Chương 2 : Saudade

[Saudade : Cảm giác khao khát một ai đó nhưng người đó sẽ có thể chẳng bao giờ quay trở lại]
——౨ৎ——
Macau
Macau
Sao lại thế!
Macau
Macau
//ngồi gọt táo//
Macau
Macau
Dù anh có nhờ Việt Nam qua và đưa cơm vài bữa thì tình hình không khá hơn đâu!
Hong Kong
Hong Kong
Chứ chẳng lẽ tao cứ kệ thằng già kia chết dí trên giường?
Hong Kong
Hong Kong
Cùng ruột cả, thấy ổng như thế thì cũng phải nghĩ cách chứ
Macau
Macau
Cách này không hay
Hong Kong
Hong Kong
Thế mày có cách nào ngon hơn không?
Macau
Macau
Không
Macau
Macau
Nhưng em biết là dell hay chút nào
Macau
Macau
Biết rõ tính của Việt Nam cậu ấy chỉ giúp chứ đã nói rõ giới hạn rồi
Macau
Macau
Người đau thì chỉ có ông già kia
Macau
Macau
Anh làm ăn chẳng nghĩ trước sau gì cả
Macau
Macau
Chỉ sợ ổng có khả năng chết vì tình á
Hong Kong
Hong Kong
Thôi thôi
Hong Kong
Hong Kong
Nín
Hong Kong
Hong Kong
Ăn đi
Hong Kong
Hong Kong
Cái gì đến nó đến
Hong Kong
Hong Kong
Giúp xong bị chửi
Hong Kong
Hong Kong
Tao khổ quá
Macau
Macau
Giúp khôn thì mới khen
Macau
Macau
Giúp ngu á thì khỏi đi
Macau
Macau
Biết ổng luỵ rồi mà còn
Hong Kong
Hong Kong
Nhưng ổng có cho ai vào nhà ổng ngoài hai đứa mình và Việt Nam không?
Hong Kong
Hong Kong
Nhìn bệnh vậy thôi chứ vật tay đôi vẫn vật được
Macau
Macau
Với em thì duyên này dell đẹp
Macau
Macau
Bỏ đi cho xong chứ gắn gép
Macau
Macau
Có ngày ổng chết vì tình thật đấy
Macau
Macau
Ổng điên lắm chứ đừng đùa
Hong Kong
Hong Kong
Tao biết!
Hong Kong
Hong Kong
Tao cũng sợ thấy mồ!
Macau
Macau
Khôn với thiên hạ mà ngu như shit với đúng một người
Hong Kong
Hong Kong
Trời trách phạt cả
Macau
Macau
Ăn ở thất đức //lắc đầu//
Hong Kong
Hong Kong
Mồm nói, tay bóc lột
Macau
Macau
Khôn mấy thì khôn nhưng cũng dell lại với trời //thở dài//
.
.
.
Hôm nay, Việt Nam lại đến
Cậu mang theo một giỏ cơm cẩn thận bọc vải, bên trong là cháo trắng, canh hầm, thêm vài món nhỏ đủ sắc đủ vị. Như hôm qua, và cũng sẽ như ngày mai nếu y còn chưa khỏi bệnh. Tính cách của cậu vốn thế, đã mở lời đồng ý thì không bỏ dở, đã hứa sẽ chăm là chăm đến nơi đến chốn
Những món ăn trong giỏ đều đầy đặn, tinh ý và bổ dưỡng, chẳng ai nghĩ là được nấu cho một người mình không mảy may thương xót. Nhưng đối với Việt Nam, đó chỉ là nghĩa vụ, một lời nhờ vả của láng giềng, một sự đáp lễ lịch sự đúng mực, không hơn
Cậu bước vào căn nhà vẫn u tối như cũ, đặt giỏ lên bàn bếp, rồi không cần đợi thêm, cậu đi thẳng vào phòng ngủ
Việt Nam
Việt Nam
//gõ cửa//
Việt Nam
Việt Nam
China, anh dậy chưa?
Việt Nam
Việt Nam
China?
Không một ai đáp
Chỉ có tiếng ve ngoài trời trả lời cậu trong nắng gắng
Việt Nam
Việt Nam
//lo lắng//
Việt Nam
Việt Nam
China, tôi vào nhé
Cạnh!
Căn phòng không có ánh đèn nào bật lên, rèm cửa cũng không kéo lên. Cả không gian dày đặc như mùi thuốc thang lẫn hơi ẩm mốc, như đang bị mắc kẹt trong cơn hấp hối kéo dài
Việt Nam
Việt Nam
//khựng lại//
Việt Nam
Việt Nam
China?
Việt Nam
Việt Nam
Anh dậy đi
Việt Nam
Việt Nam
Còn ra ăn
Việt Nam
Việt Nam
Tôi tới rồi nè
Việt Nam
Việt Nam
Việt Nam
Việt Nam
China à?
Việt Nam
Việt Nam
//đi vào mở cửa sổ//
Việt Nam
Việt Nam
Anh không chịu tỉnh dậy ăn cơm là mai tôi khỏi tới
Việt Nam
Việt Nam
//nhìn y trên giường//
China nằm cuộn tròn trên giường như một đứa trẻ bị bỏ quên. Mặc dù bên ngoài trời đang nắng gắt đến cháy da, y vẫn quấn kín trong chăn, chỉ hở khuôn mặt nhỏ đang đỏ bừng lên như bị đốt cháy mồ hôi túa ra như suối, lăn dọc theo thái dương, ướt đẫm cả gối lẫn tóc
Trán y đỏ rực. Nhịp thở đứt đoạn, không đều, như thể mỗi hơi hít vào đều là một lần vật lộn với chính sự sống của mình
Việt Nam
Việt Nam
!!!!
Việt Nam
Việt Nam
China?
Việt Nam
Việt Nam
//kéo y ra chăn//
China
China
//mê mang//
Việt Nam
Việt Nam
China này
Việt Nam
Việt Nam
//đặt tay lên trán y//
Việt Nam
Việt Nam
Sao lại sốt cao thế này!
Việt Nam
Việt Nam
Chẳng phải hôm qua hắn đang trong tình trạng khỏi sao?
Việt Nam không nói gì thêm, vội vàng chạy vào nhà tắm, giặt nước lạnh, rồi chạy vào phòng, nhẹ tay lau chán y. Dù ánh mắt cậu vẫn giữ vẻ bình tĩnh, nhưng gân tay đã siết lại, từng chuyển động đều mang theo một sự căng thẳng vô hình. Một sự sợ hãi rất đỗi người, thứ mà cậu đã quá quen với việc phải che giấu
Việt Nam
Việt Nam
//lau trán y//
China
China
//vẫn chưa tỉnh//
Cơn sốt hành hạ y tới nỗi y đang bị ảo giác, Việt Nam đang tận tay chăm sóc y kìa, điều mà cậu sẽ không bao giờ làm, China biết rõ. Nhưng y thích ảo giác này, nếu được thì hãy cho y sốt vạn năm cũng được chỉ để nhìn thấy người ấy luôn ở bên cạnh là y mãn nguyện lắm rồi
Trong cơn sốt, China nói mớ…
China
China
Đừng đi…
China
China
Đừng đi nữa mà…
China
China
Ở lại đi..đừng đi
China
China
Đừng bỏ tôi ở lại…
China
China
Tôi yêu cậu mà..tôi đã luôn yêu cậu
Việt Nam không đáp, vẫn cú tiếp tục lau chân tay cho y. Nhưng ánh mắt thì đang nhìn y như kẻ điên vừa rơi xuống vực. Lau xong rồi cậu đứng dậy thay nước, cái gì cũng có giới hạn, và cậu cũng thế
Việt Nam
Việt Nam
//đi vào phòng//
China
China
//vẫn chưa tỉnh hoàn toàn//
Việt Nam
Việt Nam
Khó đây..
Việt Nam
Việt Nam
//đưa tay chạm lên trán y//
Việt Nam
Việt Nam
Hạ sốt được một chút rồi này
Việt Nam
Việt Nam
Hôm qua vẫn sốt nhưng không đến nỗi
Việt Nam
Việt Nam
Hôm nay thì lại nặng hơn hôm qua //cau mày//
Việt Nam cũng không thể bỏ mặc China như thế này được
Dù rằng cậu không thích nhưng lỡ y có chuyện gì thì sao?
Cậu gánh nổi không?
Vì Việt Nam đã nhận lời với Hong Kong rồi mà
Có gì là sẽ lấy đầu cậu ra đổ tội cho xem
Việt Nam
Việt Nam
Anh phiền thật đấy China
Việt Nam
Việt Nam
Anh toàn đem lại rắc rối cho tôi
Việt Nam
Việt Nam
Lẽ ra tôi không nên lặng im để tình cảm của anh nảy nở
Việt Nam
Việt Nam
Ngay từ lúc đầu tôi nên rõ ràng rành mạnh hơn mới phải
China vẫn nằm yên, mắt nhắm nghiền, nhưng Việt Nam đâu hay rằng y đã nghe thấy hết. Nghe được cả sự từ chối, lẫn niềm hối hận lạnh như sắt trong giọng nói ấy…và rồi, một giọt nước mắt mằn mặn khẽ tràn qua khoé mắt y, rơi xuống gối, nóng như lửa. Mũi y nhăn lại một chút, khoé môi run lên, không phải vì cơn sốt, là vì cơn đau đang vỡ ra trong lồng ngực
Y tưởng mình đang mơ, một giấc mơ ác nghiệt. Vì trong mơ, người y thương nhất lại là người liên tục từ chối trái tim y, bằng một giọng nhẹ nhàng như gió, nhưng lời nói lại bén như dao
Việt Nam
Việt Nam
//vào bếp//
Việt Nam
Việt Nam
Dọn lại rồi đợi tới tối thôi
Việt Nam
Việt Nam
//khựng lại//
Việt Nam dừng ánh mắt ở chiếc giỏ đựng cơm của cậu hôm qua, bát đũa bên trong được rửa sạch và sếp ngăn nắp lại với nhau, chúng sạch bóng, không dính một tí mỡ hay bụi bẩn nào
Việt Nam
Việt Nam
Ai mượn anh rửa hả China?
Việt Nam
Việt Nam
//đoán ra vì sao y ốm nặng hơn//
Việt Nam
Việt Nam
Tôi bó tay với anh đấy
Việt Nam
Việt Nam
//nhìn chiếc giỏ//
Hoá ra cơn sốt gần bốn mươi độ ấy không bất thình lình mà đến, mà vì cái tình yêu mù loà đến đáng thương. China thương giỏ cơm như thể thương chính tay người đã nấu. Y muốn nâng niu một chút gì của Việt Nam, nên y mới đứng dậy rửa sạch từng chiếc đũa, từng cái bát như thể đang rửa một điều thiêng liêng
Vào đêm hôm qua, China đã cố lết mình ra khỏi giường, gom lại từng chiếc đũa, chiếc khăn ăn mà cậu để lại. Y rửa chúng dưới vòi nước lạnh, không phải một lần mà là tới tận ba lần, rửa sạch rồi lau khô, lau khô rồi kiểm tra vết xước. Như thể đó là những di vật còn sót lại của một giấc mơ chưa từng bắt đầu. Y cúi đầu trước một cái giỏ mây cũ. Đôi mắt đỏ hoe vì mỏi, vì mệt, vì nước xà phòng văng vào, nhưng không dám chớp
China cứ thế mà rửa cho đến khi trời về khuya cơ thể yếu ướt run lên từng hồi. Mùi thuốc ngấm không nổi, mùi nỗi nhớ thì ăn mòn đến tận xương. Tình yêu không ai nhìn tới…luôn là thứ dễ làm người ta chết chìm nhất..và hôm nay, y nằm ở đó, người nóng rực, ướt đẫm mồ hôi, như một kẻ đã đánh cược tất cả chỉ để giữ lại mùi hương của người thương, dù chỉ qua một chiếc đũa vô tri
Việt Nam
Việt Nam
Đồ đần
Việt Nam
Việt Nam
Đồ ngu si!
Việt Nam
Việt Nam
//vào lại phòng của China//
China
China
//run rẩy//
Việt Nam
Việt Nam
Tôi mệt với anh thật đấy..
China khẽ thở dốc..
Trong mê sảng y nói mớ..
China
China
Việt Nam..tôi xin lỗi..
China
China
Tôi xin lỗi…
China
China
Đừng đi nữa
China
China
Một lần thôi ở lại được không..tôi nhớ cậu..//khàn giọng//
Giọng khàn đặc. Lúc run rẩy, lúc nức nở. Như đứa trẻ bệnh hoạn van xin thứ ánh sáng không thuộc về mình
Việt Nam
Việt Nam
//lau trán cho y//
Ánh mắt cậu không thay đổi
Vẫn là ánh mắt đó, bình lặng, không gợn sóng. Không thương xót. Không yếu lòng. Chỉ một chút…im lặng như đang quan sát một bi kịch đã biết trước kết thúc
Việt Nam
Việt Nam
Hạ sốt đi rồi tôi sẽ ở lại lâu hơn
Việt Nam
Việt Nam
Sau này đừng dại như thế nữa
Việt Nam
Việt Nam
Tôi không dư hơi mà ngày nào cũng chăm anh như con được đâu
Việt Nam
Việt Nam
Mau khoẻ lên là được
China
China
//nét mặt dịu lại//
Đến tối
China
China
//tỉnh dậy//
China
China
Đau..đầu quá..
China
China
Tối rồi sao?
China
China
//nhìn thấy rèm cửa được kéo ra//
China
China
Việt Nam qua rồi sao!
China
China
Cậu ấy qua chưa?
Trên bàn có một mảnh giấy nhỏ đặt gọn bên cạnh hộp cháo còn ấm
China
China
//cằm lên//
China
China
Ăn uống đầy đủ
China
China
Nhớ uống thuốc
China
China
Đừng khóc nữa
China
China
Không là tôi không tới nữa đâu //đọc mẩu giấy//
China
China
…//bàng hoàng//
China
China
Vậy..vậy!
China
China
Mình không mơ!!!
China
China
//vừa vui vừa xấu hổ//
China
China
Ôi!! Cái gì thế này!!!
China
China
//ôm mặt úp xuống giường//
China
China
Tự chôn còn hơn chứ còn mặt mũi nào nữa!!!
China
China
//khẽ cười nhẹ//
——౨ৎ——
Andrey
Andrey
Trên đời này mấy ai si tình ngu si như này chứ:)))
Andrey
Andrey
Này người ta gọi là dở hơi và ngu đó China à:)))
Hot

Comments

Ҝαтнєяιиє 𝓢ιи¢ℓαιя

Ҝαтнєяιиє 𝓢ιи¢ℓαιя

Èo...tồi, chắc bộ này không H+ đâu nhỉ? Không cũng chỉ Thanh Thuỷ Văn thôi chứ đã ngược r Vietnam còn như này...

2025-07-14

1

🇻🇳Selen umê bias♏✨

🇻🇳Selen umê bias♏✨

nhìn văn phong của bác mà thấy ham.Bên tôi như c*t😞

2025-07-15

1

Ҝαтнєяιиє 𝓢ιи¢ℓαιя

Ҝαтнєяιиє 𝓢ιи¢ℓαιя

Không sao, Hongkong còn quan tâm là con may😭 thường là thg nhỏ quăng mẹ China cho chết cụ nỏn

2025-07-14

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play