Chap 3

Bầu không khí se lạnh buổi sáng khiến từng bước chân trên con đường đến trường như vang vọng hơn trong lòng Noa.
Đã một tuần kể từ khi cô “tỉnh lại” trong thế giới lạ lẫm này – một thời đại ồn ào, nhanh chóng và đầy những thứ khiến cô choáng ngợp. Tivi, điện thoại, đèn cảm ứng, tàu hỏa… Thế giới này không giống bất kỳ điều gì cô từng biết.
Mỗi sáng, Noa đều thức dậy sớm, ngồi lặng bên cửa sổ để viết vài dòng trong cuốn sổ tay. Dù không còn giấy lụa hay mực tàu, cô vẫn giữ nét chữ tròn trịa, gọn gàng như ngày xưa được dạy.
“Ngày thứ bảy. Mình đã quen với việc mặc váy ngắn và đi tất cao. Nhưng những chiếc giày thể thao vẫn khiến mình đau gót chân.”
Cô khẽ mỉm cười, rồi đứng dậy, chỉnh lại cà vạt đồng phục trước gương.
----------
Trường Cao trung Karasuno không phải nơi sang trọng như phủ đệ ngày trước, nhưng lại có cảm giác thân quen kỳ lạ. Bức tường cũ, tiếng giày chạy trong sân, giọng thầy giáo lười biếng đọc tên… mọi thứ đều chân thật, sống động.
Noa ngồi cạnh Yachi – cô gái nhỏ nhắn đã chủ động làm quen với cô từ ngày nhập học.
Yachi Hitoka
Yachi Hitoka
Cậu thực sự không biết smartphone là gì à?
Yachi hỏi nhỏ trong giờ giải lao.
Noa nghiêng đầu, ánh mắt dịu dàng.
Yukishiro Noa
Yukishiro Noa
Mình chỉ biết quạt giấy và thư tay…
Yachi cười khúc khích.
Yachi Hitoka
Yachi Hitoka
Cậu như bước ra từ truyện cổ tích vậy đó.
Noa không trả lời. Cô chỉ cúi đầu mỉm cười – đúng thật là… cô đang sống trong một câu chuyện kỳ lạ mà chính mình chưa hiểu nổi.
----------
Giờ ra chơi buổi chiều, Noa đi dạo quanh trường để ghi nhớ đường đi. Khi bước tới gần phòng thể dục, cô nghe thấy tiếng bóng đập mạnh xuống sàn, đều đặn và vang dội.
Cạch! Cạch!
Cô tò mò nhìn vào trong. Bên trong là một nhóm nam sinh đang luyện tập.
Yukishiro Noa
Yukishiro Noa
"Là họ..."
Những con người tốt bụng đã từng mời cô vào xem họ luyện tập cũng như ngỏ lời mời cô làm quản lí.
Nhưng trong số đó, nổi bật nhất là một người tóc đen – ánh mắt tập trung, động tác chính xác, như thể mọi thứ quanh cậu đều mờ đi chỉ còn lại trái bóng.
Đó là lần đầu tiên Noa nhìn thấy Kageyama Tobio.
Tiếng bóng, tiếng bước chân, tiếng hô nhịp của cả đội – như một bản nhạc kỳ lạ. Không phải khúc tỳ bà du dương, không phải tiếng sáo ngân buổi chiều… nhưng cũng có gì đó rất cuốn hút.
Thình thịch.
Noa chạm nhẹ vào ngực. Tim cô đập nhanh hơn một nhịp.
Hinata Shoyo
Hinata Shoyo
Cậu làm gì ở đây vậy?
Giọng nói khiến cô giật mình quay lại. Một cậu con trai tóc cam – tràn đầy năng lượng – đang nhìn cô chằm chằm. Phía sau là Kageyama, mồ hôi còn lấm tấm trên trán.
Yukishiro Noa
Yukishiro Noa
Xin lỗi… mình chỉ tò mò.//cúi đầu nhẹ//
Hinata Shoyo
Hinata Shoyo
Cậu là Yukishiro Noa đúng không?
Hinata Shoyo
Hinata Shoyo
Hôm nọ chúng ta có gặp nhau rồi đấy. Cậu có nhớ không?
Cậu nở một nụ cười tươi đến chói mắt
Yukishiro Noa
Yukishiro Noa
"...như mặt trời vậy"
Yukishiro Noa
Yukishiro Noa
Có, mình vẫn nhớ.
Kageyama đứng lặng, ánh mắt không nói gì nhưng lại không rời khỏi cô.
Yukishiro Noa
Yukishiro Noa
Xin lỗi nếu làm phiền. Mình đi trước.
Noa cúi đầu lần nữa rồi rời đi, bước chân vẫn giữ vẻ nhẹ nhàng như nước chảy.
Chỉ là… cô không biết phía sau, có một người vẫn đang nhìn theo bóng lưng ấy rất lâu.
-----------
Tối hôm đó, Noa ngồi một mình trên hiên nhà ký túc xá, lặng lẽ pha một ấm trà thảo mộc. Cô vẫn giữ thói quen từ thời trước: uống trà, nghe nhạc không lời và ngắm trăng.
Lúc ấy, cô nhớ lại đôi mắt của cậu học sinh kia – nghiêm nghị, lạnh lùng nhưng không hề xa cách.
Yukishiro Noa
Yukishiro Noa
Cậu ấy...tên là gì nhỉ?//thì thầm//
Không biết vì sao, hình ảnh đó lại cứ lặp đi lặp lại trong tâm trí cô.
Không phải yêu. Không phải rung động.
Chỉ là một loại “giai điệu” khác – không phải khúc nhạc cổ xưa… mà là tiếng đập của một nhịp sống mới đang dần mở ra trước mắt.
-Hết-
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play