Hôn Ước Máu – Trọn Kiếp Vì Em
Tám năm yêu thương
[ Bối cảnh: Thượng Hải – Quảng Châu – Bắc Kinh, đan xen hiện tại và hồi tưởng ]
"Tám năm. Một nguyện ước từ tuổi thơ giờ đã trở thành tình yêu trưởng thành – sâu sắc, thầm lặng, bên bỉ như sóng ngầm..."
Trong căn hộ cao cấp giữa lòng Thượng Hải, ánh hoàng hôn rọi qua cửa kính phản chiếu lên gương mắt mộc không tì vết của Dao Ly. Cô vừa gỡ lớp trang điểm sau buổi ghi hình quảng cáo. Mái tóc dài buông xõa, đôi mắt có chút mệt mỏi nhưng vẫn ánh lên sự dịu dàng quen thuộc.
Lục Dạ Thần
Hôm nay cũng làm việc đến khuya rồi, phải không?
Giọng nam trầm thấp vang lên sau lưng. Cô không cần quay đầu cũng biết là ai.
Dạ Thần đặt cặp xuống bàn, tiến lại gần cô.
Lục Dạ Thần
Có ăn tối chưa?
Lục Dạ Thần
Anh đã bảo đừng đợi...
Tạ Dao Ly
Nhưng...em quen rồi.
Anh im lặng một giây, rồi từ phía sau, vòng tay ôm lấy cô.
Lục Dạ Thần
Ly Ly...tám năm rồi, em vẫn như vậy.
Tạ Dao Ly
Còn anh thì vẫn hay làm bộ lạnh lùng khi mỗi khi bận.
Lục Dạ Thần
Vì anh biết em sẽ tha thứ.
Tạ Dao Ly
Hừm, anh nghĩ em dễ dãi lắm đấy à?
Lục Dạ Thần
Anh nghĩ...anh yêu đúng người.
Cô mỉm cười. Không cần hoa mỹ, chỉ cần một cái ôm, một câu nói, là đủ tan hết bao mệt mỏi.
8 năm trước – tại Bắc Kinh.
Tuyết rơi trắng trời. Cô gái 14 tuổi đứng giữa sân trường âm nhạc quốc tế, co ro trong chiếc áo khoác dày.
Tạ Dao Ly
Dạ Thần! Anh điên à?
Tạ Dao Ly
Mùa đông mà mang kem tới trường em?!
Lục Dạ Thần
Em nói muốn ăn kem vào đêm giao thừa, còn bảo anh mà đem tới được thì sẽ chịu làm bạn gái anh.
Tạ Dao Ly
Lúc đó em buồn ngủ, nói đùa!
Lục Dạ Thần
Nhưng anh không đùa.
Tạ Dao Ly
Nhưng em còn nhỏ mà!
Lục Dạ Thần
Anh cũng chưa lớn mà.
Lục Dạ Thần
Nhưng anh biết rõ mình muốn gì.
Lục Dạ Thần
Dao Ly, nghe anh này.
Lục Dạ Thần
Mỗi người đều có một người khiến bản thân sống có ý nghĩa hơn.
Lục Dạ Thần
Với anh...là em.
Tạ Dao Ly
Đồ ngốc...nếu sau này em không còn nổi tiếng, không còn xinh đẹp, anh còn muốn ở bên em không?
Lục Dạ Thần
Anh không yêu một ngôi sao.
Lục Dạ Thần
Anh yêu một cô gái khóc vì mèo, sẵn sàng đưa cơm cho anh mỗi tối khi cha mẹ bận việc và từng chửi thẳng mặt anh: "Đừng tưởng nhà giàu là có thể bặt nạt người khác!".
Tạ Dao Ly
Còn anh từng bẻ gãy đàn guitar của bạn em khi họ dám tỏ tình với em.
Lục Dạ Thần
Vì em đã là của anh.
Trợ lý An Thư bước vào, thấy cảnh tượng quen thuộc: cô ca sĩ nổi tiếng Dao Ly đang nằm dài trên ghế sofa, bên cạnh là Dạ Thần, gương mặt cứng rắn nhưng tay vẫn dịu dàng đắp chăn cho cô.
An Thư
Cô Ly...mai có buổi họp báo ở đài truyền hình trung ương, 8 giờ sáng.
An Thư
Cậu chủ, bên phải Lục Thị gửi lịch họp khẩn với chính phủ...
Lục Dạ Thần
Dao Ly là ưu tiên số 1.
An Thư thở dài, khẽ cười bước lui ra. Trong mắt người ngoài, Lục Dạ Thần là vị vua của giới thương trường và thế giới ngầm – lạnh lùng, vô cảm, tàn nhẫn. Nhưng với vô gái nhỏ đang ngủ kia, anh là người đàn ông duy nhất biết cúi đầu, biết cởi bỏ lớp mặt nạ quyền lực chỉ để được nghe một tiếng:
Tạ Dao Ly
Anh đừng làm nữa...ở bên em một chút được không?
Lục Dạ Thần
Chỉ cần em cần, anh sẽ ở lại.
Lục Dạ Thần
Dù cả thế giới muốn lôi anh đi.
Anh ở cạnh cô trong từng khoảnh khắc. Từ sân khấu đầu tiên, chuyến lưu diễn đầu đời, đến những giọt nước mắt phía sau hậu trường.
Còn cô... chưa bao giờ bỏ tay anh, dù những đêm đầy bão truyền thông hay lời đồn vô căn cứ.
Tình yêu không ồn ào. Nhưng thấm sâu. Như lời hứa năm nào....
"Anh là chú rể. Em là cô dâu. Không ai thay thế".
Comments