Chap 2:Không ổn

Quang Anh ở lại bệnh viện lâu hơn dự kiến.Vết thương ở tay không nghiêm trọng đến mức phải nằm viện nhiều ngày, nhưng anh vẫn viện đủ lý do.
"Tôi thấy chưa ổn"
"Tôi là người của công chúng, cần theo dõi kĩ"
"Tôi bị đau tim mỗi lần không thấy bác sĩ Duy"
Quản lý của anh suýt lên máu mấy lần, nhưng cũng đành bó tay.
Trong suốt ba ngày đầu Quang Anh chỉ có một mục tiêu duy nhất:Làm Đức Duy cười.
Buổi sáng thứ tư anh ngồi trên giường, tóc vuốt ngược, đeo kín râm, mặc áo choàng bệnh nhân...nhưng bên dưới lại là quần jean rách, giày thể thao hàng hiệu.
Cạch.
Đức Duy bước vào vẻ mặt chẳng khác mấy hôm trước là mấy.
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Anh lại tính trốn viện à?
Giọng Đức Duy lạnh lùng như thường ngày.
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Không...tôi chỉ đang...phối đồ để gây ấn tượng với bác sĩ đẹp trai của mình.
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Tôi khuyên thật anh nên phối thêm ý thức trách nhiệm.
Đức Duy ngồi xuống ghế hôm nay không cầm theo khay thuốc mà là một quyển sổ.
Quang Anh nhướng mày.
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Hôm nay không chích thuốc à?
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Không. Hôm nay là kiểm tra tâm lý.
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Tâm lý á
Anh bật cười.
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Tôi phát điên vì cậu mất rồi, có tính là bệnh không.
Đức Duy không nói gì gương mặt nghiêm túc đến mức Quang Anh phải chột dạ.
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Tôi đã đọc hồ sơ của anh. Nguyễn Quang Anh 24 tuổi, debut năm 2013,nổi tiếng vì ngoại hình và phong cách biểu diễn mạnh mẽ.
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Nhưng anh đã bị cảnh cáo hai lần vì hành vi mất kiểm soát trên sân khấu.
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Tôi không mất kiểm soát...Tôi chỉ mất kiên nhẫn với sự giả tạo.
Quang Anh chống tay nhìn thẳng vào cậu.
Đức Duy cuối xuống ghi chép vài dòng.
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Anh không thích bị gò bó. Luôn giữ hình tượng mạnh mẽ bất cần. Nhưng thực tế, anh đã tự xây dựng vỏ bọc để che giấu cảm xúc.
Quang Anh im lặng, một lúc lâu sau anh bật cười.
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Cậu luôn nghiêm túc thế này với tất cả bệnh nhân à?
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Không. Chỉ có những người cố tình giấu đi tổn thương mà lại luôn cười như không có gì.
Ánh mắt Đức Duy dừng lại ở nơi khoé miệng cong cong của anh.
Quang Anh cười nhẹ, ngả người ra giường.
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Tôi không giỏi nói mấy lời tử tế. Nhưng tôi biết rõ một điều...Khi tôi nhìn thấy cậu lần đầu tôi đã muốn ở lại.
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Dù vết thương không nghiêm trọng.
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Ừ. Đơn giản vì lần đầu tiên thấy một người trầm lặng mà khiến tim mình đập nhanh đến như vậy.
Không khí chùng nặng xuống. Trong khoảng khắc đó Đức Duy bỗng thấy khó thở. Cậu đứng bật dậy, khép quyển vở lại.
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Giờ trị liệu kết thúc. Tôi sẽ chuyển anh cho một bác sĩ khác.
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Tại sao?
Quang Anh nhíu mày.
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Vì tôi không thể tiếp tục điều trị cho một người đang cố tình khiến tôi mất kiểm soát cảm xúc.
Câu nói đó như một cái tát vào mặt Quang Anh. Anh không ngờ người luôn điềm tĩnh như Đức Duy lại nói ra được điều đó.
Giây tiếp theo anh nhoẻn miệng cười. Nụ cười không còn là sự ngông cuồng mà là một nụ cười thật sự dịu dàng.
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Vậy cậu cũng đang dao động.
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nhưng...tiếc rằng cậu giấu nó vào trong...
Giọng anh nhỏ hẵn, nhưng thoáng đã lướt qua tai Đức Duy.
Đức Duy quay người không nói gì thêm, nhưng bước chân có phần trở nên vội vã.
...
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Cái gì thế này.
Đức Duy đứng trước gương nhà vệ sinh liên tục hất nước lên mặt. Để giữ lấy bình tĩnh.
Chẳng hiểu sao gương mặt điềm tĩnh, lạnh lùng này đã nóng ran, má cũng đỏ lên.
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Mẹ kiếp!! Anh ta bị gì vậy!!
Đức Duy tức đến phát điên, sự bình tĩnh vốn có đã mất sạch. Tự dùng tay đấm vào ngực mình để giữ lấy nhịp thở.
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Thảm hại, tệ hại quá Đức Duy.
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Mày sinh ra để làm mấy thứ này sao!
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Mấy thứ vô dụng...Chết mất thôi..
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Mặt mình...sao lại đỏ ửng thế này...
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Tệ quá...trông giống lúc đó thật.
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Mẹ kiếp!!
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Hoàng Đức Duy-Captainboy
Đức Duy mày đang làm gì thế.
Đức Duy bực đến nỗi đấm vào gương nhà vệ sinh mỗi khi nhớ đến nó. Mặc kệ tay đã ướm máu, cậu điên tiết đấm liên tục, thịt cũng đã rách ra, mảnh thuỷ tinh cấm sâu vào tay. Nhưng gương mặt đó lại trở nên bình tĩnh, rời khỏi nhà vệ sinh với đôi tay ướm máu.
...
Phòng bệnh Quang Anh.
Cốc...Cốc
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Vào đi.
Quang Anh đáp giọng lạnh tanh như kiệt quệ lâu ngày.
Nguyễn Thanh Pháp-Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Pháp Kiều
Xin chào, tôi là bạn của Duy đến để dọn dẹp phòng bệnh giúp anh.
Nguyễn Thanh Pháp-Pháp Kiều|Điều dưỡng|
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
À, không cần dọn. Tôi chỉ muốn nói chuyện một chút.
Nguyễn Thanh Pháp-Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Pháp Kiều
Với tôi.
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Ừm.
Thanh Pháp ngồi trên ghế cạnh giường bệnh Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Cậu nghĩ Đức Duy là người thế nào?
Nguyễn Thanh Pháp-Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Pháp Kiều
hmm...Nó lạnh lùng thật nhưng mà ấm áp lắm, nhìn vậy thôi chứ quan tâm người khác lắm. Còn cậu?
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Đức Duy...lạnh lùng, vô cảm, vô tâm....haha tôi ngốc thật, rõ ràng cậu ấy không thích tôi mà.
Quang Anh bỗng bật cười chua xót.
Nguyễn Thanh Pháp-Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Pháp Kiều
Lúc trước không như thế, trải qua một số chuyện, nên trở nên như vậy. Không phải cứ theo đuổi ngày một ngày hai sẽ ăn đứt. Đức Duy không giống họ
Nguyễn Thanh Pháp-Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Pháp Kiều
Đức Duy...nó lo lắng, rất lo lắng, lúc nào cũng lo sợ. Mất niềm tin vào cuộc sống, tất cả mọi thứ nó điều mất hết, chỉ còn vài người bạn.
Nguyễn Thanh Pháp-Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Pháp Kiều
Nó từng phát điên lên vì bản thân vô dụng, nó không cảm thấy được công nhận. Nó sợ hãi mọi thứ nhưng nó có một bức tường.
Nguyễn Thanh Pháp-Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Pháp Kiều
Đức Duy và cậu giống nhau...
Nguyễn Thanh Pháp-Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Pháp Kiều
Nhưng Đức Duy cần thời gian để làm quen, chấp nhận và tin tưởng.
Nguyễn Thanh Pháp-Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Pháp Kiều
Cậu rời khỏi bệnh viện đi, Đức Duy nó đã mệt lắm rồi, hôm nào sang, quan tâm nó một chút, từ từ thiện cảm sẽ lên thôi.
Nghe đến đấy, tim Quang Anh nhói lên không nghĩ mình đã gây nhiều phiền phức cho cậu như vậy. Cảm giác hối lỗi vô cùng.
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Ngày mai cậu có thể xin Duy đến gặp tôi một lần được không. Tôi muốn gặp cậu ấy, chỉ cần 5 phút.
Nguyễn Thanh Pháp-Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Pháp Kiều
Được, tôi nghĩ Duy sẽ đến.
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Nguyễn Quang Anh-Rhyder
Cậu chăm sóc Duy giúp tôi, lịch của tôi rất bận, không thể...
Nguyễn Thanh Pháp-Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp-Pháp Kiều
Tôi hiểu.
...

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play