Một Nốt Cho Mình

Trời đổ mưa.
Không dữ dội. Chỉ là cơn mưa nhẹ dai dẳng – kiểu mưa khiến những âm thanh trở nên xa xăm và lòng người càng yên tĩnh lạ lùng.
Quán “Sonata” vắng hoe. Khách trú mưa cũng không buồn gọi nước.
Nguyễn Quang Anh vẫn có mặt như thường lệ, lần này mang theo cả một cái túi giấy lớn, để lên quầy.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ Nghiêng đầu nhìn Duy /
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đố em biết trong đây là gì
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ Liếc qua /
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
…Tôi không phải trẻ con.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ Nhún vai /
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy em mở ra đi. Không phải quà. Là bài tập.
Duy mở túi ra.
Thấy một… tập bản nhạc viết tay, vài bản cổ điển quen thuộc, xen kẽ những nốt nhạc mới – một số có chú thích “viết cho em”.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh viết cái này?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừ. Một nửa là của Chopin, một nửa là của anh.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh gọi nó là Nocturne bị gián đoạn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ Cúi xuống xem, tay lần theo nốt /
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
…Giai điệu này không đúng cấu trúc.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vì nó viết cho người không tuân theo bất kỳ cấu trúc nào cả.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi không cần thương hại.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ Ngắt lời, giọng hơi trầm /
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng lặp lại câu đó.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh không thương hại em.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh viết cho em – nếu em không chơi, anh sẽ…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
gửi mấy bản đó cho con mèo nhà hàng xóm.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
…Tôi nghĩ con mèo không biết đàn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ Mỉm cười /
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nó biết lắng nghe.
Trời tối. Quang Anh đã về.
Duy ngồi một mình với tập bản nhạc. Cậu nhìn hàng chữ trên đầu tờ đầu tiên:
“Viết cho người từng làm âm nhạc thở.”
Tay cậu đặt lên phím đàn.
Cậu chưa từng định chơi lại. Nhưng những nốt nhạc trên giấy ấy… khiến ngón tay tự di chuyển.
Không cố nhớ. Cũng không cố quên.
Chỉ là… chơi như thể đó là tiếng nói mà cậu đã bị tước đi rất lâu.
Giai điệu vang lên. Ban đầu ngập ngừng, sau đó mượt mà như nước tràn từ ly đầy.
Quang Anh đứng trước cửa, bất động.
Anh không có ý định quay lại. Nhưng quên điện thoại, nên ghé lấy. Và… nhìn thấy.
Duy, dưới ánh đèn vàng, đang chơi đàn.
Không phải bản nhạc cũ. Mà là bản anh viết.
Và Duy chơi bằng tất cả sự mềm mại mà cây đàn từng nhớ.
Anh không dám bước vào. Chỉ khẽ mỉm cười, rồi tựa lưng vào cửa, mắt hơi ươn ướt.
Duy ngẩng lên, thấy ánh đèn ngoài hắt vào dáng người quen thuộc.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ Giọng khàn /
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh đứng đó bao lâu rồi?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ Bước vào, nhẹ nhàng /
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đủ lâu để biết… em chưa quên gì cả.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ Cúi mặt, im lặng /
Quang Anh ngồi xuống bên cạnh. Không chạm vào cậu. Chỉ đặt tay lên phím đàn bên cạnh.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cho anh một nốt nhé?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
…Tôi không chắc tôi nhớ tay người khác như thế nào.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ Nhìn sang, mỉm cười /
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy… em cứ nhớ tay anh từ bây giờ.
Duy khẽ nhắm mắt. Gật đầu thật nhẹ.
Lần đầu tiên, cậu không nói “tôi” nữa.
Một nốt nhạc – không dành cho khán giả, không dành cho ký ức.
Chỉ dành cho chính mình.
Và cho một người đang thật lòng ở lại.
Chapter
1 Người Được Chọn
2 Lâu Đài Đóng Kín
3 Không Còn Là Im Lặng
4 Không Phải Là Thương Hại
5 Một Nốt Cho Mình
6 Em Không Còn Là Tôi
7 Có Thể Em Vẫn Ở Đây
8 Không Vì Ai Khác
9 Một Bản Nhạc Chưa Đặt Tên
10 Nốt Đầu Tiên Của Tám Người
11 Và Khi Ánh Mắt Quá Khứ Quay Lại
12 Lần Này Em Không Né
13 Và Khi Chúng Ta Không Còn Một Mình
14 Khi Nhịp Chưa Kịp Khớp
15 Nếu Em Dừng Lại Thì Ai Sẽ Tiếp?
16 Khi Em Không Còn Trốn Ánh Đèn
17 Nếu Ánh Sáng Gọi Em Một Mình
18 Nếu Em Đi, Chúng Ta Cũng Sẽ Đi
19 Khi Không Ai Vỗ Tay
20 Khi Em Gõ Một Nốt, Anh Viết Cả Bản Nhạc
21 Khi Có Một Người Đã Từng Nghe Em Trong Bóng Tối
22 Khi Không Cần Lời, Vẫn Có Người Nghe
23 Khi Người Ta Chọn Một, Mà Không Chọn Mình
24 Khi Người Ta Gõ Cửa Lại Một Lần Nữa
25 Khi Giấc Mơ Không Còn Áp Lực
26 Khi Yêu Thương Phải Biến Thành Hòa Âm
27 Khi Cảm Xúc Cần Một Giai Điệu Riêng
28 Khi Lời Ca Bật Khóc Thay Tim
29 Khi Cà Khịa Cũng Là Một Dạng Cam Kết
30 Khi Yêu Là Biết Im Lặng Mà Vẫn Hiểu Nhau
31 Khi Lời Hứa Không Còn Cần Giao Ước
32 Khi Đặt Tên Album Suýt Khiến Nhóm Tan Rã
33 Khi Yêu Phải Diễn Trước Cả Thế Giới
34 Khi Yêu Phải Trả Lời Trước Ánh Đèn
35 Khi Cái Giá Của Việc Sống Thật Là Cô Đơn Trong Chốc Lát
36 Khi Không Phải Ai Cũng Ủng Hộ, Nhưng Vẫn Có Người Ở Lại
37 Khi Một Người Lên Sân Khấu, Bảy Người Đứng Sau
38 Khi Một Bài Hát Cần Đủ Tám Nhịp Tim
39 Khi Lần Đầu Được Thấy Mình Trong Ánh Sáng Lớn
40 Khi Chạm Được Vào Một Giấc Mơ Không Còn Là Mơ
41 Khi Ánh Hào Quang Quá Lớn, Ta Cần Bóng Mát Của Nhau
42 Khi Một Bài Hát Là Nơi Tám Người Cùng Viết Mình Vào
43 Khi Một Ánh Mắt Nói Rằng: Em Không Còn Trốn Nữa
44 Khi Cả Thế Giới Cũng Bắt Đầu Nhìn Thấy Điều Mà Họ Giấu Kín
45 Khi Một Người Không Thể Hát, Nhưng Vẫn Ở Trong Bài Hát
46 Nếu Một Ngày Em Không Hát Được Nữa, Liệu Anh Còn Ở Lại?
47 Khi Em Không Chạy Khỏi Âm Nhạc Nữa, Mà Dẫn Người Khác Vào Trong
48 Có Những Lúc Em Muốn Bỏ Chạy, Nhưng Lưng Không Còn Chỗ Để Quay Lại
49 Khi Âm Nhạc Của Mình Trở Thành Hồi Ức Của Người Khác
50 Khi Em Không Muốn Ở Phía Sau Nữa, Mà Muốn Đứng Lên Vì Những Người Đang Bước Cùng
51 Hai Ngày, Một Bài Hát, Và Một Người Dám Đứng Ra Chịu Trách Nhiệm Cuối Cùng
52 Nếu Em Bay Cao, Có Còn Mang Anh Theo Không?
53 Bài Hát Không Phát Hành, Nhưng Em Gửi Đúng Người
54 Khi Người Ở Lại Bắt Đầu Biết Cách Giữ Ai Đó Ở Bên
55 Lần Đầu Không Có Anh Bên Cạnh, Nhưng Em Vẫn Biết Cách Đứng Vững
56 Khi Em Dám Viết Tiếp Bài Hát Mẹ Chưa Viết Xong
57 Khi Quá Khứ Được Hát Lại, Và Người Ở Lại Không Còn Khóc Một Mình
58 Khi Em Được Mời Đóng Chính Trong Câu Chuyện Của Mình
59 Khi Em Không Phân Biệt Được Đâu Là Cảnh Quay, Đâu Là Vết Thương Mình Từng Cố Quê
60 Khi Em Nói Với Người Đã Khuất, Nhưng Mắt Vẫn Nhìn Người Ở Lại
61 Khi Em Hát Không Chỉ Cho Mẹ, Mà Cho Cả Những Người Ở Lại
62 Khi Chúng Ta Không Giấu Nhau Trước Ánh Đèn Nữa
63 Khi Sân Khấu Lớn Gọi Tên, Nhưng Giấc Mơ Của Mỗi Người Không Còn Giống Nhau
64 Khi Âm Nhạc Không Đủ Hòa Tan Cái Tôi
65 Khi Tay Anh Bị Thương, Em Làm Sao Dắt Anh Lên Sân Khấu?
66 Khi Cậu Được Mời Bay Cao, Nhưng Phía Sau Là Những Người Chờ Cùng Bay
67 Khi Em Gần Mất Nhóm, Mới Biết Mình Muốn Ở Lại Biết Bao
68 Khi Chúng Ta Đứng Cùng Nhau, Sân Khấu Lớn Không Còn Gọi Là “Áp Lực"
69 Khi Tình Yêu Được Gọi Tên Sau Cánh Gà
70 Khi Ánh Đèn Rọi Xuống, Ta Không Còn Một Mình
Chapter

Updated 70 Episodes

1
Người Được Chọn
2
Lâu Đài Đóng Kín
3
Không Còn Là Im Lặng
4
Không Phải Là Thương Hại
5
Một Nốt Cho Mình
6
Em Không Còn Là Tôi
7
Có Thể Em Vẫn Ở Đây
8
Không Vì Ai Khác
9
Một Bản Nhạc Chưa Đặt Tên
10
Nốt Đầu Tiên Của Tám Người
11
Và Khi Ánh Mắt Quá Khứ Quay Lại
12
Lần Này Em Không Né
13
Và Khi Chúng Ta Không Còn Một Mình
14
Khi Nhịp Chưa Kịp Khớp
15
Nếu Em Dừng Lại Thì Ai Sẽ Tiếp?
16
Khi Em Không Còn Trốn Ánh Đèn
17
Nếu Ánh Sáng Gọi Em Một Mình
18
Nếu Em Đi, Chúng Ta Cũng Sẽ Đi
19
Khi Không Ai Vỗ Tay
20
Khi Em Gõ Một Nốt, Anh Viết Cả Bản Nhạc
21
Khi Có Một Người Đã Từng Nghe Em Trong Bóng Tối
22
Khi Không Cần Lời, Vẫn Có Người Nghe
23
Khi Người Ta Chọn Một, Mà Không Chọn Mình
24
Khi Người Ta Gõ Cửa Lại Một Lần Nữa
25
Khi Giấc Mơ Không Còn Áp Lực
26
Khi Yêu Thương Phải Biến Thành Hòa Âm
27
Khi Cảm Xúc Cần Một Giai Điệu Riêng
28
Khi Lời Ca Bật Khóc Thay Tim
29
Khi Cà Khịa Cũng Là Một Dạng Cam Kết
30
Khi Yêu Là Biết Im Lặng Mà Vẫn Hiểu Nhau
31
Khi Lời Hứa Không Còn Cần Giao Ước
32
Khi Đặt Tên Album Suýt Khiến Nhóm Tan Rã
33
Khi Yêu Phải Diễn Trước Cả Thế Giới
34
Khi Yêu Phải Trả Lời Trước Ánh Đèn
35
Khi Cái Giá Của Việc Sống Thật Là Cô Đơn Trong Chốc Lát
36
Khi Không Phải Ai Cũng Ủng Hộ, Nhưng Vẫn Có Người Ở Lại
37
Khi Một Người Lên Sân Khấu, Bảy Người Đứng Sau
38
Khi Một Bài Hát Cần Đủ Tám Nhịp Tim
39
Khi Lần Đầu Được Thấy Mình Trong Ánh Sáng Lớn
40
Khi Chạm Được Vào Một Giấc Mơ Không Còn Là Mơ
41
Khi Ánh Hào Quang Quá Lớn, Ta Cần Bóng Mát Của Nhau
42
Khi Một Bài Hát Là Nơi Tám Người Cùng Viết Mình Vào
43
Khi Một Ánh Mắt Nói Rằng: Em Không Còn Trốn Nữa
44
Khi Cả Thế Giới Cũng Bắt Đầu Nhìn Thấy Điều Mà Họ Giấu Kín
45
Khi Một Người Không Thể Hát, Nhưng Vẫn Ở Trong Bài Hát
46
Nếu Một Ngày Em Không Hát Được Nữa, Liệu Anh Còn Ở Lại?
47
Khi Em Không Chạy Khỏi Âm Nhạc Nữa, Mà Dẫn Người Khác Vào Trong
48
Có Những Lúc Em Muốn Bỏ Chạy, Nhưng Lưng Không Còn Chỗ Để Quay Lại
49
Khi Âm Nhạc Của Mình Trở Thành Hồi Ức Của Người Khác
50
Khi Em Không Muốn Ở Phía Sau Nữa, Mà Muốn Đứng Lên Vì Những Người Đang Bước Cùng
51
Hai Ngày, Một Bài Hát, Và Một Người Dám Đứng Ra Chịu Trách Nhiệm Cuối Cùng
52
Nếu Em Bay Cao, Có Còn Mang Anh Theo Không?
53
Bài Hát Không Phát Hành, Nhưng Em Gửi Đúng Người
54
Khi Người Ở Lại Bắt Đầu Biết Cách Giữ Ai Đó Ở Bên
55
Lần Đầu Không Có Anh Bên Cạnh, Nhưng Em Vẫn Biết Cách Đứng Vững
56
Khi Em Dám Viết Tiếp Bài Hát Mẹ Chưa Viết Xong
57
Khi Quá Khứ Được Hát Lại, Và Người Ở Lại Không Còn Khóc Một Mình
58
Khi Em Được Mời Đóng Chính Trong Câu Chuyện Của Mình
59
Khi Em Không Phân Biệt Được Đâu Là Cảnh Quay, Đâu Là Vết Thương Mình Từng Cố Quê
60
Khi Em Nói Với Người Đã Khuất, Nhưng Mắt Vẫn Nhìn Người Ở Lại
61
Khi Em Hát Không Chỉ Cho Mẹ, Mà Cho Cả Những Người Ở Lại
62
Khi Chúng Ta Không Giấu Nhau Trước Ánh Đèn Nữa
63
Khi Sân Khấu Lớn Gọi Tên, Nhưng Giấc Mơ Của Mỗi Người Không Còn Giống Nhau
64
Khi Âm Nhạc Không Đủ Hòa Tan Cái Tôi
65
Khi Tay Anh Bị Thương, Em Làm Sao Dắt Anh Lên Sân Khấu?
66
Khi Cậu Được Mời Bay Cao, Nhưng Phía Sau Là Những Người Chờ Cùng Bay
67
Khi Em Gần Mất Nhóm, Mới Biết Mình Muốn Ở Lại Biết Bao
68
Khi Chúng Ta Đứng Cùng Nhau, Sân Khấu Lớn Không Còn Gọi Là “Áp Lực"
69
Khi Tình Yêu Được Gọi Tên Sau Cánh Gà
70
Khi Ánh Đèn Rọi Xuống, Ta Không Còn Một Mình

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play