Chap 2

__________
Trước mặt hắn bây giờ là một cậu nhóc đang cúi gằm mặt xuống thân thể không ngừng run rẩy đôi mắt đỏ hoe vẫn còn vương nét ướt cứ như sắp khóc vậy
Hắn chậm rãi bước tới nở một nụ cười đầy giễu cợt rồi đưa tay bóp chặt cằm cậu lên buộc cậu phải nhìn thẳng vào mắt mình
Giọng hắn lạnh lùng vang lên đầy châm chọc :
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhìn mày kìa thảm hại đến mức này cơ à? // cười khẩy //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
... // rưng rưng //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đã làm gì đâu mà khóc? Dư nước mắt lắm đúng không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhắc cho mày nhớ liệu hồn mà nghe lời tao không thì cái mạng này của mày // chỉ vào người cậu //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Coi như ' BỎ ' // cười khẩy //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
T..tớ..biết rồi...hức
Dứt lời hắn liền vung tay tát thẳng vào mặt cậu một cú đau điếng âm thanh chát chúa vang lên giữa không gian im lặng
Hắn tát mạnh đến mức khiến gương mặt cậu lệch hẳn sang một bên má in rõ ràng dấu tay đỏ rực nóng rát cứ như bị bỏng
Rồi không chút do dự tung thêm một cú đá mạnh vào bụng cậu khiến cậu ngã quỵ xuống ôm lấy bụng run rẩy không nói nên lời
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
... // ngồi im ôm lấy bụng run rẩy //
Tuy hắn đá cậu tát cậu không một chút nương tay mỗi cú ra đòn đều nặng nề và tàn nhẫn thế nhưng cậu vẫn chỉ im lặng chịu đựng không một chút phản kháng không la hét thậm chí chẳng thốt lên một lời
Cậu chỉ lặng lẽ cúi đầu để mặc cho cơn đau gặm nhấm cơ thể mình từng chút một để mặc cho sự nhục nhã xé nát lòng
Đôi mắt đỏ hoe nhưng cậu vẫn cố kìm để không rơi một giọt nước mắt nào nhưng cậu lại không làm được...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đ...đừng..đánh..hức nữa mà...
Tiếng khóc nấc lên từng hồi từ cổ họng cậu vang lên nghẹn ngào trong không gian ngột ngạt
Cậu càng khóc hắn càng điên cuồng như một con thú dữ mất kiểm soát hắn gằn giọng chửi rủa từng lời độc địa cứ thế tuôn ra không dứt
Bàn tay hắn lại vung lên những cú đánh dồn dập giáng xuống cả thân thể gầy guộc của cậu mỗi cú ra tay là một vết thương hằn sâu không chỉ trên da thịt mà cả trong tâm hồn cậu thứ đã sớm rạn vỡ đến tê dại
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thứ như mày đáng lẽ không nên ở trên thế giới này!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// chết lặng //
Lời hắn buông ra lạnh buốt như dao găm từng chữ như rạch sâu vào tim cậu
Cậu chết lặng đôi mắt mở to ngơ ngác như không tin nổi vào những gì vừa nghe thấy thế giới xung quanh cậu như sụp đổ trong khoảnh khắc đó
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
- tớ có sai lầm khi thích cậu không? Quang Anh... -
Đúng! Cậu thích hắn thích đến cái mức từng nụ cười từng cái liếc mắt của hắn cũng đủ khiến cậu thao thức suốt đêm
Nhưng... liệu cậu đã sai rồi sao? Sai khi trót đem lòng yêu một người như hắn?
Thân xác cậu giờ đây đều bầm tím không còn chỗ nào lành lặn nữa những vết bầm loang lổ khắp người da thịt sưng tấy lên từng mảng máu chảy rỉ từ khóe môi từ vết rách bên trán thấm đẫm cả vạt áo sơ mi trắng đã ngả màu
Cậu dựa vào góc tường im lặng hơi thở bắt đầu yếu ớt mắt mờ dần đi trong làn nước mắt
Hắn đứng trước cậu giọng vẫn lạnh như băng :
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sao? Giờ thì biết thân biết phận rồi chứ nhóc?
Cậu mím môi cố nén tiếng nấc đôi mắt vẫn nhìn hắn không một lời oán trách chỉ là một nỗi đau không nói thành lời
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
T..tớ..làm..g-gì sai à...
Hắn cười khẩy cúi gần sát bên tai cậu :
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sai? Sai vì mày tồn tại
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tao đã nói rồi một đứa như mày đáng ra không nên xuất hiện trên đời!
Cậu nhắm chặt mắt giọt nước mắt cuối cùng lăn dài xuống gò má đã sưng tấy
Giữa cơn đau tê dại giữa lời nói cay nghiệt của người mình thầm yêu cậu tự hỏi :
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
- phải chăng...việc mình tồn tại đã là một cái tội? -
Không để cậu yên hắn rút điện thoại ra chụp lấy bộ dạng thê thảm của cậu quần áo bê bết máu khuôn mặt bầm tím và ánh mắt đỏ hoe vô lực
Ngay sau đó hắn ngang nhiên đăng bức ảnh đấy lên trang nhóm của trường kèm theo dòng chú thích đầy miệt thị
| thấy chưa? Đây là kết cục của kẻ dám làm trái ý tao!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...// bất lực //
Bài đăng nhanh chóng thu hút hàng trăm lượt bình luận toàn là những lời lẽ độc ác sĩ nhục cậu
: ghê tởm thật đấy ~
: loại người như nó chỉ để xách dép cho Quang Anh!
: nhìn mà phát ớn
.....
Hắn đọc lên hàng tá những lời cay nghiệt cậu chỉ biết khóc tự ôm lấy thân mình
Hắn bước đến gần đá vào người cậu một cái khiến cậu ngã dụi :
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Khóc cái gì? Mày không quen bị sỉ nhục à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bộ tưởng đáng thương là sẽ được tha sao?
Cậu nhìn hắn ánh mắt không còn chút sức lực chỉ còn lại sự tan vỡ :
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
X..xin..c-cậu đấy...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Làm ơn...đừng..nữa...
Hắn bật cười nụ cười đầy cay độc :
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mày! Không có quyền xin tao // đạp lên người cậu //
Nói rồi hắn bỏ đi như thể cậu chưa từng tồn tại trong mắt hắn
Chẳng khác nào một bao cát chịu đựng câm lặng mặc cho người khác muốn làm gì thì làm
Trong căn phòng tối ấy mọi tiếng la hét đã bị nuốt chửng chỉ còn lại tiếng nấc tắc nghẹn và một tâm hồn đang dần rơi vào vực thẳm
__________
Katty🐑
Katty🐑
Tớ không biết các cậu đọc truyện của tớ sẽ cảm thấy như nào nữa...
Katty🐑
Katty🐑
Có gì cho tớ xin ý kiến nha
Katty🐑
Katty🐑
Cứ thẳng thắn nói nèe
Katty🐑
Katty🐑
À mà toàn lời bộc bạch không biết mọi người có chán không
Katty🐑
Katty🐑
Với lại nhiều từ bị lặp lại nhiều lần á mọi người thông cảm cho tớ nha
Hot

Comments

Bảo Trân

Bảo Trân

Ừ dư đó được chưa khóc cho anh xem đấy//cầm🔪//

2025-07-11

1

✨Bé Dâu ✨

✨Bé Dâu ✨

dm ghê chỗ nào chắc dell gì m đã bằng

2025-07-12

1

✨Bé Dâu ✨

✨Bé Dâu ✨

ờ nhìn đi sau này cấm lấy về làm vợ

2025-07-12

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play