Ánh trăng gác mái – Tường vôi

Tiệc tàn. Người về.
Duy bước ra hiên nhà khách, tay vẫn cầm cây quạt giấy vẽ đôi én chao nghiêng, ánh mắt mơ màng hướng về góc trăng non đang leo dần lên nóc ngói.
Phía sau cậu, Quang Anh vẫn đứng đó.
Hắn chưa rời mắt khỏi dáng người trắng mảnh như cánh nhạn cuối chiều kia suốt từ bữa ăn đến giờ. Hắn không hiểu nổi vì sao... chỉ mới một lần gặp mặt, lại có thể khiến lòng hắn rối như tơ vò đến thế.
Quang Anh lặng lẽ bước tới gần, giọng trầm nhưng vững
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Trời tối rồi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đường từ đây về nhà hội đồng Hoàng cũng không ngắn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Để tôi đưa cậu về.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi không thích phiền người lạ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nếu tôi nói, tôi muốn đưa cậu về... không phải vì phép xã giao?
Duy khẽ quay mặt lại, ánh mắt lướt qua như gió
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy là vì điều gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vì tôi thấy dáng cậu dưới ánh trăng... dễ khiến người ta lạc mất lý trí.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi chỉ muốn... chắc chắn cậu về tới nhà an toàn, để khỏi phải lo.
Duy nhếch môi, ánh mắt lạnh hơn cả sương đêm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu Hai nhà họ Nguyễn thường để tâm những người lần đầu gặp đến vậy?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Từ trước đến nay, chưa từng có ai khiến tôi muốn quan tâm.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/cười nhẹ/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy tôi phải lấy làm vinh dự sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu muốn thế nào... cũng được.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng nếu tôi đã để mắt, thì không bỏ ngang được.
Duy gập quạt lại, bước chậm xuống bậc tam cấp
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Người ta hay nói thứ càng đẹp, càng nguy hiểm.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu nên cẩn thận.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/theo sau/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi sống đủ lâu để biết thứ nào đáng mạo hiểm.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Và cậu...là một trong số ít đó.
Duy ngước nhìn hắn lần nữa, đôi mắt nheo lại như đánh giá
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dễ mến thật mà cũng… nguy hiểm thật.
.
.
Tại cổng lớn nhà hội đồng Nguyễn, xe đen đã được chuẩn bị. Duy vốn định đi về với hai người hầu, nhưng Quang Anh bước tới, dặn nhỏ với người quản gia rồi quay lại
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Xe ngựa tôi nhẹ, êm.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Về đêm, gió đồng lạnh, đi bộ... không hợp với người mặc lụa.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu đang nói tôi yếu?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không, tôi nói cậu quý.
Duy đứng yên, vài giây sau mới bật cười nhẹ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu biết không, ai gặp tôi cũng hay nói những câu nghe như thơ vậy.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cuối cùng thì... cũng chẳng ai nhớ thơ viết gì.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi không cần nhớ thơ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi chỉ cần... nhớ người.
...
[ Trong xe ngựa.]
Không khí ban đầu im ắng. Ánh đèn dầu nhỏ trên nóc xe chao nghiêng theo từng bước bánh lăn. Quang Anh ngồi đối diện, giữ đúng khoảng cách lễ phép, không chen quá gần, không liếc quá nhiều. Chỉ mỗi lần ánh đèn hắt xuống gò má Duy... là tim hắn lại như bị ai véo nhẹ một nhịp
Duy nhìn ra cửa, yên lặng. Nhưng ánh mắt cậu lại không hẳn là hờ hững.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu không sợ… tôi hiểu lầm sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sợ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy mà vẫn liều?
Quang Anh ngẩng đầu, ánh mắt sắc như gươm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có những thứ... hiểu lầm còn tốt hơn hiểu rõ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vì nếu hiểu rõ rồi, người ta thường bỏ đi.
Duy quay sang nhìn hắn lần đầu tiên trong xe
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu nghĩ tôi sẽ bỏ đi, nếu biết cậu đang nghĩ gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi không nghĩ gì , tôi chỉ... nhìn cậu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy thôi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy mà làm tôi ngứa ngáy.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi hy vọng... một ngày nào đó, cậu sẽ ngứa ngáy đến mức... phải quay lại tìm tôi.
.
.
[ Nhà Hội Đồng Hoàng.]
Xe dừng. Duy bước xuống, ánh đèn từ bên trong chiếu ra hắt nhẹ lên tà áo dài thêu hoa sen. Cậu quay đầu lại, nhìn Quang Anh vẫn đứng bên thành xe.
Duy cười khẽ, lần đầu ánh mắt có chút... ấm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi không thích người dẻo miệng.
Nhưng lại lạ là... không ghét cậu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi không muốn được thích, tôi muốn... được nhớ.
Duy quay đi, ném lại một câu như gió thoảng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu thử cho đáng nhớ đi, rồi hẵng nói.
Quang Anh đứng đó, gió bay tà áo, mắt dõi theo dáng người trắng nhỏ bước dần vào cổng nhà.
Lúc cánh cửa gỗ khép lại, hắn mới khẽ thở ra. Không phải vì thỏa mãn.
Mà vì... biết rằng mình vừa dấn chân vào một mối tình không lối thoát.
Hết.
Tác giả
Tác giả
Góp í cho bé 👉💌👈
Hot

Comments

𐙚 iln.ya ⋆𐙚

𐙚 iln.ya ⋆𐙚

truyện của nàng ,truyện nào truyện nấy phải gọi là xuất sắc 😋

2025-07-11

2

Sumi

Sumi

truyện của TG lúc nào cx hay hết á🥰🥰

2025-07-10

0

Lovpy RC

Lovpy RC

tg ơi hay quá hay quáaa

2025-07-11

0

Toàn bộ
Chapter
1 Nhìn một lần là thấy mắc nợ
2 Ánh trăng gác mái – Tường vôi
3 Mối cưới không tên
4 Bữa cơm chia lòng
5 Hoa đào đã có kẻ hái
6 Gặp là tránh, nghe là chạy
7 Trà lạnh – Ánh mắt khinh bỉ
8 Người khách trong vườn
9 Trước một lời chọn lựa
10 Giữa ánh sáng và bóng mờ
11 Bước ngoặt không ai muốn
12 Lặng sau một cái nhìn
13 Mặt không thấy dưới ánh đèn
14 Trăng lên – Lòng xuống
15 Bị bắt tại trận
16 Im lặng cũng là sự lựa chọn
17 Trầu không thơm nếu người nhận không cười
18 Lời không dám nói
19 Nếu có ngày ấy...
20 Mang mặt nạ hay mang tự trọng
21 Bánh tro – Quá khứ
22 Chiếc khăn ngốc nghếch, cái hộp không lời
23 Kẻ vụng về cầu khấn, kẻ đứng sau ngỡ ngàng
24 Đổ máu dưới gốc sung
25 Được nằm trong phòng cậu
26 Về đi, đừng vác mặt ra ngoài nữa
27 Đối thơ – Đối lòng
28 Tay rỉ máu – Lòng chẳng buông
29 Một lời thô, một lòng thật
30 Trái tim khẽ nghiêng
31 Đối thay người
32 Ngươi...cũng biết nói lời tử tế
33 Nó đ.iên rồi, ông à...
34 Từ trong biển lửa
35 Lừa cháy xong, lòng người chưa tắt
36 Một chặng về, một tấm lòng
37 Trong bóng tối, ánh mắt nào theo dõi
38 Từ một tin đồn
39 Đợi cá cắn câu
40 Chổi lông, tâm thành và lòng người
41 Trèo tường vì...người mời
42 Một khắc nắm tay
43 Nắm tay chưa rời
44 Cửa đóng, lòng còn mở
45 Trước buổi chia tayy
46 Bóng hồng trên phố huyện
Chapter

Updated 46 Episodes

1
Nhìn một lần là thấy mắc nợ
2
Ánh trăng gác mái – Tường vôi
3
Mối cưới không tên
4
Bữa cơm chia lòng
5
Hoa đào đã có kẻ hái
6
Gặp là tránh, nghe là chạy
7
Trà lạnh – Ánh mắt khinh bỉ
8
Người khách trong vườn
9
Trước một lời chọn lựa
10
Giữa ánh sáng và bóng mờ
11
Bước ngoặt không ai muốn
12
Lặng sau một cái nhìn
13
Mặt không thấy dưới ánh đèn
14
Trăng lên – Lòng xuống
15
Bị bắt tại trận
16
Im lặng cũng là sự lựa chọn
17
Trầu không thơm nếu người nhận không cười
18
Lời không dám nói
19
Nếu có ngày ấy...
20
Mang mặt nạ hay mang tự trọng
21
Bánh tro – Quá khứ
22
Chiếc khăn ngốc nghếch, cái hộp không lời
23
Kẻ vụng về cầu khấn, kẻ đứng sau ngỡ ngàng
24
Đổ máu dưới gốc sung
25
Được nằm trong phòng cậu
26
Về đi, đừng vác mặt ra ngoài nữa
27
Đối thơ – Đối lòng
28
Tay rỉ máu – Lòng chẳng buông
29
Một lời thô, một lòng thật
30
Trái tim khẽ nghiêng
31
Đối thay người
32
Ngươi...cũng biết nói lời tử tế
33
Nó đ.iên rồi, ông à...
34
Từ trong biển lửa
35
Lừa cháy xong, lòng người chưa tắt
36
Một chặng về, một tấm lòng
37
Trong bóng tối, ánh mắt nào theo dõi
38
Từ một tin đồn
39
Đợi cá cắn câu
40
Chổi lông, tâm thành và lòng người
41
Trèo tường vì...người mời
42
Một khắc nắm tay
43
Nắm tay chưa rời
44
Cửa đóng, lòng còn mở
45
Trước buổi chia tayy
46
Bóng hồng trên phố huyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play