[ Văn Hàm ] Truyện Ngắn Rượu Cạn Tình Đầy
Anh Có Gì Ngoài Rượu?
Văn bắt đầu quen với việc sáng dậy thấy Kỳ Hàm ngồi gần bên.
Dù chẳng hề hứa hẹn, nhóc nhỏ đó cứ tự động xuất hiện như thể là phần tiếp nối của cái bóng đêm hôm qua. Mỗi lần đến, Hàm mang theo một ít gì đó: ổ bánh mì, trái bắp luộc, đôi khi là hủ sữa chua. Và một câu nói quen thuộc:
"Anh còn sống là còn ăn được."
Lúc đầu Văn chỉ cười nhạt, ăn cho qua. Nhưng dần dần, hắn bắt đầu đợi. Đợi bước chân nhẹ tênh, đợi cái giọng trong veo:
“Sáng rồi, anh còn tính làm người lười tới khi nào?”
Một buổi chiều, khi mặt trời chưa tắt hẳn sau mái nhà rêu phong, Hàm ngồi xếp chân cạnh hắn, mắt ngó nghiêng.
Tả Kỳ Hàm
Anh có gì ngoài rượu không?
Câu hỏi đơn giản, vô tư. Nhưng như một gáo nước tạt thẳng vào tim Văn
Hắn im lặng thật lâu. Đến nỗi Kỳ Hàm tưởng mình lỡ lời. Cậu nhóc đang tính nói xin lỗi thì Văn cất giọng, khô khốc:
Dương Bác Văn
Có. Một cái tên, một cái xác, và một đống lỗi.
Tả Kỳ Hàm
Thế là hơn em rồi.
Tả Kỳ Hàm
Em chỉ có mỗi cái đầu lì. Với chút thời gian rảnh.
Văn quay sang, ngó thằng nhóc lém lỉnh kia. Tóc tai rối bù, cái áo sơ mi trắng cũ dính bùn sau lần ngồi dưới đất. Vậy mà Hàm vẫn nhoẻn miệng cười như không có gì là vấn đề.
Dương Bác Văn
Này nhóc? Mày không sợ tao hả?
Tả Kỳ Hàm
Vì em biết, anh uống rượu để quên, chứ không phải để đánh nhau.
Tả Kỳ Hàm
Với lại, người như anh uống rượu xong… thì chỉ biết tự giận bản thân. Mà người tự giận mình, em thấy… đáng thương hơn đáng sợ.
Văn bật cười nhưng cười xong thấy cay ở sống mũi.
Hắn không ngờ trên đời này lại có một thằng nhóc nhìn xuyên thấu hắn như vậy. Mà lạ thật, nó nhìn rồi… vẫn ngồi cạnh, không né tránh.
Hàm ngó trời, bầu trời mùa hạ dần ngả vàng.
Tả Kỳ Hàm
Thôi, em về. Mai em lại tới.
Dương Bác Văn
Chi nữa? Tao đâu có gì mới đâu.
Tả Kỳ Hàm
Ừ thì không sao, ngày nào cũng nhìn một người sống dai là vui rồi.
Tả Kỳ Hàm
À mà đừng có uống nhiều. Em không có tiền mua sữa gan đâu.
Văn nhìn bóng dáng nhỏ xíu rời đi, lòng bỗng trống rỗng một cách lạ lùng.
Chỉ là một thằng nhóc… nhưng sao hắn lại thấy ấm áp?
Comments