[ Tokyo Revengers ] & Giả Vờ Mà Thương
Chương 3 – Những Kẻ Gặp Nhau Khi Không Cần Ai Cả
Fuyumi đang dọn sách trong phòng học sau giờ học, thì cô nghe thấy tiếng bước chân vội vàng phía hành lang.
Giọng nói quen thuộc vang lên:
Komori Maho
Takeru,cậu rảnh không?
Komori Maho
Đi với tớ một chút được không?
Maho.
Fuyumi ngước lên, nhìn ra cửa sổ lớp.
Dưới sân trường, cô thấy Takeru đứng cạnh Maho. Gió thổi nhẹ, tóc cô bạn thân bay nhẹ qua má, cậu cười, gật đầu.
Rồi cả hai đi cùng nhau ra cổng.
Cô không thấy buồn. Không đau.
Chỉ là, một lần nữa, cô bị đặt ở phía sau, và lần này… cô không còn muốn chen lên nữa.
Takahashi Fuyumi
" Đúng là thứ trơ trẽn hiên ngang mà "
Một lúc sau
Fuyumi xuống thư viện gửi sách mượn, nhưng vừa rẽ qua hành lang phía sau, cô thấy… một học sinh đang loay hoay trèo lên bệ cửa sổ cũ kỹ, gần phòng thiết bị.
Nguy hiểm. Vách tường đó vốn yếu, và trời vừa mưa xong.
Takahashi Fuyumi
Này,cậu kia!
Takahashi Fuyumi
Làm cái gì vậy?
Cậu ta giật mình, quay lại. Tóc vàng lẫn xanh, khuyên tai ánh lên dưới ánh chiều – Haitani Rindou.
Haitani Rindou
À… lấy cây bút rơi. Không trèo lên thì sao lấy?
Takahashi Fuyumi
Cậu rớt bút xuống chỗ đó hả?
Takahashi Fuyumi
Đưa tôi trèo cho
Haitani Rindou
Cậu khùng à ?
Haitani Rindou
Nhỏ vậy mà trèo gì...
Takahashi Fuyumi
Cậu cũng có nhỏ hơn đâu mà trèo còn ngốc hơn tôi
Rindou tròn mắt nhìn cô. Rồi cười khẽ.
Một nụ cười không giễu cợt, mà hơi… bất ngờ.
Vài phút sau
Cả hai ngồi dưới gốc cây sau thư viện, tay Rindou cầm lại được chiếc bút đen đã rơi, gạt nhẹ nước mưa còn dính trên vỏ.
Fuyumi đưa cho hắn khăn giấy.
Takahashi Fuyumi
Tôi tưởng cậu không quan tâm thứ gì
Takahashi Fuyumi
Không ngờ quý cái bút ghê vậy
Haitani Rindou
Nói nhiều quá
Takahashi Fuyumi
Thái độ gi đấy?
Takahashi Fuyumi
Tôi giúp cậu mà chẳng có lời cảm ơn nào đây,cái đồ vô ơn!
Takahashi Fuyumi
Tôi là Fuyumi
Haitani Rindou
Tôi biết,cậu nổi tiếng lắm trong lớp mà
Rindou đáp, cười nửa miệng.
Takahashi Fuyumi
Ủa sao tôi không biết cậu tồn tại trong lớp nhỉ?
Cô đưa ngón tay chạm nhẹ lên môi,mày khẽ nhướng nhẹ lên
Haitani Rindou
Cô thì chỉ có đi quan tâm mấy cái đâu đâu thôi
Takahashi Fuyumi
Nhưng tôi không biết tôi nổi luôn đó
Takahashi Fuyumi
vì tôi ngoan hay hư vậy?
Haitani Rindou
Vì cậu từng được một người giữ rất kỹ
Haitani Rindou
Giờ không ai giữ nữa, nên người ta nhìn
Takahashi Fuyumi
Cậu...biết à?
Haitani Rindou
Nghĩ tôi mù?
Ribdou vẫn vẻ thản nhiên
không nhìn cô,nhìn đi đâu đó mà trả lời cô
Cô thở dài rồi lấy lại vẻ vô tư ban nãy
Takahashi Fuyumi
Thôi kệ đi
Takahashi Fuyumi
Biết nhiều quá làm cái gì vậy,đồ nhiều chuyện!
Haitani Rindou
Cô khó ưa vừa thôi
Rindou quay lại nhìn cô rồi cười nửa miệng,vừa trêu chọc vừa...thương hại?
Tưởng cô chẳng để tâm chuyện đó.Nhưng quan sát kĩ sẽ thấy mắt cô cụp xuống mang vẻ đượm buồn,và cô đã cố giấu đi.
Haitani Rindou
" Cái quái gì vậy? "
Rindou quay đi có lẽ vì không muốn đối mặt với đôi mắ đó, chỉ đút tay vào túi áo khoác, nói thêm một câu trước khi đi tiếp:
Haitani Rindou
Nếu mệt thì đứng yên cũng được,đừng cố đuổi theo ai vì không đáng
Fuyumi đứng đó, gió thổi nhẹ qua áo.
Một chút lạnh, một chút ấm.
Một chút như đang được hiểu – lần đầu tiên sau rất lâu.
Takahashi Fuyumi
Cảm ơn...
Cô ngước mặt lên nhìn cậu
Cậu vẫn quay đi nhìn đâu đó xa xăm,làm vẻ rằng "ôi tôi chẳng quan tâm đâu nhé"
2 tay cô đan chặt vào nhau.
Bỗng lòng cô nhẹ hẳn
Không phải rung động,mà là cảm giác được thấu hiểu tận đáy lòng.
Comments
𓂃𓈒𓏸°•༒𝐂𝐚𝐞𝐥𝐮𝐦༒•°𓏸𓈒𓂃
vk e nói j cũng đúng 🫶🏻
2025-07-16
1
vk a An
hơi nger
2025-07-16
1
nhiều ck
Hay
2025-07-16
1