tắm nữa !
Rumi
Chúng ta phải quảng bá cho Golden !!!
Giọng nói quen thuộc của Rumi vang lên, không giấu nổi sự phấn khích và háo hức trong đó.
Hwang Seoyeon
Tớ không có ngủ mà...
Ngay khi đến đoạn cao trào, giọng Rumi vang lên.
Âm thanh bỗng vụn vỡ như nghẹn lại trong cổ họng, kéo theo cả nhạc nền cũng tắt phụt. Sân khấu rơi vào im lặng đến đáng sợ.
Sự bối rối hiện rõ trên khuôn mặt cô ấy, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía Rumi, có sự lo lắng, ngơ ngác và cả những cái nhíu mày khẽ từ những người xung quanh.
Mira khẽ đặt tay lên vai cô ấy, sự quan tâm lộ rõ trong giọng nói của cô.
Rumi cố hắng giọng, xoa dịu bầu không khí khó xử.
Rumi
Ừ, tớ không sao. Lại đi. Từ đầu.
Câu hát chưa dứt, một tiếng ho khô khốc bất ngờ bật ra từ cổ họng Rumi. Những người còn lại như khựng lại ngay giây phút ấy, không khí ngột ngạt ấy một lần nữa bao trùm lấy cả sân khấu.
Đèn trần vẫn chiếu sáng rực rỡ, nhạc vẫn còn vang lên ở phần nền chưa kịp cắt, nhưng mọi âm thanh như bị hút vào khoảng trống xung quanh Rumi.
Rumi
Cho em xin nghỉ 5 phút.
Rumi từ chối yêu cầu của Bobby khi rời khỏi sân khấu một cách nhanh chóng. Seoyeon dõi theo bóng lưng cô ấy, sự sợ hãi và căng thẳng như đè nặng lên đôi vai của Rumi. Seoyeon biết rõ chuyện gì đang xảy ra với người bạn của mình, nhưng cô chẳng thể làm gì cả.
Sự bất lực nghẹn đắng trên đầu lưỡi của Seoyeon. Cô còn chưa thể cứu lấy mình, làm sao có thể giang tay giúp đỡ Rumi được chứ.
Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu ?
Zoey
Chúng ta có nên đi xem không ?
Zoey lo lắng níu lấy tay áo của Seoyeon khi nhìn bóng lưng Rumi dần rời đi.
Hwang Seoyeon
Chúng ta nên để cậu ấy yên tĩnh lúc này.
Comments