[ĐN Haikyuu] Cánh Hoa Lạc Giữa Nhịp Bóng
Chap 1
Trời chiều lặng gió. Ánh nắng tháng Tư nhuộm vàng hành lang dài của trường cao trung Karasuno.
Trong không gian ấy, từng bước chân khẽ vang lên – dịu dàng, nhịp nhàng, nhẹ tựa cánh hoa đang rơi.
Cô gái ấy xuất hiện như thể đến từ một thế giới khác.
Tóc đen dài buộc thấp bằng dải ruy băng nhạt màu, đồng phục được mặc chỉnh tề như vừa bước ra từ một quyển sách cổ. Mỗi cử chỉ, ánh nhìn, thậm chí cả cái cúi đầu nhẹ của cô, đều mang nét thanh lịch đến mức khiến người khác... im lặng.
Yukishiro Noa
Chào mọi người, mình là Yukishiro Noa.
Yukishiro Noa
Sau này mong mọi người giúp đỡ nhiều hơn.// Cúi nhẹ đầu và mỉm cười//
Yukishiro Noa – cái tên được ghi trang trọng trong danh sách chuyển trường vừa được thông báo sáng nay. Không ai biết nhiều về cô, chỉ nghe giáo viên chủ nhiệm nói đơn giản rằng: “Bạn ấy vừa chuyển về từ Kyoto. Mong cả lớp giúp đỡ.”
Kyoto – thành phố cổ. Noa – ánh trăng tĩnh lặng
Cái tên ấy lan truyền trong khối lớp như một làn sóng nhỏ. Dù cô không cố ý, ánh mắt dịu dàng và khí chất như sương sớm của Noa khiến bất kỳ ai lướt qua cũng khựng lại vài giây.
Câu chuyện bắt đầu từ buổi chiều ấy – khi đội bóng chuyền Karasuno kết thúc giờ học và chuẩn bị vào buổi tập.
Tanaka Ryūnosuke
Ủa? Ai vậy? Tân học sinh à?
Tanaka, như thường lệ, luôn là người đầu tiên phát hiện ra mọi "biến động".
Yachi Hitoka
À vâng, là bạn Yukishiro Noa. Cô giáo mới giới thiệu sáng nay đấy ạ.
Hinata Shoyo
Nhìn bạn ấy cứ như... quý tộc ấy nhỉ?
Hinata thì thầm, mắt vẫn dán vào hình ảnh Noa đang ngồi trên băng ghế đá giữa sân trường, tay lật từng trang sách mỏng.
Sugawara Kōshi
Là quý tộc thật đấy.
Sugawara Kōshi
Nghe nói gia đình em ấy trước đây sống trong khu nhà cổ ở Kyoto, nơi vẫn giữ lối sống truyền thống.
Noa không cố gắng kết bạn. Cô chỉ nhẹ nhàng mỉm cười, chào hỏi lễ phép và giữ khoảng cách. Nhưng chính sự yên tĩnh ấy lại khiến người khác... muốn đến gần hơn.
Daichi – đội trưởng – là người đầu tiên ngỏ lời mời cô đến xem buổi tập khi thấy cô ngồi một mình trên ghế đá của trường.
Sawamura Daichi
Xin lỗi nếu làm phiền, nhưng nếu em rảnh, có muốn đến xem đội bóng tập thử không? Có cả bạn Yachi nữa cùng lớp với em nữa.
Noa nhìn anh, đôi mắt mở to một chút, rồi khẽ gật đầu.
Yukishiro Noa
Em rất vinh hạnh ạ.
Ngày hôm đó, trong nhà thể chất vang tiếng bóng chạm sàn liên hồi, Noa ngồi yên bên cạnh Yachi, tay giữ ly nước và khăn lạnh chuẩn bị sẵn. Cô không nói nhiều, chỉ thỉnh thoảng ngẩng lên, ánh mắt dịu như mưa xuân.
Tối hôm đó, trong khi mọi người đang hăng say tập luyện, Noa thì đang phụ Yachi sắp xếp khăn và nước.
Tsukishima Kei
Cần giúp không?
Là Tsukishima Kei – đến muộn vì học phụ đạo, vừa đến đã thấy một cô gái lạ đang cặm cụi làm việc.
Noa ngẩng lên, nụ cười dịu đến mức khiến trái tim người đối diện như chậm đi một nhịp.
Yukishiro Noa
Không cần đâu ạ. Nhưng cảm ơn anh đã hỏi.
Tsukishima không nói gì nữa và vào sân tập luyện.
Tsukishima Kei
Cô ấy là ai thế?
Sugawara Kōshi
Cô ấy? À, em đang nói Noa hả? Cô ấy là học sinh chuyển trường mới đến bị Dachi dụ dỗ đấy.
Sugawara Kōshi
Dụ dỗ làm quản lí clb đó, nhưng chưa thành. Hahaa
Cô không thuộc về nơi này. Nhưng mọi người dường như lại… muốn giữ cô ở lại.
Và như thế, cánh hoa đến từ quá khứ bắt đầu một chương đời mới, giữa âm thanh nhịp bóng và những trái tim đang dần rung động – một cách nhẹ nhàng như chính cô vậy.
Comments