chương III. Một Mặt Trời Rơi Xuống Đất

Binh Sĩ
Binh Sĩ
[Cảnh Vệ 2]: C—Chỉ huy!! //ngó quanh//
Binh Sĩ
Binh Sĩ
[Cảnh Vệ 3]: Ah-.. chết tiệt..
Binh Sĩ
Binh Sĩ
[Cảnh Vệ 3]: Đúng rồi súng! //mò mẫm trên người//
PHẬP!
Lưỡi dao cắt dọc phần bụng người thứ nhất, ngoặt lên dưới xương ức.
Tiếng máu phụt ra như mở van nước.
Binh Sĩ
Binh Sĩ
[Cảnh Vệ 3]: Đây rồi! Tôi tìm thấy—
Người chỉ huy chưa kịp phản ứng đã khựng lại.
Một tiếng gằn ngắn ngủi. Lưỡi dao xuyên từ sau gáy ra cuống họng, máu trào ra qua kẽ răng.
Cả cơ thể đổ xuống như bao cát rách.
Hắn thở ra, chậm rãi. Không vì mệt. Mà vì buồn chán.
Không Rõ Danh Phận
Không Rõ Danh Phận
Được thôi. Vẫn như kịch bản. Chán thật sự.
Nó ngồi xổm xuống, bắt đầu lột quân phục nạn nhân.
Bộ đồ dính máu, vừa khít như thể được may riêng.
Thẻ tên giả, kiểm tra lần nữa. Súng AK lắp đạn đầy. Dao găm cài đúng chỗ.
Không Rõ Danh Phận
Không Rõ Danh Phận
Lính tuyến đầu, đơn vị phản ứng nhanh. Mã định danh trùng 98%. Ký hiệu sinh trắc giả hoàn tất.
Hắn cúi xuống, nhặt đoạn kẽm gai còn dính máu.
Không lau.
Quấn quanh cổ tay phải như vòng trang sức, rồi…
Tự rạch một đường dài đúng 5 phân. Máu tuôn đều, đẹp như tranh.
Không Rõ Danh Phận
Không Rõ Danh Phận
Agh-.. phê vãi..
Tay còn lại, lạnh và khô, cầm lấy lưỡi dao nhỏ.
Không ngần ngại.
Đâm thẳng vào xương quai xanh bên phải.
Rắc.
Một mảnh xương gãy. Nỗi đau lan ra như sét đánh.
Hắn bật cười khan, cơ thể run nhẹ như đang tận hưởng khoái lạc.
Không Rõ Danh Phận
Không Rõ Danh Phận
Hoàn hảo. Đủ để máy quét nghĩ tao hấp hối.
Hắn mặt tái dần, môi mất máu.
Lưng cong. Bước đi loạng choạng như sắp đổ.
Hắn đến bên bảng điều khiển báo động, tay dính máu.
Hắn ngẩng đầu, nhìn camera, nở một nụ cười khẽ — chậm, méo mó, không cảm xúc.
Bấm nút.
Âm thanh báo động vang lên như tiếng hét đầu tiên trong một màn thảm kịch mới.
Không ai biết, tên sát thủ đã đứng giữa họ.
Mang khuôn mặt của nạn nhân.
Và vai diễn của một anh hùng sống sót.
Cùng lúc đó — tại một con phố trung tâm ở Sài Gòn, một chiếc Rolls Royce Phantom đen tuyền dừng lại sát lề, bên ngoài không có người canh gác. Bên trong, khoang xe được cách âm tuyệt đối, nội thất như phòng họp hạng sang. Ánh đèn vàng dịu hắt lên khuôn mặt của một người đàn ông đã chết.
Cổ của ông — bị dây cước siết chặt đến nứt da thịt, gân cổ vỡ ra như những dây đàn bị đứt. Trên tay ông vẫn còn giữ chặt một chiếc cặp đựng hợp đồng dầu khí.
Bên cạnh xác chết, một người đàn ông khác — trẻ hơn, tóc vuốt gọn, vest màu xám sáng, cổ áo trắng như tuyết — đang lau sạch đầu ngón tay bằng khăn tơ. Hắn không vội. Hắn lặng lẽ mở túi, lấy ra một thiết bị máy chiếu 3D dạng chiến thuật – cỡ lòng bàn tay, vỏ titanium, chạy bằng pin quân sự đặc chế.
Click.
Không gian bên trong xe bừng sáng lên bằng hình ảnh mô phỏng 3D đất nước Việt Nam. Mô hình bán lập thể xoay lặng lẽ trong không trung. Rồi… từng chấm đỏ nhỏ bắt đầu xuất hiện.
Từ Đồng Nai đến Nha Trang.
Từ Bình Phước đến Tây Nguyên.
Từ Cần Thơ đến Khánh Hòa.
Miền Nam và miền Trung đã bị bao phủ bởi bom hẹn giờ – loại nổ chậm, chôn ngầm, gắn vào các điểm yếu nhất trong hạ tầng dân sự và quân sự.
Từng quả bom có thể làm sập kho vũ khí. Làm tê liệt hệ thống cấp điện. Làm rối loạn cả quốc gia trong chưa đầy 24 giờ.
Nhưng ở phía Bắc — mô hình vẫn trắng.
Không một chấm đỏ.
Không một điểm phát tín hiệu.
Hắn nhìn mô hình, tay xoay nhẹ góc độ như đang thưởng thức một bức tranh nghệ thuật.
Rồi mỉm cười.
Không Rõ Danh Phận
Không Rõ Danh Phận
Giờ chỉ còn Bắc Bộ. Khi tất cả đã được gài... quân bài rồi cũng sẽ tự sụp đổ lúc đó thì không ai có thể cản bước để ta tiến đến ước mơ!.
Hắn tắt máy chiếu, ngước nhìn xác chết bên cạnh, rồi nói nhỏ như lời ru:
Không Rõ Danh Phận
Không Rõ Danh Phận
Chữ ký đẹp đấy. Ngươi viết nó trước hay sau khi chết cũng như nhau. //cười khinh//
---
Tại Hà Nội..
—Khách sạn Sofitel Legend Metropole Hanoi—
~Phòng Opera Wing~
Tiếng nước nhỏ giọt từ mái tóc Việt Nam chưa kịp lau khô. Ánh đèn trong phòng ngủ bật sáng mờ, phản chiếu dáng người mảnh khảnh quấn hờ khăn tắm, vừa định đổ người xuống giường thì—
[Báo Động Đỏ!!!Báo Động Đỏ!!!]
Tiếng còi báo động sắc lẹm vang lên từ hệ thống cái Laptop đang mở của cậu.
Việt Nam cau mày.
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Mới đặt mông xuống giường chưa được ba giây...
Cậu càu nhàu, tay kéo khăn lau tóc, vừa bước tới màn hình điện tử vừa bật giọng nhận cuộc gọi.
Màn hình hiện ra gấp gáp. Bộ trưởng Bộ Quốc phòng.
Giọng ông trầm khẩn:
Quan Chức Cấp Cao
Quan Chức Cấp Cao
[Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng]: Tôi vừa nhận được tin, tại khu vực A81 miền Trung vừa có vật thể bay không xác định xâm nhập bằng đường hàng không, độ cao trung bình.
Quan Chức Cấp Cao
Quan Chức Cấp Cao
[Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng]: Chúng tôi nghi là phi cơ quân sự, chưa có mã nhận dạng. Yêu cầu Tổng tham mưu trưởng xử lý khẩn cấp.
Cậu nhướn mày.
A81? Là vùng an ninh cấp độ 1, lưới radar chồng lớp như mạng nhện.
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Xin thứ lỗi nhưng cho phép tôi hỏi là tên nào gan to đến mức dám dùng hành lang quốc phòng nước ta làm đường bay?
Giọng cậu khàn nhẹ vì mới tắm xong nhưng vẫn đủ sắc lạnh.
Quan Chức Cấp Cao
Quan Chức Cấp Cao
[Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng]: Vẫn chưa xác định được,Lệnh đã ban xuống cho các tiêm kích sẵn sàng xuất phát. Chờ cậu kích hoạt xác nhận.
Quan Chức Cấp Cao
Quan Chức Cấp Cao
[Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng]: Tôi điều động đội hình tiêm kích số 4 cùng trinh sát cơ bay thấp tiếp cận. Mở luôn kênh chặn ngoài không phận giáp Nam.
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Rõ.
Quan Chức Cấp Cao
Quan Chức Cấp Cao
[Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng]: Được, chúc cậu may mắn.
Cạch..
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Được rồi.. đi phục vụ cho nước nhà thôi..//vươn vai//
Cuộc gọi kết thúc chưa đầy một phút thì một cuộc gọi khác hiện lên. Người gọi đến: CHINA.
Cậu vừa khoác áo vào, vừa nhấn chấp nhận.
Mặt China hiện lên trên màn hình. Không thèm vòng vo, hắn mở miệng:
Republic of China
Republic of China
Tôi dò được tín hiệu bên khu vựa A81 cậu có bom, phần đất có dấu hiệu bị phồng rõ rệt, nhớ cẩn thận, tốt nhất là nên phong tỏa khu vực đó.
Việt Nam nheo mắt.
Cậu dừng tay giữa chừng, mặt đanh lại:
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Xin lỗi vì đã cắt ngang lời anh nói nhưng… tôi cho anh mượn hành lang để phi cơ anh bay qua khi nào vậy?
China liếc mắt qua chỗ khác, vẻ vô tội rõ rành rành trên mặt. Cái kiểu diễn mà chỉ cần nhìn là biết đang giấu cái gì đó cực kỳ không vô tình.
Cậu siết lấy màn hình laptop, rồi ngồi thẳng dậy, tay cầm thiết bị định vị cá nhân.
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Tôi sẽ không nương tay với chuyện này.
Republic of China
Republic of China
Ấy ấy bình tĩnh nào… tôi đang giúp cậu đấy chứ. Không báo thì sao cậu biết trong đất cậu có bom?
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Tôi rất cảm ơn anh vì lòng tốt của anh, nhưng anh phải hiểu rõ một điều: mọi hành vi bay vào không phận nước khác mà không xin phép đều là vi phạm chủ quyền. Kể cả phi cơ có vũ trang hay không.
China bật cười như gãi đầu làm lành:
Republic of China
Republic of China
Thì vì quan hệ tốt nên tôi mới bay qua cho lẹ mà…
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Không có chuyện ‘cho lẹ’ khi bay ngang đầu dân tôi.
Giọng Việt Nam trầm xuống, sát khí nhẹ nhàng nhưng bén như dao cạo.
Màn hình tắt.
Cậu quay người, ném khăn vào ghế, đôi mắt đã trở lại đầy toan tính.
...
Bầu trời khu vực A81, miền Trung — 02:37 sáng
Dưới ánh trăng bạc phủ sương, bầu trời như một tấm lụa đen nhấp nháy ánh đèn từ các trạm radar dọc dãy Trường Sơn. Trong không khí yên tĩnh đến nghẹt thở, đội hình bốn tiêm kích Su-30MK2 của Việt Nam rẽ gió lao thẳng vào vùng nghi ngờ có xâm phạm, đuôi tạo thành vệt sáng xé toạc đêm tối.
Tiếng radio vang lên trong khoang lái:
Đơn Vị Cơ Giới
Đơn Vị Cơ Giới
[MD/Mắt Đại Bàng]: Mắt Đại Bàng gọi Rồng Lửa, mục tiêu xâm phạm cách 110km về phía Đông Nam, độ cao 10.000 mét, tốc độ Mach 0.85. Không phát tín hiệu nhận diện IFF. Lệnh: chặn và buộc rời khỏi không phận.
Chỉ huy đội hình — một nữ phi công trẻ có mật danh "Thép Xanh" — gật đầu, giọng lạnh băng:
Phụ Nữ
Phụ Nữ
[MD/Thép Xanh]: Rồng Lửa đã rõ. Khóa mục tiêu. Sẵn sàng cảnh cáo bằng đạn sáng.
Phía trước, một phi cơ lạ — dáng dài mảnh như móc câu, cánh ngang kiểu tàng hình — vẫn bay với tốc độ đều đặn, không hề có ý định giảm tốc hay thay đổi hướng.
Nó mang số hiệu lạ bằng ký tự Latin, nhưng bị radar định danh là phi cơ do thám chiến thuật HQ-217, không có trong hồ sơ bay dân sự.
Đội hình tiêm kích lập tức phân tán chiến thuật: ba chiếc khóa chặt theo thế tam giác, chiếc thứ tư giữ độ cao, lượn vòng như lưỡi dao lơ lửng trên đầu, uy hiếp mọi động thái thoát ly. Cảnh báo bằng tín hiệu vô tuyến và đèn hiệu chớp đỏ được phát đi:
Phụ Nữ
Phụ Nữ
[MD/Thép Xanh]: Đây là không phận nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam. Phi cơ không xác định, yêu cầu lập tức giảm tốc, thay đổi hành trình, và đáp ứng kiểm tra. Nếu ngoan cố xâm phạm, chúng tôi buộc phải thi hành biện pháp cưỡng chế vũ trang. //nói qua bộ đàm//
Không có hồi âm.
Chỉ huy — mật danh "Thép Xanh" — siết chặt cần điều khiển, giọng lạnh lẽo:
Phụ Nữ
Phụ Nữ
[MD/Thép Xanh]: Chuẩn bị chuyển sang bước hai — áp chế bằng đạn sáng.
Từ khoang súng dưới bụng Su-30, pháo sáng phóng ra như sao băng, luồng lửa trắng rạch ngang trước mũi phi cơ lạ. Thân máy khẽ rung nhưng vẫn giữ nguyên độ cao, không hề lộ ý né tránh.
Ngay khoảnh khắc ấy — Hai mồi nhiệt bật khỏi bụng phi cơ đối phương, rồi toàn bộ thân nó lật ngược, đâm xuống theo góc xiên, lao sát dãy Trường Sơn, chạm sườn núi rồi quăng lên trở lại như bóng ma cắt ngang rừng sâu, tránh né cả radar lẫn đội hình truy kích.
Đơn Vị Cơ Giới
Đơn Vị Cơ Giới
[Phi Cơ Thường 1]: Cảnh báo: mục tiêu có khả năng cơ động siêu việt. Không phải UAV. Có người điều khiển hoặc trí tuệ nhân tạo hỗ trợ.
Đơn Vị Cơ Giới
Đơn Vị Cơ Giới
[Phi Cơ Thường 2]: Tốc độ tăng lên Mach 1.2! Hắn đang rút về hướng hải phận!
Chỉ huy gằn giọng:
Phụ Nữ
Phụ Nữ
[MD/Thép Xanh]: Không cho phép ly khai không phận! Phóng tên lửa cảnh cáo. Mục tiêu trước mặt — khóa!
Tiếng "bíp—bíp" liên hồi vang trong buồng lái. Hệ thống định vị hiển thị “LOCKED” — mục tiêu bị khóa hoàn toàn.
Một quả R-77 từ cánh trái tiêm kích rít lên, xé rách đêm tối, lao như tia sét đón đầu phi cơ lạ. Nhưng kẻ xâm nhập vẫn tiếp tục nhào lộn, kỹ thuật thao diễn đạt tới trình độ phi nhân loại, rõ ràng có sự can thiệp của hệ thống phản ứng tức thời.
Đơn Vị Cơ Giới
Đơn Vị Cơ Giới
[Phi Cơ Thường 3]: Động thái né đạn chính xác tới từng phần nghìn giây… Đây là dạng phi cơ chiến lược hoặc nguyên mẫu thử nghiệm công nghệ cao!
Cùng lúc đó, từ radar trung tâm, Việt Nam nhận tín hiệu:
Quan Chức Cấp Thấp
Quan Chức Cấp Thấp
[Trinh Sát Radar]: Thưa Đại tướng, tàu chiến nước ngoài đang tiếp cận vùng biển sát khu vực A81. Rất có thể tiếp ứng cho phi cơ đột nhập. Không cho phép phối hợp tẩu thoát.
Tại Hà Nội — trong trung tâm chỉ huy khẩn cấp, Bộ Tổng tham mưu trưởng—Việt Nam đứng trước bản đồ 3D toàn bộ vùng không phận và biển Đông, mắt sắc lạnh, áo vẫn còn vương chút ẩm từ nước tắm. Cậu nghiêng người ra lệnh, giọng khô lạnh như dao cắt:
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Gửi chiếu thư cảnh cáo đến quốc gia liên đới.
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Tiêm kích giữ thế rượt, nếu vượt ranh giới đỏ — bắn hạ.
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Không một bóng phi cơ nào được phép rời khỏi sơn hà này khi chưa phụng mệnh.
Việt Nam nheo mắt nhìn bản đồ tác chiến đang chớp đỏ liên tục ở khu vực phía Nam. Có gì đó sai sai. Rất sai.
Cậu đứng bật dậy khỏi bàn chỉ huy, vừa đi vừa rút điện thoại, hơi thở nặng và lạnh lẽo như thép mài
Hồi chuông mới reo đến lần thứ hai, đầu dây bên kia đã bắt máy. Giọng người kia có vẻ đang trong cuộc họp, nhưng lập tức đổi sắc khi nghe thấy Việt Nam.
Republic of China
Republic of China
Alo?
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Xin thứ lỗi vì đã quấy nhiễu anh vào giờ này, nhưng—anh cử bao nhiêu trinh sát cơ và tiêm cơ xâm nhập vào không vực của tôi đêm nay vậy?
Đầu dây im lặng trong ba nhịp đập tim.
Republic of China
Republic of China
Tôi cho ba trinh sát cơ đến chỗ cậu. Không có tiêm kích nào hết. Và... tôi vừa nhận báo cáo cả ba chiếc đã bị tiêm cơ của cậu ép phải rút khỏi không phận của cậu, bay về lại Trung Quốc rồi.
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Gì cơ?
Việt Nam sững lại.
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Tôi vừa ra lệnh chưa tới năm phút trước. Tiểu đội của tôi cũng chỉ vừa mới đuổi theo một mục tiêu khả nghi, nó vẫn còn đang... lượn lờ như rắn trên trời kìa!
China im lặng. Một khoảng lặng nguy hiểm.
Republic of China
Republic of China
...Cậu đang khẳng định cái phi cơ đó là của tôi à?
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Không, ý tôi là—
Quan Chức Cấp Thấp
Quan Chức Cấp Thấp
[Sĩ Quan Trực Ban]: ĐẠI TƯỚNG! NGUY RỒI! CÁI PHI CƠ ĐÓ ĐANG LAO THẲNG VÀO MIỀN NAM—KHU B37!
Việt Nam quay phắt lại:
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
KHU B37?!!
Tay cậu siết chặt đến trắng bệch.
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
ĐÓ LÀ KHU DÂN CƯ! TẤT CẢ TIỂU ĐỘI! NHANH, CHẶN NÓ LẠI NGAY!! KHÔNG ĐƯỢC ĐỂ—
Một vệt đỏ rạch ngang màn hình radar.
Một tiếng cảnh báo vang lên:
[Xác nhận mục tiêu không phản hồi tín hiệu nhận dạng. Nguy cơ đâm va: CỰC CAO.]
China nghiến răng ở đầu dây bên kia, giọng trầm xuống như thể cả trời đêm đang cúi đầu:
Republic of China
Republic of China
Việt Nam... Cái đó không phải của tôi. Cậu và tôi... đang bị chơi một vố rồi.
Việt Nam ngẩng lên nhìn màn hình, giọng lạnh như sấm sét giữa trời quang:
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Vậy thì để tôi xem—kẻ nào lại to gan đến thế.
Không khí ngày càng căng, phi cơ lạ đó vẫn đang lao thẳng xuống mặt đất như con thiêu thân, nếu còn không nhanh thì một vụ va chạm đó đủ để làm tê liệt mọi thứ trong bán kính 70m.
Giờ mà còn đợi lệnh phóng tên lửa từ cấp trên nữa thì khu vực B37 thành bình địa mất! Mồ hôi lạnh rịn ra trên trán, cậu nghiến chặt răng, gằn giọng ra lệnh:
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Toàn bộ các Đại đội tiêm kích, cất cánh! Không cần hỏi ai, không cần đợi lệnh, bằng mọi giá phải bắn rụng cái phi cơ đó cho tôi!
Lệnh vừa dứt, bầu trời nổ tung với tiếng gầm động cơ phản lực. Những chiếc tiêm cơ thế hệ mới, gắn đầy hỏa lực, vút lên như những mũi tên thép xé gió. Phi công trẻ, mỗi người mang mật danh một loài dã thú — Hổ Lửa, Báo Đêm, Rắn Lửa, Chim Điên — gào thét trong radio, truy đuổi như điên dại. Nhưng chiếc phi cơ địch kia... lại như ma quỷ!
Nó không chỉ né tránh siêu phàm, uốn người giữa làn đạn như múa trong bão, mà còn phản đòn, phản đòn cực mạnh. Một loạt tên lửa không-đối-không bắn trả, găm thẳng vào đội hình Đại đội phi cơ, khiến Báo Đêm suýt rơi nếu không kịp bung dù khẩn cấp. Không chiến thực thụ bùng nổ, màn combat trên trời dập dềnh như sóng thần lửa giữa bầu trời xanh rách toạc.
Cậu dưới mặt đất nắm chặt micro truyền lệnh, giọng khản đặc.
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Chặn đầu nó! Bẫy nó bằng đội Rắn Lửa từ phía tây! Dồn nó về cao độ thấp để pháo phòng không cắt đường!
Nhưng chưa kịp mừng, tiếng hét từ radio đâm thẳng vào não:
Đơn Vị Cơ Giới
Đơn Vị Cơ Giới
[Phi Cơ 3]: Nó đổi hướng rồi! Nó... lại tiến vào khu dân cư! B37... B37!!
Cậu chết điếng. Trời đất ơi! B37 là khu dân cư đông đúc! Sao cứ phải đâm đầu vào đó mới chịu?!!
Đơn Vị Cơ Giới
Đơn Vị Cơ Giới
[Phi cơ 4]: Đại tướng! Người dân bên dưới!! Ngài không truyền lệnh sơ tán sao ạ?!!!
Cậu nghiến răng, cơn giận bùng lên.. cậu đã thông báo sơ tán khẩn cấp từ 10' trước.. cái đám quan chức ngủ quên trên quyền lực hết rồi à?!!!!
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
CẢNH SÁT CƠ ĐỘNG, DÂN QUÂN, CÔNG AN, Y TẾ, UBND PHƯỜNG – CÁC ANH NGỦ HẾT RỒI SAO? //quát lớn vào bộ đàm//
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
CHẠY ĐI! SƠ TÁN DÂN ĐI!
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
HAY MUỐN ĐỢI ĐẾN KHI MÁU VÀ TRO NHUỘM CỜ QUỐC GIA MỚI THẤY ĐỦ KHẨN CẤP?!
Cậu đập mạnh tay xuống bàn điều khiển, nổi cả gân tay.
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Nếu tôi không thấy từng chiếc xe cứu thương lăn bánh trong 3 phút tới—
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Thì đừng trách tôi bóp nát danh dự của các người trước cả khi quân thù kịp làm điều đó.
Các đại đội tiêm cơ còn đang vật lộn với chiếc phi cơ "chính", thì từ phía đường chân trời phía tây bỗng vang lên tiếng xé gió rít qua tai. Radar mặt đất phát hiện hai tín hiệu lạ vừa chui ra khỏi vùng nhiễu điện từ. Ba chiếc phi cơ không xác định, tốc độ siêu âm, tàng hình một phần, đang lao đến với đội hình tam giác tấn công.
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Mẹ kiếp..
Cậu vừa dứt câu chửi, màn hình tác chiến chuyển sang màu đỏ cảnh báo cấp 1, báo hiệu cuộc tấn công tổ chức quy mô cấp hạm đội. Một sĩ quan hét lên:
Đơn Vị Cơ Giới
Đơn Vị Cơ Giới
[Phi Cơ 5]: Chỉ huy! Chúng ta bị đánh hội đồng!
Cậu đập tay xuống bàn, đứng bật dậy, cả người như muốn nổ tung:
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Gọi pháo phòng không, điều động cả tiểu đoàn SAM mặt đất, đốt sạch vùng trời hướng Tây Bắc! Và ai đó làm ơn dộng vào mấy cái đầu ở UBND đi!!! CÒN DÂN THÌ AI LO?!?!?!?
Bên trên, ba chiếc phi cơ đồng bọn kia vừa nhập cuộc là phối hợp bắn tỉa đường thoát của các tiêm cơ ta, khiến đội hình Đại đội Lửa Hoang bị chẻ đôi. Mật danh “Mèo Hoang” báo cáo trong tình trạng hư hại nặng, "Phù Thủy Đêm" bị truy sát phải tự ngắt tín hiệu để tránh bị khoá tên lửa. "Báo Đen" hét trong bộ đàm:
Đàn Ông
Đàn Ông
[MD/Báo Đêm]: Đ*o tin nổi tụi này có thể tính toán đường né của cả đội hình chúng ta! Chúng có AI chiến thuật cấp chiến trường!
Trong khi đó, chiếc phi cơ chủ lực ban đầu vẫn nhởn nhơ như chưa từng bị ai chạm đến, vừa lượn vừa thả thiết bị gây nhiễu sóng, khiến cả sở chỉ huy của cậu bắt đầu chập chờn tín hiệu.
Binh Sĩ
Binh Sĩ
[Binh Sĩ Trẻ]: Đại tướng!! Chúng ta mất liên lạc với sở chỉ huy vùng 4 rồi ạ!!!
Bên dưới, tiếng còi báo động vang khắp khu vực B37, dân tình bắt đầu chạy toán loạn, nhưng chưa có lực lượng nào tới kiểm soát tình hình. Xe cứu thương chưa đủ, dân quân tự vệ thì còn đang họp ca chiều, bộ đội biên phòng thì đang... phân luồng xe tải! PCCC vẫn... trực ảo.
Cậu sắp chửi thề đến nơi rồi. Từng giọt mồ hôi lạnh lăn dài xuống thái dương, bàn tay run run nắm lấy điện thoại vệ tinh, môi bật ra một tiếng rít giữa hai hàm răng siết chặt:
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Mẹ nó chứ…
Không kịp để cơn giận nuốt trọn lý trí, cậu rít từng hơi thở như rút từ đáy họng. Rồi như hoá thân thành cơn bão lửa đột ngột giáng xuống trung tâm chỉ huy, cậu vung tay giật lấy kênh liên lạc khẩn cấp, bật sóng toàn quốc, giọng cậu sắc bén như dao cắt:
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Alo! Ban chỉ huy Quân khu 5, Quân khu 4, nghe rõ trả lời!
Quan Chức Cấp Thấp
Quan Chức Cấp Thấp
[Ban Chỉ Huy Quân Khu 5]: Quân khu 5 đây! //đáp lại//
Quan Chức Cấp Thấp
Quan Chức Cấp Thấp
[Ban Chỉ Huy Quân Khu 4]: Quân khu 4 đã kết nối!
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Ra lệnh SƠ TÁN dân khẩn cấp khỏi các điểm nóng khu vực B37, D13, C42, toàn bộ bán kính 70km!
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Tất cả lực lượng gồm: UBND địa phương, Cảnh sát cơ động, Công an khu vực, PCCC, cứu thương, Ban Chỉ huy Phòng chống thiên tai—tôi nhắc lại: TOÀN BỘ—lập tức vào vị trí, hành động ngay! Không có thời gian cho lệnh từ cấp cao đâu, trời ạ!
Từng câu như quát, dội thẳng vào tai các chỉ huy đầu dây bên kia. Có người giật mình, có người luống cuống, nhưng không ai dám trái lời. Ảnh vệ tinh lúc này đã cho thấy một chiếc phi cơ nữa xuất hiện từ hướng biển Đông, lẩn dưới tầng mây, ánh kim loại của nó lấp loáng như móng vuốt thần chết.
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Có đồng bọn…
Cậu thì thầm, ánh mắt bùng lên như lửa cháy.
Màn hình hiện trường hiển thị tiếng hét của một phi công trong đại đội:
Đàn Ông
Đàn Ông
[MD/Mãnh Sư]: Mật danh Mãnh Sư đây, địch vừa tấn công phản lực số 6! Có tên lạ thứ hai!
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Chó chết, tụi nó đang dàn đội hình kẹp chéo!
Không thể chờ thêm giây nào nữa.
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Kích hoạt toàn bộ lá chắn phòng không phụ trợ! Cho phép chiến đấu tự do, đừng để lũ đó đến gần khu dân cư! Ai vi phạm tôi đích thân cách chức!
Giọng cậu như sét đánh rạch ngang bầu trời, khi ngoài kia—một quả tên lửa từ chiếc phi cơ lạ thứ hai phóng ra, xé toạc mây trời và biến màn combat trên không trung thành một cơn địa ngục khói lửa chưa từng thấy.
Sau khi tín hiệu cấp tốc từ sở chỉ huy của cậu vang lên, Bộ Quốc phòng gần như rối loạn hoàn toàn. Bản đồ vệ tinh chuyển màu đỏ liên tục, báo động cấp độ một lan khắp trung tâm chỉ huy quốc gia. Các vị tướng đầu bạc mặt nghiêm, điện thoại nóng đến mức trợ lý phải thay máy mới liên tục, còn thư ký quân sự thì mặt cắt không còn hột máu vì thủ đô vừa bị khoá vùng trời trong vòng 0.3 giây.
Phía Tổng cục Tác chiến điện tử thì đang đánh vật với hệ thống nhiễu không rõ nguồn gốc từ chiếc phi cơ lạ và kẻ đồng bọn mới xuất hiện trên radar như một bóng ma – vô thanh, vô hình, và tàn nhẫn.
Còn trong phòng chỉ huy của cậu thì…
Quan Chức Cấp Thấp
Quan Chức Cấp Thấp
[Sĩ Quan Trực Ban]: KHÔNG! KHÔNG PHẢI LẠI HAI CHIẾC NỮA! TỤI NÓ TẬP KÍCH CHÚNG TA!!
Cậu đập mạnh tay xuống bàn điều khiển, rít lên qua kẽ răng:
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Tôi không cần biết ai là tư lệnh trưởng lúc này! Kéo cả Quân khu 5 và Quân khu 4 vào tình trạng sẵn sàng chiến đấu cấp độ đỏ!
Socialist Republic of Vietnam
Socialist Republic of Vietnam
Toàn bộ dân cư các khu vực trọng điểm B37, Tân Hòa, Long Thành phải được sơ tán khẩn cấp trong vòng 5 phút, không thì đừng trách tôi phế chức từng người một!!!
Cậu chuyển thẳng đường dây nóng gọi từng người một:
UBND tỉnh:
± Sơ tán dân cấp tốc! Cho toàn bộ xe tải, xe khách, xe cứu thương ra đường, ai cản trở thì cho vào trại giam!
Cảnh sát cơ động:
± Bao vây vùng nguy hiểm, hỗ trợ dẫn dân! Ai không hợp tác thì trói lại ném lên xe!
PCCC + Y tế:
± Đưa thiết bị cứu hộ đến ngay cửa ngõ phía Tây và Đông! Lập bệnh viện dã chiến đi!!
Công an địa phương & Bộ đội biên phòng:
± Phối hợp, phong toả, hộ tống dân, tìm điểm tập kết an toàn gần biên giới!
Dân quân tự vệ:
± Ai biết bắn súng, lái xe, cứu hộ thì đều có mặt trong 15 phút!
Ban Chỉ huy Phòng chống thiên tai và Tìm kiếm cứu nạn:
± Lúc này thiên tai chính là mấy cái máy bay trời đánh đó! Động đất còn đỡ hơn!
∆CẢNH BÁO KHẨN: SƠ TÁN DÂN Ở KHU VỰC B37 – NGUY CƠ KHÔNG KÍCH ĐANG GIA TĂNG!
∆MỌI NGƯỜI GIỮ BÌNH TĨNH – LÀM THEO CHỈ DẪN CỦA LỰC LƯỢNG CHỨC NĂNG!
...
Trời ánh lên một chút ánh tím le lói của bình minh, đèn phố chưa kịp tắt. Gió nổi lạ thường. Không khí như bị nén lại.
Rồi cảnh báo đỏ bất ngờ chớp liên tục trên tất cả các màn hình thành phố – từ điện thoại, bảng thông tin công cộng cho tới cả đồng hồ thông minh. Tiếng còi hú chát chúa chém qua không gian như dao găm, báo hiệu điều mà không ai muốn tin.
Dân khu B37 hoảng loạn tràn khỏi nhà, chạy về phía hầm trú ẩn chính – một kiến trúc dưới lòng đất được thiết kế chống chịu bom đạn và bức xạ. Nhưng ngay cả những lời nói rằng căn hầm kiên cố nhất cũng không làm dịu được nỗi sợ hiện rõ trong mắt người dân.
Phụ Nữ
Phụ Nữ
[Người Dân 1]: Nhanh lên! Mau đưa bà ngoại vào trước!
Phụ Nữ
Phụ Nữ
[Người Dân 2]: Con em đâu rồi?! Có ai thấy bé gái mặc áo đỏ không?! Nó vừa đi sau tôi mà!!
Phía trên bầu trời – nơi vốn chỉ là nền mây tối mịt – xuất hiện một chấm đen. Ban đầu nhỏ như con chim, nhưng rồi mỗi giây trôi qua, nó phình to như bóng ma rơi từ cõi chết.
Tiếng rít vang lên – không giống động cơ phản lực thông thường, mà như một tiếng gào khản đặc của sắt thép bị xé toạc, càng lúc càng gần, như thể chính không khí cũng bị kéo nát theo nó.
Một đứa trẻ níu tay cha nó:
Bé Gái
Bé Gái
Cha ơi… cái kia là gì vậy… sao nó chói quá…
Không ai trả lời.
Tất cả đều nhìn lên. Cái vật thể đó – méo mó, quái dị, ánh bạc loang lổ, bay ngược chiều trọng lực như một viên đạn bị trời cao hắt xuống. Dưới bụng nó, ánh lửa nhỏ lóe lên – nhưng không phải động cơ – mà là chốt nổ kích hoạt.
Mọi người hiểu ra quá muộn.
[KHẨN CẤP: TOÀN BỘ DÂN CƯ KHU B37 DI TẢN VÀO HẦM. HẦM SẼ ĐÓNG SAU 30 GIÂY.]
Tiếng loa vang lên lạnh lùng như lưỡi dao.
Nhiều người đã vào sâu trong hầm, nhưng nửa còn lại vẫn chen chúc ngoài cổng – nước mắt, tiếng la, tiếng gào, tiếng kêu thất thanh lẫn lộn như một bản hợp âm tuyệt vọng.
Một người lính canh mặt tái mét, giọng lạc đi:
Binh Sĩ
Binh Sĩ
[Cảnh Vệ 1]: Vào trong hết đi! Mau lên!! Sắp đóng rồi!
Một bà mẹ bị đẩy ngược lại khi định bế con vào, hét lên:
Phụ Nữ
Phụ Nữ
[Người Mẹ]: Con tôi… con tôi vẫn còn ở ngoài… làm ơn…
Nhưng tiếng rít từ trên trời đã biến thành gầm rú.
Một luồng ánh sáng rọi xuống – không phải ánh nắng, mà là ánh sáng tử thần.
Ánh bạc lướt sát nóc nhà. Người dân nhìn thấy rõ cả bề mặt chằng chịt những đường hàn, thứ vỏ kim loại chưa từng thấy, và cái đầu thiết bị đang tách ra – hé lộ hệ thống chứa vũ khí bên trong.
Một tiếng "cạch" vang lên.
Và cửa hầm đóng sập lại.
Tiếng rít cuối cùng vang lên, rồi toàn bộ bầu trời… im bặt.
Trong một khoảnh khắc, cả khu B37 như rơi vào hư vô. Không một tiếng động. Không ai hét. Không ai thở. Không còn âm thanh của sự sống.
ẦMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMM!!!!!!!
...
to be continued..

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play