Không Còn Là Im Lặng

Quán “Sonata” ngày hôm đó đông bất thường.
Đức Duy bước vào buổi chiều, vừa thấy trong quán đã bày sẵn mic, dây loa và ánh đèn sân khấu mini.
Cảm giác đầu tiên là… rối loạn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ Nhíu mày /
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cái gì đây?
Nguyễn Thái Sơn bước từ trong ra, mặc sơ mi hoa nổi bật, trên tay cầm kèn harmonica.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Chào mừng đến với Chạm Nhẹ Tâm Hồn – đêm nhạc đường phố phiên bản phòng trà!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi không cho phép.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
/ Mắt long lanh /
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Duy à, người ta tổ chức vì quán em đó!
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Không thấy hôm nay có nhiều khách à?
Từ bên kia, Phong Hào ôm đàn ngồi xuống ghế, gảy thử vài hợp âm:
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Yên tâm, không đụng tới đàn của em.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Dù anh đánh còn hay hơn…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ Lạnh giọng /
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cũng không ai yêu cầu anh đánh.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
/ Thở dài nhìn Sơn /
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Thấy chưa. Em nói nó không thích ai đụng đồ nó mà.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
/ Vừa cười vừa huých tay Hào /
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Em lo chơi cho hay là được. Đừng để khán giả bỏ về giữa chừng.
Quang Anh xuất hiện.
Quang Anh đến sau, thấy cả sân khấu, ánh đèn và… một Duy đang nhìn anh đầy nghi ngờ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh biết vụ này?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ Giơ tay đầu hàng /
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không. Nhưng anh ủng hộ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi không thích đám đông.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ Mỉm cười /
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy thì đứng cạnh người quen trong đám đông, sẽ không đáng sợ nữa.”
Duy không đáp. Nhưng ánh mắt có phần mềm lại.
Buổi biểu diễn bắt đầu.
Đăng Dương ngồi sau dàn bass, ánh đèn vàng dịu đổ xuống.
Pháp Kiều lên dẫn chương trình, tay cầm mic như MC chuyên nghiệp:
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Chào mừng quý vị đến với đêm nhạc không được cho phép bởi chủ quán nhưng được hậu thuẫn bởi bảy kẻ mặt dày khác. Xin hãy cổ vũ cho nhóm nhạc chúng tôi chưa kịp đặt tên!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
/ Ngồi lên bàn, vỗ tay /
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tôi đề xuất tên là ‘Đoán Xem Ai Là Top’!
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
/ Ngồi kế bên, đẩy gọng kính /
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Cái tên đó chỉ mình em thích thôi.
Tiếng cười vang lên, không khí ấm áp len lỏi khắp căn phòng.
Quang Anh bước lên sân khấu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bài đầu tiên, tôi xin chơi một bản nhạc không tên.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vì người tôi viết cho…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
đã từng đánh mất tên của mình trong âm nhạc.
Anh ngồi xuống piano – cây đàn vẫn im lặng suốt nhiều năm. Không ai chạm vào nó, ngoài Duy.
Quang Anh mở nắp đàn, đặt tay lên phím, nhẹ nhàng ấn từng nốt.
Không cố phô trương, không kỹ thuật điêu luyện – chỉ là những nhịp rung dịu dàng, gần gũi.
Ở góc quầy, Duy khựng lại khi nghe.
Giai điệu ấy… không hoàn chỉnh. Như thể đang chờ một người khác chơi phần còn lại.
Sau đêm nhạc.
Khách đã về hết. Quán chỉ còn lại bọn họ.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
/ Vẫy tay /
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Hào ơi, mình về thôi. Anh đói lắm rồi.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
/ Cười cười, vác đàn /
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Vừa chơi xong mà đã đói?
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
/ Ghé tai thì thầm /
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Ờ thì nãy giờ chỉ nhìn em chứ có ăn gì đâu…
Đặng Thành An
Đặng Thành An
/ Hét lên /
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Trời ơi đủ rồi! Về lẹ đi, ngứa lỗ tai quá trời!
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Anh Dương, hôm nay anh đánh bass đẹp ghê.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
/ Nói ngắn gọn /
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tập cả tuần.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
/ Nháy mắt /
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Vậy tối nay… tập tiếp không?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
…Về.
Quang Anh ngồi lại một mình, Duy tiến đến.
Duy đứng phía sau ghế đàn, nhìn người con trai đang nghịch vài phím rời rạc.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh… đã từng có ai cần âm nhạc để sống chưa?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ Khựng lại một giây, rồi quay sang /
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Là mẹ anh. Trước khi mất, bà không nói chuyện được nữa. Chỉ nghe nhạc.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh đã chơi đàn cho bà nghe mỗi tối.
Duy lặng người. Tay vô thức đặt lên nắp đàn.
Một khoảnh khắc im lặng giữa hai người. Rất thật.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ Nhẹ nhàng /
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Âm nhạc không phải để biểu diễn. Đôi khi… chỉ để ở lại.
Duy nhìn anh. Một lần nữa, không đáp.
Nhưng tối hôm đó, trước khi rời quán, Duy đã đặt tay lên phím đàn. Chỉ một nốt.
Và Quang Anh mỉm cười, như thể đã nghe thấy tiếng vọng đầu tiên từ một tâm hồn đang ngủ quên.
Một đêm nhạc nhỏ.
Một cây đàn chạm lại.
Và một người đang học cách đứng trong ánh sáng… mà không sợ bị tổn thương.
Hot

Comments

vkanh ⚡️🐑

vkanh ⚡️🐑

tập j vậy kiều🙄🙄

2025-08-11

0

Toàn bộ
Chapter
1 Người Được Chọn
2 Lâu Đài Đóng Kín
3 Không Còn Là Im Lặng
4 Không Phải Là Thương Hại
5 Một Nốt Cho Mình
6 Em Không Còn Là Tôi
7 Có Thể Em Vẫn Ở Đây
8 Không Vì Ai Khác
9 Một Bản Nhạc Chưa Đặt Tên
10 Nốt Đầu Tiên Của Tám Người
11 Và Khi Ánh Mắt Quá Khứ Quay Lại
12 Lần Này Em Không Né
13 Và Khi Chúng Ta Không Còn Một Mình
14 Khi Nhịp Chưa Kịp Khớp
15 Nếu Em Dừng Lại Thì Ai Sẽ Tiếp?
16 Khi Em Không Còn Trốn Ánh Đèn
17 Nếu Ánh Sáng Gọi Em Một Mình
18 Nếu Em Đi, Chúng Ta Cũng Sẽ Đi
19 Khi Không Ai Vỗ Tay
20 Khi Em Gõ Một Nốt, Anh Viết Cả Bản Nhạc
21 Khi Có Một Người Đã Từng Nghe Em Trong Bóng Tối
22 Khi Không Cần Lời, Vẫn Có Người Nghe
23 Khi Người Ta Chọn Một, Mà Không Chọn Mình
24 Khi Người Ta Gõ Cửa Lại Một Lần Nữa
25 Khi Giấc Mơ Không Còn Áp Lực
26 Khi Yêu Thương Phải Biến Thành Hòa Âm
27 Khi Cảm Xúc Cần Một Giai Điệu Riêng
28 Khi Lời Ca Bật Khóc Thay Tim
29 Khi Cà Khịa Cũng Là Một Dạng Cam Kết
30 Khi Yêu Là Biết Im Lặng Mà Vẫn Hiểu Nhau
31 Khi Lời Hứa Không Còn Cần Giao Ước
32 Khi Đặt Tên Album Suýt Khiến Nhóm Tan Rã
33 Khi Yêu Phải Diễn Trước Cả Thế Giới
34 Khi Yêu Phải Trả Lời Trước Ánh Đèn
35 Khi Cái Giá Của Việc Sống Thật Là Cô Đơn Trong Chốc Lát
36 Khi Không Phải Ai Cũng Ủng Hộ, Nhưng Vẫn Có Người Ở Lại
37 Khi Một Người Lên Sân Khấu, Bảy Người Đứng Sau
38 Khi Một Bài Hát Cần Đủ Tám Nhịp Tim
39 Khi Lần Đầu Được Thấy Mình Trong Ánh Sáng Lớn
40 Khi Chạm Được Vào Một Giấc Mơ Không Còn Là Mơ
41 Khi Ánh Hào Quang Quá Lớn, Ta Cần Bóng Mát Của Nhau
42 Khi Một Bài Hát Là Nơi Tám Người Cùng Viết Mình Vào
43 Khi Một Ánh Mắt Nói Rằng: Em Không Còn Trốn Nữa
44 Khi Cả Thế Giới Cũng Bắt Đầu Nhìn Thấy Điều Mà Họ Giấu Kín
45 Khi Một Người Không Thể Hát, Nhưng Vẫn Ở Trong Bài Hát
46 Nếu Một Ngày Em Không Hát Được Nữa, Liệu Anh Còn Ở Lại?
47 Khi Em Không Chạy Khỏi Âm Nhạc Nữa, Mà Dẫn Người Khác Vào Trong
48 Có Những Lúc Em Muốn Bỏ Chạy, Nhưng Lưng Không Còn Chỗ Để Quay Lại
49 Khi Âm Nhạc Của Mình Trở Thành Hồi Ức Của Người Khác
50 Khi Em Không Muốn Ở Phía Sau Nữa, Mà Muốn Đứng Lên Vì Những Người Đang Bước Cùng
51 Hai Ngày, Một Bài Hát, Và Một Người Dám Đứng Ra Chịu Trách Nhiệm Cuối Cùng
52 Nếu Em Bay Cao, Có Còn Mang Anh Theo Không?
53 Bài Hát Không Phát Hành, Nhưng Em Gửi Đúng Người
54 Khi Người Ở Lại Bắt Đầu Biết Cách Giữ Ai Đó Ở Bên
55 Lần Đầu Không Có Anh Bên Cạnh, Nhưng Em Vẫn Biết Cách Đứng Vững
56 Khi Em Dám Viết Tiếp Bài Hát Mẹ Chưa Viết Xong
57 Khi Quá Khứ Được Hát Lại, Và Người Ở Lại Không Còn Khóc Một Mình
58 Khi Em Được Mời Đóng Chính Trong Câu Chuyện Của Mình
59 Khi Em Không Phân Biệt Được Đâu Là Cảnh Quay, Đâu Là Vết Thương Mình Từng Cố Quê
60 Khi Em Nói Với Người Đã Khuất, Nhưng Mắt Vẫn Nhìn Người Ở Lại
61 Khi Em Hát Không Chỉ Cho Mẹ, Mà Cho Cả Những Người Ở Lại
62 Khi Chúng Ta Không Giấu Nhau Trước Ánh Đèn Nữa
63 Khi Sân Khấu Lớn Gọi Tên, Nhưng Giấc Mơ Của Mỗi Người Không Còn Giống Nhau
64 Khi Âm Nhạc Không Đủ Hòa Tan Cái Tôi
65 Khi Tay Anh Bị Thương, Em Làm Sao Dắt Anh Lên Sân Khấu?
66 Khi Cậu Được Mời Bay Cao, Nhưng Phía Sau Là Những Người Chờ Cùng Bay
67 Khi Em Gần Mất Nhóm, Mới Biết Mình Muốn Ở Lại Biết Bao
68 Khi Chúng Ta Đứng Cùng Nhau, Sân Khấu Lớn Không Còn Gọi Là “Áp Lực"
69 Khi Tình Yêu Được Gọi Tên Sau Cánh Gà
70 Khi Ánh Đèn Rọi Xuống, Ta Không Còn Một Mình
Chapter

Updated 70 Episodes

1
Người Được Chọn
2
Lâu Đài Đóng Kín
3
Không Còn Là Im Lặng
4
Không Phải Là Thương Hại
5
Một Nốt Cho Mình
6
Em Không Còn Là Tôi
7
Có Thể Em Vẫn Ở Đây
8
Không Vì Ai Khác
9
Một Bản Nhạc Chưa Đặt Tên
10
Nốt Đầu Tiên Của Tám Người
11
Và Khi Ánh Mắt Quá Khứ Quay Lại
12
Lần Này Em Không Né
13
Và Khi Chúng Ta Không Còn Một Mình
14
Khi Nhịp Chưa Kịp Khớp
15
Nếu Em Dừng Lại Thì Ai Sẽ Tiếp?
16
Khi Em Không Còn Trốn Ánh Đèn
17
Nếu Ánh Sáng Gọi Em Một Mình
18
Nếu Em Đi, Chúng Ta Cũng Sẽ Đi
19
Khi Không Ai Vỗ Tay
20
Khi Em Gõ Một Nốt, Anh Viết Cả Bản Nhạc
21
Khi Có Một Người Đã Từng Nghe Em Trong Bóng Tối
22
Khi Không Cần Lời, Vẫn Có Người Nghe
23
Khi Người Ta Chọn Một, Mà Không Chọn Mình
24
Khi Người Ta Gõ Cửa Lại Một Lần Nữa
25
Khi Giấc Mơ Không Còn Áp Lực
26
Khi Yêu Thương Phải Biến Thành Hòa Âm
27
Khi Cảm Xúc Cần Một Giai Điệu Riêng
28
Khi Lời Ca Bật Khóc Thay Tim
29
Khi Cà Khịa Cũng Là Một Dạng Cam Kết
30
Khi Yêu Là Biết Im Lặng Mà Vẫn Hiểu Nhau
31
Khi Lời Hứa Không Còn Cần Giao Ước
32
Khi Đặt Tên Album Suýt Khiến Nhóm Tan Rã
33
Khi Yêu Phải Diễn Trước Cả Thế Giới
34
Khi Yêu Phải Trả Lời Trước Ánh Đèn
35
Khi Cái Giá Của Việc Sống Thật Là Cô Đơn Trong Chốc Lát
36
Khi Không Phải Ai Cũng Ủng Hộ, Nhưng Vẫn Có Người Ở Lại
37
Khi Một Người Lên Sân Khấu, Bảy Người Đứng Sau
38
Khi Một Bài Hát Cần Đủ Tám Nhịp Tim
39
Khi Lần Đầu Được Thấy Mình Trong Ánh Sáng Lớn
40
Khi Chạm Được Vào Một Giấc Mơ Không Còn Là Mơ
41
Khi Ánh Hào Quang Quá Lớn, Ta Cần Bóng Mát Của Nhau
42
Khi Một Bài Hát Là Nơi Tám Người Cùng Viết Mình Vào
43
Khi Một Ánh Mắt Nói Rằng: Em Không Còn Trốn Nữa
44
Khi Cả Thế Giới Cũng Bắt Đầu Nhìn Thấy Điều Mà Họ Giấu Kín
45
Khi Một Người Không Thể Hát, Nhưng Vẫn Ở Trong Bài Hát
46
Nếu Một Ngày Em Không Hát Được Nữa, Liệu Anh Còn Ở Lại?
47
Khi Em Không Chạy Khỏi Âm Nhạc Nữa, Mà Dẫn Người Khác Vào Trong
48
Có Những Lúc Em Muốn Bỏ Chạy, Nhưng Lưng Không Còn Chỗ Để Quay Lại
49
Khi Âm Nhạc Của Mình Trở Thành Hồi Ức Của Người Khác
50
Khi Em Không Muốn Ở Phía Sau Nữa, Mà Muốn Đứng Lên Vì Những Người Đang Bước Cùng
51
Hai Ngày, Một Bài Hát, Và Một Người Dám Đứng Ra Chịu Trách Nhiệm Cuối Cùng
52
Nếu Em Bay Cao, Có Còn Mang Anh Theo Không?
53
Bài Hát Không Phát Hành, Nhưng Em Gửi Đúng Người
54
Khi Người Ở Lại Bắt Đầu Biết Cách Giữ Ai Đó Ở Bên
55
Lần Đầu Không Có Anh Bên Cạnh, Nhưng Em Vẫn Biết Cách Đứng Vững
56
Khi Em Dám Viết Tiếp Bài Hát Mẹ Chưa Viết Xong
57
Khi Quá Khứ Được Hát Lại, Và Người Ở Lại Không Còn Khóc Một Mình
58
Khi Em Được Mời Đóng Chính Trong Câu Chuyện Của Mình
59
Khi Em Không Phân Biệt Được Đâu Là Cảnh Quay, Đâu Là Vết Thương Mình Từng Cố Quê
60
Khi Em Nói Với Người Đã Khuất, Nhưng Mắt Vẫn Nhìn Người Ở Lại
61
Khi Em Hát Không Chỉ Cho Mẹ, Mà Cho Cả Những Người Ở Lại
62
Khi Chúng Ta Không Giấu Nhau Trước Ánh Đèn Nữa
63
Khi Sân Khấu Lớn Gọi Tên, Nhưng Giấc Mơ Của Mỗi Người Không Còn Giống Nhau
64
Khi Âm Nhạc Không Đủ Hòa Tan Cái Tôi
65
Khi Tay Anh Bị Thương, Em Làm Sao Dắt Anh Lên Sân Khấu?
66
Khi Cậu Được Mời Bay Cao, Nhưng Phía Sau Là Những Người Chờ Cùng Bay
67
Khi Em Gần Mất Nhóm, Mới Biết Mình Muốn Ở Lại Biết Bao
68
Khi Chúng Ta Đứng Cùng Nhau, Sân Khấu Lớn Không Còn Gọi Là “Áp Lực"
69
Khi Tình Yêu Được Gọi Tên Sau Cánh Gà
70
Khi Ánh Đèn Rọi Xuống, Ta Không Còn Một Mình

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play