[RhyCap] Các Pov Ngắn Của Vịt 🫶

[RhyCap] Các Pov Ngắn Của Vịt 🫶

POV: “Tình Yêu Cuối Cùng Của Bóng Tối”

Cơn mưa Sài Gòn rơi nặng hạt không ngớt, từng giọt nước vỡ tan trên tấm kính lớn nơi căn penthouse tầng 25. Nguyễn Quang Anh, nhiếp ảnh gia nổi tiếng, mở cánh cửa sắt lấy thư như thường lệ – nhưng lần này, trong chiếc phong bì đen không đề tên, là một tấm ảnh khiến tay anh khựng lại.
Một người đàn ông bị trói tay sau lưng, miệng rỉ máu, ánh mắt mở to trong sự sợ hãi. Phía sau tấm ảnh là một dòng chữ nguệch ngoạc: “Cậu biết hắn là ai mà, đúng không?”
Quang Anh đứng lặng. Người trong ảnh – không ai khác ngoài Hoàng Đức Duy, bạn trai cũ đã “mất tích” cách đây hai năm sau một trận cãi vã dữ dội giữa họ tại chính studio này.
Lúc đó, Duy đã phát hiện ra một kho ảnh bí mật – nơi Quang Anh lưu trữ những tấm ảnh nhạy cảm về giới thượng lưu, chính trị gia, nghệ sĩ, người mẫu… tất cả đều trong những khoảnh khắc có thể khiến cuộc đời họ sụp đổ. Duy, với trái tim bốc lửa và tinh thần chính nghĩa, đã nổi điên lên.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu đang giữ cả đống bí mật của bọn họ để làm gì? //Duy đã hét lên//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Làm nghệ thuật mà phải dựa vào uy hiếp và sợ hãi sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không phải ai cũng có quyền lên tiếng như em, Duy. Em nghĩ rằng thế giới này vận hành bằng sự thật à? //Quang Anh mệt mỏi nói//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nó vận hành bằng quyền lực. Em tiết lộ một tấm hình thôi, sẽ có người chết. Trong đó có cả em
Và rồi, Duy biến mất. Không lời từ biệt. Không ai tìm thấy cậu. Cảnh sát kết luận là mất tích không rõ nguyên nhân. Quang Anh bị điều tra một thời gian, nhưng không đủ bằng chứng. Mọi chuyện dần lắng xuống, chỉ còn nỗi im lặng gặm nhấm trong lòng anh mỗi đêm.
Nhưng giờ đây… tấm ảnh kia xuất hiện
Một chuỗi ký hiệu và địa chỉ kèm theo dẫn anh đến một nhà kho bỏ hoang ở ngoại ô quận 9. Trước khi đi, anh mở chiếc máy ảnh Leica cũ mà Duy từng tặng – chiếc máy không bao giờ rời tay cậu. Trong đó, một tấm hình mới chụp: chính Quang Anh, đang ngủ. Căn hộ phía sau rõ ràng là của anh.
Có ai đó vẫn ra vào nhà anh mà anh không biết.
Đêm đó, Quang Anh đến nhà kho. Bóng tối dày đặc như nuốt chửng mọi âm thanh. Bỗng ánh đèn LED bật sáng rọi thẳng vào mặt anh. Trước mắt anh là người mà anh không dám tin mình sẽ còn thấy – Hoàng Đức Duy
Không bị trói. Không máu me. Không sợ hãi
Chỉ là… một nụ cười đầy lạnh lùng và xa lạ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chào cậu, Quang Anh //Duy cất giọng, nhẹ như gió thoảng//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em... còn sống?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thất vọng à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không…Nhưng tại sao phải dựng lên tất cả chuyện này?
Duy bước lại gần, ánh sáng rọi lên gương mặt cậu – không còn trẻ con, trong sáng như trước. Giờ đây, nó là khuôn mặt của một kẻ từng đi qua vực thẳm và trở về, đổi màu vĩnh viễn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ngày đó, em rời đi không phải vì cãi nhau. Em định công khai mọi thứ. Và rồi… em bị tóm //Duy gằn giọng//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Họ bắt em. Chụp em như những bức ảnh cậu từng chụp người khác. Sau đó họ cho em hai lựa chọn: hoặc biến mất mãi mãi, hoặc... làm việc cho họ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Họ là ai?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu biết rõ mà. Những người cậu từng giữ bí mật cho, để đổi lại danh tiếng, tiền bạc, triển lãm quốc tế, các bức ảnh trưng bày Louvre. Cậu tưởng em không nhận ra sao? Cậu bảo vệ họ, Quang Anh
Anh lùi lại, nghẹn lời. Duy tiến thêm bước nữa, ngón tay mảnh khảnh chạm vào cổ anh, giọng cậu hạ thấp:
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng cậu không bảo vệ em
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy… em nghĩ rằng anh chưa từng cố tìm em sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em nghĩ anh sống yên ổn sau tất cả chuyện đó à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em là người duy nhất anh yêu, là kẻ duy nhất anh sợ mất. Vậy mà em bỏ anh lại, mất hút, rồi giờ dựng nên cả vở kịch này để làm gì?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vì em muốn biết… cậu có còn chọn em không, giữa sự nghiệp và sự thật //Duy cười//
Một tiếng "click" vang lên. Ai đó – không rõ là ai – lên cò súng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em biết không? //Quang Anh thì thầm//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nếu giờ có thể quay lại... anh vẫn sẽ chọn em. Dù là đứng bên ánh sáng hay rơi vào bóng tối
Khoảnh khắc ấy, đôi mắt Duy lay động. Rất nhẹ. Như thể cái gì đó đã rơi vỡ trong tim cậu
Đoàng!
Không rõ ai là người bóp cò. Chỉ có một tiếng súng vang lên, và bóng tối lại nuốt chửng mọi thứ.
Cảnh sát đến muộn. Trong nhà kho không có ai. Không m@u. Không x@c
Chỉ có một tấm ảnh rơi trên nền xi măng lạnh ngắt: Hai người đàn ông ôm nhau trong ánh sáng mờ nhạt – một người nhắm mắt, người kia cầm súng, gục vai
Người ta không biết ai còn sống. Không ai biết thật – giả.
Nhưng từ đó về sau, giới nghệ thuật không còn thấy Nguyễn Quang Anh. Còn Hoàng Đức Duy – thỉnh thoảng có người nói thấy một chàng trai đeo kính râm, tay cầm máy ảnh cổ, lặng lẽ chụp ảnh ở những góc đường, rồi biến mất như khói.
Người ta gọi họ là: “Cặp tình nhân cuối cùng của bóng tối.”
_______
tác giả khùng đin
tác giả khùng đin
tác giả khùng đin
tác giả khùng đin
thế là kết thúc pov ngắn đầu tiên để khai trương serie
tác giả khùng đin
tác giả khùng đin
hẹ hẹ
tác giả khùng đin
tác giả khùng đin
mong là ổn
tác giả khùng đin
tác giả khùng đin
ko bt tg chăm đc bao ngày ta
tác giả khùng đin
tác giả khùng đin
😀😃

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play