[LyChâu]-Ngọt Ngào Như Cách Em Gào Tên Tôi[Phương Ly X Châu Bùi]
Mùi hương của em, là độc dược dành riêng cho chị
Ly và Châu ngồi đối diện nhau ở bàn đá sau trường. Trên bàn là hai ly nước ép còn đọng sương, cái nắp bị xé ra hờ hững. Tiếng ve vẫn râm ran ngoài tán cây, gió nhẹ thổi qua từng kẽ tóc, lùa vào khoảng cách vừa vặn giữa hai người.
Trần Phương Ly
Em nghĩ sao về Alpha?
Châu đang cắm ống hút vào ly dứa thì khựng tay. Cô ngẩng đầu nhìn Ly, nhíu mày.
Bùi Thái Bảo Châu
Hỏi gì kỳ vậy?
Trần Phương Ly
Chị hỏi thật mà.
Bùi Thái Bảo Châu
Tùy người thôi. Có người tốt, có người khiến người ta muốn đá dép vào mặt.
Trần Phương Ly
Em từng tiếp xúc nhiều Alpha chưa?
Bùi Thái Bảo Châu
Không nhiều. Lớp em có vài người. Nhưng… cứ thấy ngộ ngộ. Họ lúc nào cũng vênh mặt, lúc nào cũng như thể cả thế giới phải xoay quanh họ.
Trần Phương Ly
Vậy em có nghĩ chị là Alpha không?
Câu hỏi đó khiến Châu chớp mắt vài lần. Cô nghiêng đầu, chống cằm nhìn người đối diện, ánh mắt nheo lại dò xét.
Bùi Thái Bảo Châu
Không giống. Chị không có khí chất Alpha. Mắt cũng không dữ. Cách nói chuyện thì… Ờm, mềm mại. Ga lăng thì có, nhưng giống kiểu Beta thích tỏ ra chủ động.
Trần Phương Ly
Vậy nếu chị là Alpha thật thì sao?
Bùi Thái Bảo Châu
Chị là Beta mà?
Ly không trả lời ngay. Cô chống khuỷu tay lên bàn, nghiêng người về phía trước, để khoảng cách giữa cả hai chỉ còn một gang tay.
Trần Phương Ly
Nhưng nếu chị là Alpha thật, và chỉ đang che giấu?
Châu nhìn thẳng vào mắt Ly. Đôi mắt đen sâu, ánh lên tia nghịch ngợm nhưng lại ẩn giấu một điều gì đó không dễ nắm bắt. Trong khoảnh khắc ấy, tim cô đập lệch mất một nhịp.
Bùi Thái Bảo Châu
Em không tin.
Trần Phương Ly
Tin hay không, chị cũng vẫn sẽ cắn em thôi nếu em cứ tỏ vẻ dễ thương vậy.
Bùi Thái Bảo Châu
Gì kỳ vậy?!
Trần Phương Ly
Cắn theo nghĩa dễ thương thôi… nhưng nếu em cho phép, chị cắn thật cũng không từ chối.
Châu đỏ mặt, quay đi giấu biểu cảm. Nhưng Ly đã kịp thấy đôi tai kia ửng đỏ, dấu hiệu quen thuộc mỗi khi Omega bị trêu ghẹo trúng tim đen.
Ly cười nhẹ, không nói gì thêm. Cô rút điện thoại ra, giả vờ nghịch nghịch, nhưng tai thì vẫn dỏng lên nghe từng tiếng hít thở của Châu.
Tuyến mùi của cô bắt đầu râm ran. Mùi hương kia – hương ngọt lịm như mật ong pha hoa cỏ dại – đang len lỏi, nhẹ đến mức chỉ Alpha đủ tinh mới phát hiện. Và nó đến từ Châu.
Châu quay lại, ánh mắt không giấu được chút cảnh giác.
Bùi Thái Bảo Châu
Sao cứ nhìn em riết vậy?
Bùi Thái Bảo Châu
Mấy bạn khác cũng đẹp đó.
Trần Phương Ly
Nhưng chị đâu có nhìn ai khác.
Bùi Thái Bảo Châu
Thật không?
Trần Phương Ly
Thật. Em là người duy nhất khiến chị muốn kéo lại gần, ôm một cái, rồi giấu đi khỏi ánh mắt thiên hạ. Thật. Em là người duy nhất khiến chị muốn kéo lại gần, ôm một cái, rồi giấu đi khỏi ánh mắt thiên hạ.
Châu mím môi. Cô không phản bác, nhưng cũng không đáp lại. Trái tim trong lồng ngực cứ đập mãi, đập đến mức thấy mình như kẻ ngốc.
Bùi Thái Bảo Châu
Chị đang phát tín hiệu Alpha với em đúng không?
Câu hỏi đột ngột khiến Ly khựng lại. Cô ngước mắt nhìn Châu, môi cong nhẹ.
Trần Phương Ly
Em cảm nhận được à?
Bùi Thái Bảo Châu
Một chút thôi. Không rõ… nhưng đủ để em thấy muốn dựa vào chị hơn mức bình thường.
Trần Phương Ly
Vậy là nguy hiểm rồi.
Bùi Thái Bảo Châu
Nguy hiểm gì?
Trần Phương Ly
Vì em chưa phân hoá. Nếu em lỡ phân hoá theo Alpha khác…
Bùi Thái Bảo Châu
Không có chuyện đó đâu.
Châu cắt lời, giọng cô nhỏ nhưng kiên định. Ly nhìn cô, hơi ngỡ ngàng.
Trần Phương Ly
Sao em chắc?
Bùi Thái Bảo Châu
Vì em chưa bao giờ thấy ai khiến tuyến mùi em phản ứng như chị. Và cũng chưa từng thấy ai khiến tim em nhảy cẫng như khi nhìn chị cười.
Ly im lặng. Cô không ngờ lời đáp lại lại mạnh mẽ như vậy. Cũng không ngờ Omega trước mắt lại không hề thụ động như cô tưởng.
Cô chồm người tới, cúi sát, đến mức mũi gần chạm vào gò má kia.
Trần Phương Ly
Em biết mình đang đùa với lửa không?
Bùi Thái Bảo Châu
Em biết. Nhưng em không sợ, nếu ngọn lửa đó là chị.
Bầu không khí chợt im lặng.
Tiếng ve ngoài sân trường giờ chỉ là phông nền mờ nhạt. Giữa hai người chỉ còn tiếng thở và ánh nhìn. Ly không cầm được nữa, chạm nhẹ vào tay Châu.
Trần Phương Ly
Chị muốn em. Cả con người, mùi hương, và từng nhịp đập bên trong.
Bùi Thái Bảo Châu
Em… cũng vậy.
Không rõ ai nghiêng người trước, nhưng giây tiếp theo, môi Ly đã khẽ chạm lên trán Châu. Một nụ hôn nhẹ. Nhưng đủ để tuyến mùi của cô xao động.
Alpha trong Ly muốn đánh dấu. Muốn để lại dấu ấn vô hình. Nhưng cô kiềm lại.
Châu chưa phân hoá. Và cô sẽ không vội vàng. Nhưng không có nghĩa là cô sẽ buông.
Trần Phương Ly
Tối nay nhắn tin nha.
Trần Phương Ly
Đừng ngủ sớm quá.
Trần Phương Ly
Chị còn chưa nói đủ những điều chị muốn nói với em.
Châu nhìn Ly bước đi, dáng người cao gầy nhưng mang theo khí chất khiến bất kỳ ánh mắt nào cũng phải dõi theo. Cô đưa tay chạm lên trán, nơi Ly vừa đặt môi.
Tim cô vẫn chưa thôi đập mạnh.
Có lẽ… lần này, bản năng đã chọn đúng.
Comments
mê châu bùi😭😭
nói vậy thôi chx muốn đuj luôn chứ j😏😏
2025-07-21
4
fic sad, kết SE đục bể lồn tg
em cũng là người duy nhất chị muốn đuj đk ạ🥰
2025-07-23
1