Chương 3: Xuyên không

Bên ngoài trường, học sinh ra về đông đúc, nhiều chiếc xe đậu tấp vào lề để đón học sinh về, khung cảnh tươi vui và nhộn nhịp. Sở Dật đừng kế bên của sổ nhìn về phía cổng trường, cậu lúc này đã chấp nhận vận mệnh của mình.

May mắn là cậu có bảo hiểm là quay ngược thời gian, không chắc rằng khi chết sẽ quay ngược thời gian hay không nhưng có lẽ sẽ được, nếu không thì khác gì bảo cậu đi chết đi.

Chiếc đồng hồ treo trước bảng đen tích tắc trôi dần kim đồng hồ đến con số 12, điểm thời gian đã đến 6 giờ. Bên ngoài bầu trời đã bắt đầu u tối, ánh sáng lụi tàn trước bóng đêm.

Hình ảnh học sinh cũng không còn mấy ai. Trước khi 6 giờ tối thì cậu đã tìm thông tin trong căn phòng này và biết rằng cậu là một học sinh hạng gần cuối lớp, không tính là chốt sổ nhưng cũng không giỏi giang gì và sắp ngang hàng với cuối lớp.

Điểm sổ là thang 100 mà cậu đa số chỉ đạt từ 30-40 điểm, tất cả các môn đều không khá khẩm hơn nhau. Và cậu phát hiện ra thêm một manh mối quan trọng chính là tờ giấy quy tắc.

Tờ giấy cũ kỹ hơi nhuộm vàng, cũ kĩ không thích hợp nằm trong hộc bàn cậu. Một dòng chữ "Quy tắc lớp học" lớn dễ dàng thu hút tầm mắt, được viết bằng loại bút mực màu đỏ, chữ viết hơi xiêu vẹo khó nhìn.

[Quy tắc lớp học

Không được gây ồn ào trong tiết học.

Không được phép vô lễ với giáo viên.

Phải đoàn kết và thân thiện với bạn bè.

Không được mang thức ăn từ bên ngoài vào.]

Đọc xong 4 quy tắc đầu thì Sở Dật thấy rất là bình thường, đây chẳng phải là những điều cơ bản trong lớp học sao? Nhưng bắt đầu từ điều luật thứ 5 trở đi đã không còn bình thường nữa.

[5. Không được uống máu trong lớp học nếu không có sự cho phép của quản sinh.

Lớp học chỉ có 30 người, nếu số lượng vượt quá 30 thì hãy mau trốn xuống dưới bàn học.

Lớp học không có gương.

Không được ở lại lớp học sau 7 giờ tối.

Nếu thấy giáo viên có biểu hiện bất thường, xin hãy chạy khỏi lớp học.

Trong tiết học nếu có ai ở phía sau gọi, tuyệt đối không được quay lại hay đáp lời.]

Những điều luật sau càng đọc càng thấy chữ viết có phần nguệch ngoạc, khó đọc. Nhưng nội dung lại đầy sự bất thường và đáng sợ. Cậu còn không biết tờ giấy này tại sau lại nằm trong hộc bàn, nếu như lúc nãy không phải cậu kiểm tra lại hộc bàn một lần nữa thì sẽ không phát hiện được tờ giấy này.

Cậu đọc xong tờ quy tắc thì cũng hiểu phần nào về cơ chế và hướng đi của cuốn tiểu thuyết này. Nếu như là một người đam mê thể loại kinh dị thì việc tờ quy tắc này xuất hiện có nghĩa là cốt truyện sẽ tuân theo quy tắc.

Quy tắc lúc này chỉ đang tuân theo phạm vi trong lớp học, cậu không biết nếu như ra khỏi lớp vậy rốt cuộc có quy tắc trường học hay không? Còn rộng hơn thì cậu không dám nghĩ đến, nhưng thể loại của cuốn tiểu thuyết này chỉ có trường học, có lẽ sẽ không mở rộng ra bên ngoài.

Trong khi cậu còn đang ngơ ngẩn thì một loạt tiếng bước chân vang lên từ bên ngoài lớp, cánh cửa mở ra, bước vào là một cô gái cột tóc đuôi ngựa, khuôn mặt tàn nhan, khi thấy cậu thì cô ấy có vẻ hơi bất ngờ sau đó là gật đầu một cái coi như chào hỏi.

Tiếp theo là 3 người khác, tất cả đều là nam, có người nhìn trông khá lực lưỡng, cơ bắp phồng lên có thể nhìn rõ qua lớp áo sơ mi trắng. Có tên thì đeo kính, tóc dài che đi gần hết khuôn mặt, có kẻ thì ốm gầy, mặt như khỉ.

Rốt cuộc cái tổ đội quái dị này tính tổ chức chơi trò chơi gọi hồn thiệt đó sao? Sở Dật muốn mở miệng dạy dỗ đám nhóc choi choi này không lo học tập mà làm mấy cái chuyện không đâu.

"Đã đến đủ rồi sao? Tôi còn tưởng cậu ta sẽ không đến mà trốn đấy chứ."

Người cao to lên tiếng cười ha hả, giọng điệu khinh miệt nhìn về phía cậu. Sở Dật cũng không biết tính cách của nguyên chủ nên cũng lười chấp nhặt với hắn ta.

"Được rồi, cậu bớt nói đi có phải tốt hơn không? Nói câu nào câu đó đầy hiềm khích với Sở Dật."

Cô gái tóc đuôi ngựa lên tiếng chặn lời cái tên lực lưỡng kia. Hai người nam khác không nói gì mà tìm một chỗ ngồi chờ đợi hai người này cãi xong.

"Hừ, Lan Linh, cậu đừng có bênh vực tên đó nữa coi, ngoài cái ngoại hình trông có vẻ đẹp đẽ kia ra thì có tốt đẹp gì đâu, khác gì mấy tên ẻo lả chỉ biết ăn bám."

"Cậu bớt nói một câu có phải sẽ bớt đi một chuyện không."

Cố gái tóc đuôi ngựa tên Lan Linh lười nói chuyện với tên não cơ bắp hay sân si này.

"Cậu đừng để ý tới cậu ta, tính cách của cậu ta vậy đó, hay xỉa xói người khác nên cậu đừng để bụng."

Lan Linh nhìn về phía Sở Dật lên tiếng hoà giải dùm tên to xác kia.

"Lan Linh!!!"

"Được rồi, được rồi, xem như tớ chưa nói gì hết được chưa?"

Cô gái này với tên cơ bắp kia có vẻ quen nhau. Mối quan hệ trông không tệ, có thể là hàng xóm hoặc chơi chung với nhau từ bé.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play