CHỐNG CỰ – NGẤT ĐI TRONG VÒNG TAY HẮN

Sáng hôm sau – Phòng khách biệt thự Chu gia
Tô Tân Hạo bị kéo dậy khỏi nền gạch lạnh khi trời chưa kịp sáng rõ. Cậu mệt rã rời sau cả đêm không ăn, mắt thâm quầng, hai tay bị trói sau lưng.
Chu Chí Hâm ngồi trên ghế sô pha da cao cấp, chân bắt chéo, tay cầm ly rượu đỏ, ánh mắt lạnh lẽo như không hề có chuyện gì xảy ra tối qua.
Chu Chí Hâm - hắn
Chu Chí Hâm - hắn
Hôm qua mày không cúi đầu. Vậy hôm nay tao muốn xem mày có biết học khôn chưa.(hắn nhấc ly rượu, liếc sang)
Tân Hạo bị đẩy quỳ xuống trước mặt hắn. Cậu mím môi, không nói, cũng không cúi đầu.
Chu Chí Hâm - hắn
Chu Chí Hâm - hắn
Tao hỏi: Mày chọn cách trả nợ nào?
Tô Tân Hạo - cậu
Tô Tân Hạo - cậu
Tôi thà chế.t
Chu Chí Hâm - hắn
Chu Chí Hâm - hắn
Tao không hỏi mày muốn sống hay chết.(Hắn đứng dậy, cởi cúc áo sơ mi, để lộ rõ từng mảng hình xăm trên ngực)
Chu Chí Hâm - hắn
Chu Chí Hâm - hắn
Tao hỏi: Mày muốn tự nguyện… hay để tao ép?
Ánh mắt Chu Chí Hâm lúc này hệt như dã thú. Hắn quỳ xuống ngang tầm cậu, bàn tay nắm lấy cằm cậu, siết mạnh.
Chu Chí Hâm - hắn
Chu Chí Hâm - hắn
Những kẻ không biết sợ… chính là loại tao thích đạp xuống nhất.
Tô Tân Hạo - cậu
Tô Tân Hạo - cậu
(Tân Hạo nghiến răng, cố đẩy tay hắn ra, nhưng không có một cơ hội nào cả)
Chu Chí Hâm - hắn
Chu Chí Hâm - hắn
(ra hiệu)
Ngay lập tức, hai đàn em bước đến, giữ chặt vai cậu. Hắn bước lại, chậm rãi tháo thắt lưng da ra khỏi quần, từng động tác như cố tình tra tấn tâm lý.
Chu Chí Hâm - hắn
Chu Chí Hâm - hắn
Tao sẽ dạy mày nhớ rằng: ở đây, không có ai chống lại tao mà không trả giá.
Tô Tân Hạo - cậu
Tô Tân Hạo - cậu
(Tân Hạo vùng vẫy điên cuồng, chân đạp loạn, miệng hét)Anh điên rồi! Thả tôi ra!! Anh là đồ điên!!!
BỐP!!!
Tiếng roi da quất mạnh xuống nền nhà ngay bên cạnh má cậu, khiến cậu giật bắn.
Chu Chí Hâm cười khẩy:
Chu Chí Hâm - hắn
Chu Chí Hâm - hắn
Mày đang dạy tao cách cư xử à?
Roi thứ hai… rơi lên vai Tân Hạo. Đau buốt. Đỏ rát. Máu rỉ. Cậu cắn chặt môi, không khóc, không rên. Đến roi thứ ba… thứ tư… Mắt mờ đi. Tim loạn nhịp. Tay chân mềm nhũn
Tô Tân Hạo - cậu
Tô Tân Hạo - cậu
Không…
Cậu thì thào lần cuối. Rồi… ngất đi.
5 phút sau – Căn phòng tối, cửa đã đóng
Tô Tân Hạo nằm bất tỉnh trên giường. Vết roi hằn rõ trên tấm lưng gầy guộc. Quần áo được ai đó nới ra, khăn ướt đặt bên trán.
Ngồi ở mép giường, lặng lẽ chăm sóc cậu, không phải y tá, không phải đàn em… mà chính là Chu Chí Hâm.
Gã mafia khét tiếng, máu lạnh, nổi tiếng đánh người không ghê tay… giờ lại đang chấm nhẹ khăn lên môi cậu, lau đi vết máu khô.
Ánh mắt hắn đã khác.
Không còn là hung tợn. Không còn là tức giận.
Mà là một cơn hoảng loạn âm thầm, một sự rung động khó chịu đang len lỏi vào trái tim sắt đá.
Chu Chí Hâm - hắn
Chu Chí Hâm - hắn
Mày không giống mấy thằng khác…(Hắn thì thầm)
Chu Chí Hâm - hắn
Chu Chí Hâm - hắn
Mày lì, nhưng không ngu. Không sợ tao, nhưng lại biết nhắm mắt cam chịu…
Hắn cởi áo sơ mi của mình, đắp lên người Tân Hạo. Hắn không biết tại sao. Chỉ là nhìn tấm lưng mỏng kia bị roi quất… lòng hắn khó chịu. Rất khó chịu.
Chu Chí Hâm - hắn
Chu Chí Hâm - hắn
Tỉnh lại đi.(Hắn ghé sát tai cậu, thì thầm như một mệnh lệnh)
Chu Chí Hâm - hắn
Chu Chí Hâm - hắn
Tao chưa cho mày chế.t
buổi tối cùng ngày
Tân Hạo tỉnh dậy. Cậu mở mắt, đầu đau như búa bổ. Mắt lờ mờ nhìn thấy… Chu Chí Hâm đang ngồi bên giường, ngủ gật, tay còn nắm chặt lấy cổ tay cậu.
Tô Tân Hạo - cậu
Tô Tân Hạo - cậu
Anh…(Cậu định rút tay lại)
Chu Chí Hâm - hắn
Chu Chí Hâm - hắn
(Hắn mở mắt ngay lập tức)
Chu Chí Hâm - hắn
Chu Chí Hâm - hắn
Im. Mày không được nói.
Tô Tân Hạo - cậu
Tô Tân Hạo - cậu
(trừng mắt, cứng đầu)Anh đang làm cái gì vậy…?
Chu Chí Hâm - hắn
Chu Chí Hâm - hắn
Giữ mày lại. Mày mà bỏ trốn, tao đốt nguyên cái xóm ổ chuột đó.
Cậu im lặng. Lần đầu tiên, không vì sợ – mà vì biết người đàn ông này nói được là làm được.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play