Căn phòng chìm trong tiếng quạt quay đều đều và tiếng lá xào xạc từ bên ngoài sân trường vọng vào. Rusik vẫn nằm trên bàn. May đã đi xuống phòng y tế, lấy thêm ít băng cá nhân và thuốc sát trùng. Không khí trong lớp lắng lại. Không ai để ý đến Nicole, cô vẫn trầm lặng nhưng có ánh mắt quá đỗi sắc sảo để chỉ là một người bình thường. Nicole bước đến gần Rusik, thật khẽ, như thể không muốn tiếng giày vang lên quá lớn, tay cô cầm một mảnh giấy gấp nhỏ, thứ gì đó được viết bằng nét chữ cong nghiêng, in hằn như thể người viết đang lo lắng hoặc giận dữ. Cô cúi xuống, nhẹ nhàng mở ngăn ba lô của Rusik, chuẩn bị nhét lá thư vào. Nhưng đúng lúc đó- một bàn tay lạnh và chắc nắm lấy cổ tay cô. Hai người đứng đối diện nhau, không nói thêm lời nào. Wein nhìn thẳng vào mắt Nicole bằng ánh nhìn sắc lạnh, sâu và không gợn chút do dự. Nhưng cũng không hẳn là thù địch. Nicole không né tránh. Đôi mắt cô cũng không chớp, chỉ hơi chao nhẹ như thể đang đánh giá cậu. Im lặng, không có ai khác chứng kiến. Cuối cùng, Nicole buông tay trước. Cô chậm rãi rút lá thư lại, giấu dưới lòng bàn tay, rồi xoay người bước đi, không nói lời nào. Dáng điềm tĩnh, nhưng môi mím chặt, dấu hiệu của một người chưa từ bỏ điều mình định làm. Wein nhìn theo, đôi lông mày nhíu lại một thoáng. Rồi cậu cúi xuống nhẹ nhàng đóng ngăn ba lô Rusik lại, như chưa từng có chuyện gì xảy ra
Comments
✨Bibidi babidi boo✨
Chap này rất có mùi Ruswein/Applaud/
2025-07-08
1
✨Bibidi babidi boo✨
Wein làm gì cơ😳
2025-07-08
1