[ Naruto X Ship ] Tôi Yêu Em, Dù Em Chẳng Bao Giờ Nhìn Về Phía Tôi
Mina x Naru
Đ/g bình tĩnh đi nha😔 t/g chỉ muốn thử ship thôi mà... dù nó có chút loạn..
Tựa đề: "Chỉ cần em còn cười... thì anh vẫn ở đây"
Thể loại: tình cảm, bảo hộ, nhẹ nhàng, ám ảnh chiếm hữu mơ hồ, Naruto x Minato
Nhân vật: Naruto 17 tuổi, Minato tồn tại như linh hồn
Naruto không biết từ khi nào... mỗi khi mình gục ngã, đều có một hơi ấm phía sau.
Khi cậu mơ màng thiếp đi giữa buổi tập, chiếc áo khoác Hokage ai đó phủ lên vai.
Khi cậu bị thương nhẹ, băng gạc đã được quấn cẩn thận lúc tỉnh dậy.
Khi cậu rơi vào giấc mơ, có một bàn tay vuốt nhẹ tóc cậu, rồi biến mất trong ánh sáng vàng mờ.
Minato Namikaze – Hokage Đệ Tứ – là cha của Naruto.
Nhưng thứ Minato dành cho Naruto... không chỉ là tình phụ tử đơn thuần.
Từ khoảnh khắc nhìn thấy đứa con trai của mình – cô độc, lạc lõng, nhưng vẫn nở nụ cười… trái tim Minato, một lần nữa, biết rung động.
Minato từng nghĩ, anh yêu Kushina là người duy nhất.
Cho đến khi anh thấy chính đứa con trai ấy – mang khuôn mặt của mẹ, nhưng lại mang nụ cười trong trẻo đến tàn nhẫn. Một nụ cười như lưỡi dao đâm vào lòng người.
Minato
“Sao con có thể cười… trong khi cả thế giới quay lưng lại với con?”
Và Minato nhận ra… chính mình, cũng đang muốn giữ nụ cười đó chỉ cho riêng mình.
Naruto 17 tuổi – lớn dần, trưởng thành, được mọi người yêu mến.
Minato biết… đó là điều nên mừng. Nhưng mỗi khi thấy Naruto cười với người khác, thân thiết với ai đó, Minato lại siết chặt tay. Không thể hiện ra, nhưng trong lòng trào dâng một cảm xúc lạ lùng…
Không phải ghen… mà là muốn giữ lấy.
Một đêm nọ, Naruto ngủ gật trong phòng tập.
Minato bước tới, như thường lệ, ngồi xuống bên cạnh cậu.
Đôi mắt dịu dàng nhìn đứa trẻ mình đã không thể nuôi lớn – giờ đây đang hiện hữu, mạnh mẽ, nhưng vẫn dễ bị tổn thương như ngày nào.
Minato nhẹ nhàng vén mái tóc vàng lòa xòa khỏi trán Naruto, đặt một nụ hôn lặng lẽ lên đó.
Minato
“Chỉ cần con còn cười… thì cha vẫn sẽ ở đây.”
Không cần biết là với tư cách gì.
Naruto dần nhận ra có điều gì đó lạ.
Mỗi khi cậu khóc – gió thổi ấm hơn.
Mỗi khi cậu gục ngã – như có ai nâng cậu dậy từ phía sau.
Mỗi khi cậu mơ… có một người luôn gọi tên cậu bằng giọng nói dịu dàng nhất thế gian.
Một ngày nọ, Naruto đứng trước tấm bia tưởng niệm, ánh chiều tà rọi lên tấm đá lạnh.
Cậu thầm thì. Không rõ đó là tiếng gọi của một đứa con… hay một thứ cảm xúc khác mà chính cậu cũng không hiểu nổi.
Naruto
“Con biết… cha vẫn luôn ở đó.”
Và đâu đó, trong không gian, một đôi mắt xanh lặng lẽ dõi theo, một giọng nói trầm thấp vang lên
Minato
“Không. Ta không phải ‘cha’… Ta chỉ là kẻ duy nhất không muốn chia sẻ nụ cười của em với bất kỳ ai.”
vừa làm vừa nghe nhạc Wind ("Naruto") mà cảm động tới nơi luôn á😭😭
Comments
AMAN
loạn nhưng t cx thích... t thành đồng bọn với m r/Sob/
2025-07-25
1