Chap 3
Hắn vừa rời đi không lâu cánh cửa nhà kho cũ kỹ khép lại sau lưng hắn mang theo cả ánh sáng cuối cùng từ hành lang lọt vào
Trong không gian chỉ còn lại tiếng gió rít nhẹ qua khe cửa sổ và một chút ánh sáng nhợt nhạt hắt lên sàn nhà lạnh lẽo
Cậu vẫn ngồi đó đôi mắt đỏ hoe nhìn chăm chăm vào khoảng không như đang cố níu giữ chút hơi ấm cuối cùng mà hắn để lại
Chỉ khác với lúc nãy khi hắn còn đứng đó cậu còn có thể cắn chặt môi siết chặt tay gồng mình để kìm nén những giọt nước mắt cậu sợ nếu để bản thân khóc hắn sẽ càng thêm hả hê
Nhưng giờ đây khi xung quanh cậu chẳng còn ai không còn những ánh mắt khinh bỉ không còn tiếng chửi rủa cũng không còn đôi tay kia có thể giáng xuống bất cứ lúc
Cậu chẳng kìm được nữa rồi...
Hoàng Đức Duy
" mình là đứa vô dụng nhỉ? "
Nước mắt bắt đầu lăn dài trên má từng giọt nóng hổi như thiêu đốt da thịt kéo theo từng tiếng nấc nghẹn ngào
Cậu gục xuống đôi vai run lên bần bật không còn ai để thấy cậu cũng chẳng còn lý do gì để gồng mình mạnh mẽ nữa cả cậu oà lên khóc tiếng khóc vỡ vụn giữa căn phòng vắng lặng nghe đến xé lòng
Cậu ôm chặt lấy đầu gối cuộn tròn người lại như một đứa trẻ lạc lõng giữa thế giới này
Hoàng Đức Duy
S..sao chẳng ai...bảo vệ mình...// nhói lòng //
Mỗi tiếng nấc vang lên trong nhà kho lại dội ngược vào tai cậu khiến nỗi đau càng thêm nặng nề cậu không biết là mình đã khóc bao lâu chỉ biết lòng ngực nhói buốt cổ họng khô rát và trái tim đã vỡ vụn ra từng mảnh nỗi cô đơn tủi nhục và bất lực quấn lấy cậu như bóng tối đang nuốt chửng lấy thân thể bé nhỏ
Trong căn nhà kho câm lặng chỉ còn tiếng khóc của một người bị tổn thương đến tận cùng vang vọng mãi không ngừng
Tiếng nấc dần nhỏ lại từng cơn run rẩy cũng theo đó mà yếu đi cậu vẫn ôm lấy thân mình co ro nơi góc nhà kho lạnh lẽo nước mắt đã làm ướt cả vạt áo trước ngực gương mặt tái nhợt không còn sức sống
Cuối cùng cậu chỉ biết thở hổn hển trong im lặng đầu óc choáng váng mi mắt nặng trĩu mọi thứ dường như quay cuồng mơ hồ và lạnh lẽo
Cậu thiếp đi lúc nào chẳng hay
Cậu nằm đó cuộn tròn như một chiếc bóng lạc lõng giữa căn nhà kho đây bụi bặm không ai hay biết cũng không ai tìm kiếm
Ngoài kia ánh chiều buông xuống nhuộm vàng khe cửa nhỏ hẹp nhưng trong căn phòng ấy chỉ có một cậu bé đang chìm trong cơn ngủ rã rời giác ngủ của một người đã khóc đến cạn kiệt
Cậu giật mình tỉnh dậy sau một giấc ngủ nặng nề ánh sáng dịu nhẹ nhàng chiếu qua khung rèm cửa sổ phản chiếu lên trần nhà với sắc vàng ấm áp
Không còn mùi ẩm mốc không còn bụi bặm hay bóng tối lạnh lẽo chăn mền đắp ngang người một tô cháo nhỏ xinh nghi ngút khói đặt trên chiếc bàn nhỏ bên cạnh
Cậu ngơ ngác nhìn xung quanh đây không phải nhà kho
Một giọng nói trầm nhẹ vang lên từ phía cửa :
Huỳnh Hoàng Hùng
Cũng chịu tỉnh rồi hả? // bưng ly trà gừng đặt lên bàn //
Cậu quay lại bắt gặp ánh mắt vừa lo vừa giận dữ của Hoàng Hùng người mà cậu không ngờ lại xuất hiện trong hoàn cảnh này
Cậu mở miệng giọng vẫn còn khàn đặc vì khóc quá nhiều :
Hoàng Đức Duy
Sao...biết tao ở đâu...mà đem về đây...
Huỳnh Hoàng Hùng
Uống miếng nước đi trà này tao pha cho mày đấy
Huỳnh Hoàng Hùng
Tao tìm thấy mày trong nhà kho đấy người thì lạnh toát mặt thì sưng tím hết cả lên
Cậu mấp máy môi không biết nên nói gì một lúc sau cậu cúi gằm mặt thì thào :
Hoàng Đức Duy
X..xin..lỗi...làm mày lo rồi...
Hùng ngồi xuống bên cạnh giường khẽ thở dài rồi xoa nhẹ lên đầu cậu
Huỳnh Hoàng Hùng
Ngốc ạ! Tao không lo cho mày thì lo cho ai đây?
Huỳnh Hoàng Hùng
" không ngờ thằng Quang Anh ác đến thế "
Đôi mắt cậu lại đỏ lên sống mũi cay xè nhưng lần này cậu không khóc nữa
Không phải là vì hết đau mà vì trong lòng đã có một chút ấm áp len vào cứ như tia nắng đầu tiên sau cơn mưa kéo dài
Huỳnh Hoàng Hùng
Đau lắm đúng không?
Huỳnh Hoàng Hùng
Tao biết cảm giác của mày mà
Không gì đau hơn việc trái tim rung động lại dành cho đúng người sẵn sàng giẫm đạp lên nó sẵn sàng đẩy cậu xuống vực sâu không đáy
Nhưng đau nhất...là cậu vẫn thích hắn
Huỳnh Hoàng Hùng
Yên tâm đi còn tao An với Kiều nữa mà
Huỳnh Hoàng Hùng
Không để mày phải đau thêm lần nào nữa!
Hoàng Đức Duy
B..biết..rồi..// sụt sịt //
Huỳnh Hoàng Hùng
Ngoan quên hết đi // xoa đầu cậu //
Huỳnh Hoàng Hùng
Giờ ăn nhé? Mặt mày không còn miếng máu nào rồi đó
Hoàng Đức Duy
Hì hì biết rồii màa... // cười xinh //
Chưa kịp đưa muỗng cháo thứ hai lên miệng cánh cửa bất ngờ mở tung không ai khác ngoài Đặng Thành An!
Cậu còn chưa kịp phản ứng thì Thành An đã lao thẳng đến chỗ cậu với gương mặt hầm hầm ánh mắt đỏ ngầu vì tức giận
Đặng Thành An
// lao lại chỗ cậu đẩy Hùng ra //
Huỳnh Hoàng Hùng
Nhóc lùn này?
Đặng Thành An
Mày có sao không Duy!!
Đặng Thành An
Nó đánh mày chỗ nào? Tao đánh nó lại chỗ đó!
Không để cậu kịp nói gì Thành An cứ liên tục xoay người cậu tay vạch áo kiểm tra những vết bầm tím dọc cánh tay rồi siết chặt nắm đấm
Đặng Thành An
Má!! Quang Anh nó đánh mày cỡ này?
Thành An vừa nói vừa nghiến răng giọng vừa đau lòng vừa giận dữ
Cậu chỉ biết lắp bắp mắt thì rưng rưng :
Hoàng Đức Duy
Đừng...đừng làm gì nữa...tao không muốn mày bị liên lụy...
Thành An không cho cậu nói hết
Đặng Thành An
Mày nín! Nó đụng đến mày là đụng đến tao!
Thành An gằn từng chữ ánh mắt kiên định đến mức khiến cậu phải lặng người
Chưa kịp để cậu lên tiếng giải thích thì...
Hoàng Hùng cốc vào đầu Thành An một cái rõ đau
Huỳnh Hoàng Hùng
Có khùng không? Mở miệng ra là đánh với chả đấm!
Thành An sững lại tay đặt lên vai cậu mà khẽ nói :
Đặng Thành An
Nhưng mà...Duy nó bầm tím hết cả người mày nghĩ tao nhìn vậy mà nuốt trôi được hả...
Huỳnh Hoàng Hùng
Không nuốt trôi được thì lại đớp cháo chung với nó đi!
Huỳnh Hoàng Hùng
Mày nghĩ cái tướng có chút ét của mày mà đánh lại được Quang Anh hả?
Huỳnh Hoàng Hùng
Ngốc vừa!!
Huỳnh Hoàng Hùng
Còn không thì ra ngoài đóng cái cửa lại dùm tao đừng có phá nữa!
Hoàng Đức Duy
// cố nhịn cười //
Thành An khịt mũi một cái rồi lặng lẽ kéo ghế ngồi xuống cạnh giường
Đặng Thành An
Cho tao nữa chén...Ăn rồi mới có sức xử nó!
Huỳnh Hoàng Hùng
Xử cái đầu mày! Lùn mà xung quá
Thế là Thành An bị cốc cho 2 cái đau điếng
Katty🐑
Đọc nhớ like cho tui nhaa :<
Katty🐑
Hong được đọc chùa!!
Katty🐑
Tui biết là tui cắn đó!! // nhếch mép //
Comments
Jade🪼
/Plusone/ bông cho người đẹp viết tiếp nhóo/Heart//Heart/
2025-07-11
1
hànhh tây.
Tình yêu ơi rảnh k giục tác giả thêm chapp đi:)))
2025-07-11
1
Bảo Trân
Không Duy giỏi lắm duy là số 1
2025-07-11
1