Chap 3

Thời gian trôi đi, mọi thứ giữa họ không hẳn dễ chịu hơn – chỉ… quen thuộc hơn
Em vẫn đanh đá, vẫn dễ nổi giận, nhưng mỗi lần đánh mắng anh đều nhìn kỹ xem anh có đau không
Có đêm, anh ngồi đọc sổ sách trong phòng khách. Em tắt đèn phòng mình, nhưng không đóng cửa.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Mày còn thức làm gì?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Canh em ngủ
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ai bảo mày canh?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tôi tự muốn
Em vùi đầu vào gối, giọng nhỏ đi
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ngủ đi
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ừm
Anh vẫn ngồi đấy. Chỉ là ngả đầu vào tường, nhắm mắt. Nhịp thở đều đặn, yên ắng, như một con chó canh cửa
Em hé mắt nhìn, nghiến răng cắn chăn để khỏi bật khóc
Một ngày mùa thu, em bị cảm lạnh, mũi đỏ, mắt ngầu nước
Anh lóng ngóng nấu cháo. Tay anh run đến mức đổ nước nóng lên bàn
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ngu vậy? Dọn đi
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ừm
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Nhanh!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ừm
Em ho sặc sụa, mắt cay xè. Nhưng khi anh bê bát cháo ra, cậu lí nhí
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Cho… thêm hành
Anh mừng như trẻ con được khen
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ừ. Tôi đi cắt liền
Em thầm rủa anh trong bụng. Nhưng khi bát cháo thơm nghi ngút đặt trước mặt, cậu khẽ nói
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Cảm ơn…
Anh khựng lại, ngạc nhiên. Rồi cười nhẹ, ánh mắt sáng lên
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ừ. Ăn đi
Tối đó, em rúc vào ngực anh, mũi sụt sịt
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Mày… đừng cười nữa
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Sao vậy?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Xấu
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ừ. Tôi không cười
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
… Nhưng cũng đừng khóc
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ừ. Tôi không khóc
Em dụi mặt vào cổ anh
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Đăng Dương…
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Hả?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tao mệt quá
Anh siết chặt em
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ngủ đi. Tôi ở đây
Có đêm, em mơ ác mộng. Em mơ thấy vũng máu dưới đèn đường. Mơ thấy anh trai. Mơ thấy tiếng thét cuối cùng
Em bật dậy, thở hổn hển. Mồ hôi lạnh ướt lưng áo
Anh kéo em vào lòng
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Hùng… bình tĩnh. Tôi ở đây
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Buông ra! Mày… mày giết anh tao
Anh không nhúc nhích. Anh siết chặt hơn, hơi thở run rẩy
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ừ. Tôi giết. Tôi xin lỗi… Tôi xin lỗi…
Em nắm cổ áo anh, đấm mạnh vào ngực anh
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Xin lỗi thì sống lại được không?!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không…
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Mày đáng chết…
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Mày chết đi…
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ừ. Em muốn giết tôi thì giết
Em nghẹn lại, nước mắt chảy dài trên má
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Nhưng mày đừng đi…
Anh run lên, ôm ghì em vào ngực
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tôi không đi. Tôi ở đây. Suốt đời
Hôm sau, anh dậy sớm nấu đồ ăn. Tay anh băng lại vì đêm qua cào vào tường khi nghe tiếng em khóc.
Em lườm anh
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Nhìn dơ mắt
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Xin lỗi
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Bỏ băng ra
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Chảy máu
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Mặc kệ. Tao ghét nhìn băng
Anh tháo băng. Máu thấm ra. Em hừ lạnh, nhưng kéo tay anh, đổ oxy già.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ngu
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ừm
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Đau không?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Xạo
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ừ. Đau
Em cúi đầu, khẽ hôn lên vết thương
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Lần sau… đừng bị đau nữa
Anh nín thở, mắt đỏ hoe
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ừm
Mọi người ngoài phố vẫn xì xào
N/V Nam Phụ
N/V Nam Phụ
1 : Thằng Quang Hùng nuôi kẻ giết người làm chó
N/V Nam Phụ
N/V Nam Phụ
2 : Ghê thật. Bệnh hoạn
Nhưng không ai dám nói trước mặt họ
Vì ánh mắt em nhìn anh – dữ như thú hoang giữ lãnh thổ
Vì ánh mắt anh nhìn em – như kẻ sẵn sàng đốt cả thế giới chỉ để em yên ổn
Nợ máu không đổi được. Nợ tình không dứt được.
Họ cứ thế quấn lấy nhau. Trong đau, trong hận, trong yêu
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nếu mày không thể tha thứ… thì cứ để mày hận tao suốt đời. Tao ở đây
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ừ. Đừng hòng đi đâu
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không đi
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play