Duyên định
Vào những năm 1945 tại Việt Nam, ở thôn Yên Vân không ai là không biết nhà phú hộ Nguyễn giàu bậc nhất cái xứ Nam Kỳ
Người ta truyền tai nhau rằng nhà họ Nguyễn có ba người con trai, người con cả không may đã mất từ khi mới sinh, người con thứ hai - Minh Quang, tư chất tầm thường không quá nổi bật, tính tình hiền lành ôn hòa nhưng trái lại người con thứ ba - Quang Anh, lại được ông hội đồng Nguyễn ưu ái hết cỡ, chàng ta tướng mạo khôi ngô, nổi tiếng tài giỏi, thông minh nhất vùng
Tuy nhiên cậu lại là người vô cùng khó chiều và tàn nhẫn, một khi đã làm phật ý cậu thì chỉ còn nước bỏ xứ mà đi nếu không cậu nhất định sẽ khiến người đó nhìn thấy địa ngục trần gian ngay trước mắt....
Nguyễn Quang Anh
Cha, con không lấy cô ta...
Quang Anh cầm một bức tranh ném xuống mặt bàn, khuôn mặt thánh thoát ấy khẽ cau mày không vừa ý khi ông hội đồng bắt cậu phải cưới Ngọc Cầm - tiểu thư nhà họ Dương
Ông hội đồng thấy vậy cũng không một tiếng trách mắng mà còn kiên nhẫn giải thích với cậu
Ông hội đồng Nguyễn
Con trai à, nhà ta và nhà họ Dương lâu nay đã có mối giao hảo tốt, khi xưa ta và Dương Bảo An - ông hội đồng Dương, còn là hảo bằng hữu tốt, hứa hẹn sẽ se duyên kết thông gia
Ông hội đồng Nguyễn
Vả lại con nhìn xem con gái nhà họ tư dung phẩm hạnh đều rất tốt, lại nổi tiếng xinh đẹp trong cái thôn này, tiểu thư nhà người ta lại một lòng si tình con, con nói xem Ngọc Cầm có điểm nào khiến con không hài lòng hả?
Quang Anh nhìn qua bức họa chân dung của vị tiểu thư kia một lúc, cậu không phủ nhận vẻ đẹp kiều diễm của nàng ta nhưng cậu không phải hạng người háo sắc, niềm vui lớn nhất của cậu đó chính là nuôi mèo
Khi từ Pháp trở về cậu có mang theo một bé mèo ba tư và cậu đặc biệt yêu thích nó, còn đối với chuyện kết hôn, sinh con đẻ cái nối dõi tông đường thì cậu không mặn mà cho lắm, vì thế mà ông hội đồng mới nằng nặc sắp xếp cho cậu một đám cưới ngay trong năm nay
Nguyễn Quang Anh
Nhưng đến gặp mặt cũng chưa gặp lần nào, sao con có thể lấy cô ta được?
Ông hội đồng Nguyễn
Vừa hay trưa nay ông hội đồng Dương có mời ta sang ăn cơm, con cùng ta sang đấy để gặp gỡ con gái nhà người ta luôn
Quang Anh biết nếu cậu có từ chối thì ông cũng sẽ kiếm hết cách này đến cách khác để bắt cậu đi xem mắt cho bằng được mà thôi, tính tình cha mình như thế nào, cậu còn lạ gì nữa chứ!
Nguyễn Quang Anh
//miễn cưỡng gật đầu//
Nguyễn Quang Anh
Được thôi, nhưng con không hứa sẽ lấy cô ta đâu đấy
Đến giữa giờ Ngọ, Quang Anh cùng với cha đi đến nhà hội đồng Dương, chỉ mới bước đến cổng Dương Bảo An đã đứng chờ sẵn
Ông hội đồng Dương
Nào nào anh bạn già mau vào trong đi
Ông hội đồng Dương
//đảo mắt sang cậu//
Ông hội đồng Dương
Đây có phải là Quang Anh không?
Ông hội đồng Nguyễn
Nó đấy
Ông hội đồng Dương
Ôi dào ơi, thằng nhóc này đã lớn thế rồi à? Nào vào trong đi, Ngọc Cầm nó cứ nhắc con suốt đấy
Từ đầu đến cuối Quang Anh đều không nói gì, cậu chỉ ngồi chơi đùa với Miu miu (con mèo). Quang Anh nhớ lúc nhỏ cậu hay trốn cha sang nhà ông hội đồng Dương chơi, bởi vì Dương Bảo An từng nuôi một con chó rất dễ thương tên Tiểu Bảo nhưng từ khi nó mất cậu cũng không sang đây nữa, thấm thoát cũng hơn 10 năm rồi
Ông hội đồng Dương
Nào ngồi đi
Ông hội đồng Dương
//nói nhỏ với người hầu//
Ông hội đồng Dương
A hoàng, ngươi đi gọi tiểu thư ra đây
A hoàng - người hầu
Dạ vâng
Ông hội đồng Dương
Đây là ông hội đồng Nguyễn, bằng hữu tốt của cha còn kế bên là cậu Quang Anh - là con trai của ông ấy, con mau qua đó chào hỏi họ
Ngọc Cầm lễ phép chào hỏi 2 người họ như lời cha dặn
Ngọc Cầm
Dạ em chào cậu ba
Nguyễn Quang Anh
//gật đầu nhẹ// ừm...
Quang Anh mặt lạnh như sương, mắt sâu như đáy hồ yên tĩnh, ít nói, ít cười, nhưng lại khiến cho Ngọc Cầm tương tư suốt ngần ấy năm. Vẻ đẹp ấy trầm tĩnh, lạnh lùng mà cuốn hút đến lạ
Ông hội đồng Nguyễn
Chẳng là tôi hôm nay sang đây cũng muốn bàn về hôn sự giữa Quang Anh và Ngọc Cầm
Ông hội đồng Dương
//cười khà khà//
Ông hội đồng Dương
Thật trùng hợp, tôi cũng đang định bàn bạc với ông về chuyện này
Ông hội đồng Dương
Con gái tôi Ngọc Cầm gần đây nó cứ một hai xin tôi được gả cho cậu Quang Anh đây, đúng là làm cái lão già này đau đầu chết đi được
Ngọc Cầm
Kìa cha, sao lại nói chuyện đó lúc này chứ...
Tiểu thư Ngọc Cầm hướng ánh mắt ngại ngùng nhìn sang Quang Anh, trái ngược với nàng, gương mặt cậu không chút biến sắc, cũng không tập trung là mọi người đang nói gì, dường như trong mắt cậu chỉ có Miu Miu mà thôi
Ông hội đồng Nguyễn
Này Quang Anh
Ông hội đồng Nguyễn
Con mau đưa Miu miu cho A hoàng chăm sóc, nghiêm chỉnh một chút
Mặc dù có chút khó chịu nhưng cậu vẫn nghe theo lời cha đưa Miu miu cho A hoàng
Ông hội đồng Dương
Cậu ba nhà họ Nguyễn không những khôi ngô, anh tuấn mà còn là người yêu thương động vật, chả trách con gái nhà tôi lại ngày nhớ đêm mong như thế...
Ông hội đồng Dương
//nhìn con gái hiểu ý//
Ông hội đồng Dương
Này ông hội đồng Nguyễn, tôi xưa nay chỉ có một đứa con gái là Ngọc Cầm, tôi yêu thương nó hơn báu vật, nay thấy nó một lòng si tình với Quang Anh, lão già này mặt dày muốn kết thông gia, ông thấy thế nào?
Ông hội đồng Nguyễn
Ông hội đồng Dương khách sáo quá rồi, tôi cũng rất ủng hộ mối lương duyên này
Ông hội đồng Nguyễn
//quay sang cậu//
Ông hội đồng Nguyễn
Quang Anh, con có chuyện gì muốn nói với tiểu thư Ngọc Cầm không?
Nguyễn Quang Anh
//gật đầu//
Nguyễn Quang Anh
//quay sang//
Nguyễn Quang Anh
Tiểu thư Ngọc Cầm có thể ra ngoài nói chuyện với tôi một lát không?
Quang Anh đi ra ngoài trước, Ngọc Cầm cũng e thẹn chậm rãi theo sau. Nhìn thấy cảnh này, hai lão già cười khoái chí lắm, vừa nhâm nhi tách trà vừa tán gẫu chuyện tương lai...
Comments
Adu em Sun☀️
Tao://đang chơi với mèo//
2025-08-16
1