[ KPop Demon Hunters ] Khúc Cuối Nhờ Gió Gửi Tới Nàng

[ KPop Demon Hunters ] Khúc Cuối Nhờ Gió Gửi Tới Nàng

[ 1 ]

「 Nếu ngày mai thiếp chết đi... xin chàng hãy khắc ghi tên thiếp trong tim... 」
𖦹
「 Ta không xứng với nàng. Nhưng ta sẽ không quên... Đêm nay sẽ là mảnh ký ức đẹp nhất của đôi ta... 」
𖦹
「 T...Thưa, Bệ hạ... Tâm mạch của Công chúa Điện hạ đã đoạn từ trước đó một canh giờ rồi ạ... 」
𓇼 ⋆。˚ 𓆝⋆。˚ 𓇼
NovelToon
Seoyeon bật dậy khỏi giường, trái tim đập loạn từng nhịp vì căng thẳng, hơi thở đứt đoạn như thể có ai đó siết chặt lấy thanh quản cô.
Căn phòng ngủ vẫn tối om, tĩnh mịch trong đêm. Tia sáng duy nhất trong phòng là những ánh đèn nhỏ nhoi từ dãy nhà cao tầng ngoài cửa kính hắt qua, tạo thành những vệt lấp lánh mờ ảo, nhẹ nhàng chiếu xuống gương mặt tái nhợt của cô.
Cô đưa tay chạm ngực. Trái tim vẫn đang đập như muốn xé lồng ngực thoát ra.
Là sự sợ hãi sao... ?
Hwang Seoyeon
Hwang Seoyeon
Lại là giấc mơ ấy...
Một giấc mơ lặp đi lặp lại suốt mấy năm nay.
Một người con gái mặc hỷ phục đỏ thẫm, ngồi trước cây đàn cổ, mái tóc nâu dài xõa kín vai. Máu đỏ loang khắp vạt váy, bốc lên mùi tanh tưởi khiến người khác rợn người. Trên ngực nàng là một chiếc trâm bằng vàng được cắm xuyên qua tim.
Nhưng điều khiến Seoyeon lạnh sống lưng không phải là máu... mà là ánh mắt của nàng ấy.
Đó là ánh mắt vô hồn, chứa đầy sự tủi nhục và căm tức số phận.
Và mỗi khi khuôn mặt ấy hiện rõ hơn, Seoyeon liền lập tức tỉnh giấc.
Hwang Seoyeon
Hwang Seoyeon
Giấc mơ ngu ngốc...
Seoyeon lầm bầm khi đôi tay siết chặt lấy chiếc chăn bông của mình. Hình ảnh người con gái ấy ám ảnh trong tâm trí cô, và mỗi lần Seoyeon ngắm mình trong gương, cô lại khuôn mặt của cô và cô ta chồng lên nhau một cách đáng sợ.
Hwang Seoyeon
Hwang Seoyeon
Mình sẽ k- Argh !!?
Cảm giác đau nhói từ cánh tay ập tới khiến Seoyeon hít một đợt khí lạnh.
Ánh trăng chiếu xuống làn da trắng ngần, nhưng tại vùng cổ tay và khuỷu tay, có thứ gì đó đang lan như vết mực bị đổ trong nước.
Một hoa văn tím sẫm, ngoằn ngoèo, giống như chữ viết cổ xưa, đang âm thầm hiện lên dưới da.
Đó là kết tinh của mối tình ngang trái giữa cha mẹ cô... Một lời nguyền đeo bám suốt nửa cuộc đời của Seoyeon.
Cô lê bước rời khỏi giường, chân trần dẫm lên nền gỗ lạnh, bước đi một gượng gạo. Hai tay siết chặt lấy nhau như muốn ngăn lại những cơn đau âm ỉ đang dần lan ra khắp cơ thể. Những đường nét của hoa văn cứ lấp lánh dưới da, như thể chúng là khát khao của thứ gì đó bên trong đang không ngừng gào thét, đòi thoát ra. Một con người khác mà Seoyeon luôn che giấu...
Đôi chân cô bước đến trước bàn trang điểm, Seoyeon cố dựa vào mép bàn để ngăn cơ thể đã mệt lả của mình ngã quỵ xuống.
Trên mặt bàn, một chiếc lược gỗ cũ kỹ vẫn nằm yên trên đó, từng là vật không thể thiếu mỗi lần cơn đau từ những ấn ký trên cơ thể cô bắt đầu âm ỉ. Những hoa văn chạm trổ đã mòn đi theo năm tháng, nhưng mùi đàn hương vẫn còn lặng lẽ vương lại. Một mùi hương quen thuộc trong ký ức của Seoyeon...
Cô khẽ cầm lấy chiếc lược, ngón tay run rẩy miết dọc theo đường vân gỗ.
「 잘 자라, 나의 별아 」
Ngủ ngoan nhé, ánh sao bé nhỏ.
「 밤이 와도 두렵지 마 」
Dù đêm đến, đừng sợ hãi.
「 어둠 속엔 빛이 숨어 」
Trong bóng tối luôn có ánh sáng.
「 엄마 노래가 지켜줄게… 」
Mẹ sẽ bảo vệ con bằng lời hát này…
Ánh sáng lập lòe của một chiếc đèn dầu nhỏ hắt lên tường căn phòng gỗ còn thoáng mùi ẩm mốc. Mọi thứ nhuốm sắc vàng cũ kỹ, như một đoạn ký ức đã bị lãng quên.
Người phụ nữ ngồi đó, lặng lẽ như một chiếc bóng. Vạt áo dài phủ kín tay, đầu hơi cúi. Khuôn mặt cô ta mờ đi trong bóng tối, chỉ có đôi môi đang khẽ mấp máy và giọng hát êm dịu như gió ngày xuân vang vọng khắp căn phòng.
Cánh môi của Seoyeon khẽ hé mở. Hơi thở trong cổ họng như nghẹn lại, tay cô siết chặt lấy chiếc váy ngủ. Nhưng rồi... giai điệu bắt đầu thoát ra, nhẹ nhàng và thánh thót như từng sợi chỉ bắt đầu dệt lại một ký ức đã rách nát.
Hwang Seoyeon
Hwang Seoyeon
잠들어라, 빛의 아이
Hãy ngủ đi, đứa con của ánh sáng.
Hwang Seoyeon
Hwang Seoyeon
어둠 너머에서 엄마는 있어
Mẹ vẫn ở đó, bên kia bóng tối.
Hwang Seoyeon
Hwang Seoyeon
세상이 멈춰도
Dù thế giới ngừng quay.
Hwang Seoyeon
Hwang Seoyeon
이 노래는 네 안에서 살아
Khúc ca này vẫn sống trong con.
Và rồi, khi khúc ca được ngân lên, cơn run rẩy dần tan đi. Giọng cô bắt đầu ổn định, thanh thoát hơn, ngân vang hơn, như tiếng suối róc rách qua thung lũng đêm. Dù vẫn còn ướt lệ, nhưng cô đã không còn run rẩy nữa. Vì bài hát ấy... là sợi dây duy nhất còn nối cô với người phụ nữ từng hát nó cho cô nghe thuở còn bé.
Từng sợi tóc nâu dài xõa xuống vai cô, rồi từ từ ánh lên màu vàng kim dịu nhẹ như sợi nắng sớm. Ánh sáng ấy chảy theo từng lọm tóc, tạo ra một khung cảnh yên bình đến lạ.
Cơn đau dịu xuống. Vết tím sẫm trên tay dần mờ đi theo từng lời hát, nhưng không biến mất.
Hwang Seoyeon
Hwang Seoyeon
잠들어라, 빛의 아이...
Ngủ đi, đứa con của ánh sáng...
Ngay khi câu hát kết thúc, sự im lặng bao trùm lấy căn phòng. Mọi thứ ngưng đọng lại. Và rồi...
Từng giọt nước mắt lăn dài trên gò má của Seoyeon.
Seoyeon nấc nghẹn lại. Đôi môi run rẩy vì kìm nén, hàng mi ướt đẫm trong nước mắt. Giọng cô bật ra như tiếng trẻ thơ gọi mẹ trong đêm.
Hwang Seoyeon
Hwang Seoyeon
Mẹ ơi...
Hwang Seoyeon
Hwang Seoyeon
Con... Con đau quá...
Seoyeon cúi gập người xuống, hai tay ôm lấy gương mặt, khóc nấc từng tiếng, tựa như một đứa trẻ lạc đường không ngừng tìm kiếm thứ ánh sáng của nơi gọi là " nhà ".
Hot

Comments

Aura

Aura

chưa gì mà thấy hay rồi

2025-07-01

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play