Lâm Nhã Vy – 17 tuổi, là con gái duy nhất của một gia đình danh giá bậc nhất thành phố.
Lâm Nhã Vy
Ba là bác sĩ tim mạch nổi tiếng, mẹ là chủ tịch chuỗi trường quốc tế. Từ nhỏ đã lớn lên trong khu biệt thự sang trọng, học trường tốt, mặc đồ hiệu, thành tích học tập luôn thuộc top đầu.
Lâm Nhã Vy
Nghe thì tưởng kiểu tiểu thư “ngẩng mặt ba mét”... nhưng không, cô gái này lại là đại diện cho hội “vui vẻ” và “bệnh từ nhỏ đến lớn”.
Lâm Nhã Vy
Dù bị dạ dày hành tháng 3 lần, dị ứng phấn hoa, huyết áp thấp, suy nhẹ tuyến giáp, rối loạn lo âu mức nhẹ, cộng thêm chứng mất ngủ mãn tính – cô vẫn ngày ngày đi học với cái cặp chứa nhiều thuốc hơn vở.
Lâm Nhã Vy
Dân trong khu gọi vui cô là “tủ thuốc di động có tâm nhất năm” – vì luôn có sẵn từ thuốc đau bụng, thuốc ho, thuốc cảm, đến cả miếng dán hạ sốt và nước muối sinh lý.
Lâm Nhã Vy
Bên ngoài:
> Nhây, lì, vô tri, hay cười, đôi lúc hơi ngớ ngẩn và lười biếng.
Lâm Nhã Vy
Bên trong:
> Tỉ mỉ, nhạy cảm, khép mình với thế giới, và... rất sợ những thứ ồn ào quá mức.
Phó Trạch Dương
PHÓ TRẠCH DƯƠNG – Bảo mẫu di động giỏi toàn diện, cam chịu full combo
Phó Trạch Dương
Phó Trạch Dương – cũng 17 tuổi, sinh trước Nhã Vy đúng một tiếng đồng hồ, và dùng cái lý do đó mà bắt nạt... à không, chăm sóc cô suốt 17 năm.
Phó Trạch Dương
Ba là Thứ trưởng Bộ Kế hoạch và Đầu tư, mẹ là Hiệu trưởng trường quốc tế – gia đình anh không những quyền lực mà còn nghiêm khắc, chuẩn mực, nền nếp.
Phó Trạch Dương
Anh là kiểu “nam sinh vàng trong làng khối tự nhiên”, đội tuyển toán – lý – Anh của tỉnh, học giỏi, điềm tĩnh, ít nói, cực kỳ có nguyên tắc.
Phó Trạch Dương
Tính cách như bản cập nhật sống của từ điển đạo đức học đường: gọn gàng, sạch sẽ, đúng giờ, đúng lịch, đúng lời, đúng... bài tập.
Phó Trạch Dương
Và đúng là... chỉ có mỗi anh là chịu đựng được cái kiểu “sống như lơ lửng giữa tầng mây” của con nhỏ bạn thân kia.
MỐI QUAN HỆ GIỮA HAI NGƯỜI
Ba mẹ hai bên là bạn thân từ thời cấp 2, sau này cùng nhau học đại học, cưới cùng thời điểm, đẻ cùng ngày – sinh ra hai đứa con cũng thân thiết y như bản sao của chính họ.
> Nhà họ Phó nói: “Thằng Dương là anh nó – đẻ trước là phải lo trước.”
Nhà họ Lâm cười: “Vy là con gái – yếu hơn, Dương phải chăm chứ.”
Vậy là từ bé đến lớn, Phó Trạch Dương nghiễm nhiên trở thành “bảo mẫu kiêm anh trai bất đắc dĩ” của Nhã Vy.
Mỗi sáng chở đi học, mỗi chiều đưa về, kiểm tra thuốc, nhắc lịch uống, dò bài, đuổi học bài, giữ cái tật ngủ quên giữa bàn...
Còn Vy thì... mặc nhiên xem Dương là “trợ lý cá nhân sống bằng tình nghĩa”, muốn gì gọi nấy, phiền gì đẩy hết qua.
MỘT CẶP BÙ TRỪ CỦA TRỜI
Nhã Vy Trạch Dương
Cứng đầu/Nhẫn nhịn
Lười biếng/ Nguyên tắc
Giỏi xã hội/ Giỏi tự nhiên
Mười loại bệnh/Khỏe như trâu
Tâm hồn mây trôi/ Não phân tích logic
Lạc quan, đôi lúc ngơ ngác/ Lạnh lùng, đôi lúc bất lực
Họ chưa từng yêu nhau, không xem nhau là gì hơn một người thân, nhưng giữa hai người tồn tại một thứ:
> "Gắn bó không cần danh phận – nhưng chắc chắn không thể thiếu nhau."
Comments