NHỮNG TIẾNG VỖ TAY KHÔNG DÀNH CHO MÌNH

Một buổi sáng sớm. Ánh nắng lọt qua khung cửa sổ bụi mờ, len nhẹ trên gò má của LyHan. Cô mở mắt. Căn phòng thu của Maiqiunn vẫn im lìm. Gối lún sâu, mùi nhạc cụ cũ, tiếng quạt quay chậm rãi.
Không báo thức. Không lịch trình. Không người gõ cửa dục cô đến phòng makeup.
Lần đầu tiên sau nhiều năm, buổi sáng không bắt đầu bằng tiếng người khác — mà bắt đầu từ nhịp thở của chính cô.
---
LyHan đi bộ ra ngoài mua cà phê. Kính râm che nửa khuôn mặt, khẩu trang bịt kín, nhưng ánh mắt mỏi mệt vẫn không giấu được. Cô ngồi vào một quán ven đường. Người ta lướt qua, không ai nhận ra cô. Cũng không ai quan tâm.
Một nhóm học sinh ngồi bàn bên cạnh, cười vang.
Hs
Hs
1:Trời ơi, cái clip LyHan bị mắng viral ghê luôn!
Hs
Hs
3:Bà ấy tưởng mình là công chúa chắc? Không làm thì nghỉ đi cho đỡ mệt!
Hs
Hs
2:Ủa nhưng rõ ràng thấy cổ cũng khổ mà?
Hs
Hs
3:Khổ mà giàu. Đổi chỗ cho tao cái coi.// đứng dậy đổi chỗ với hs2//
LyHan khựng lại. Cô không trách. Cũng không giận.
Chỉ là… bỗng thấy một thứ gì đó trống rỗng đến lặng người.
Trần Thảo Linh| Lyhan
Trần Thảo Linh| Lyhan
//đứng dậy, bỏ lại ly cà phê chưa uống, bước đi.//
---
Tại phòng thu, Maiqiunn đang chỉnh lại nhịp guitar cho một bài hát mới. LyHan bước vào, không nói gì, đặt lên bàn một bản viết tay – lời bài hát dang dở.
Nguyễn Hiền Mai| Maiqiunn
Nguyễn Hiền Mai| Maiqiunn
Mày viết à?
Trần Thảo Linh| Lyhan
Trần Thảo Linh| Lyhan
Tối qua.
Nguyễn Hiền Mai| Maiqiunn
Nguyễn Hiền Mai| Maiqiunn
Muốn tao phổ nhạc không?
Trần Thảo Linh| Lyhan
Trần Thảo Linh| Lyhan
Tao không chắc… người ta còn muốn nghe tao không.
Maiqiunn lặng im vài giây.
Rồi đáp:
Nguyễn Hiền Mai| Maiqiunn
Nguyễn Hiền Mai| Maiqiunn
Không ai nghe cũng không sao. Miễn mày còn nghe chính mình.
---
Chiều hôm đó, quản lý Hạo Nam tìm đến. Anh xuất hiện với dáng vẻ hối hả, giận dữ, nhưng vẫn giữ giọng trầm thấp.
Hạo Nam
Hạo Nam
Em đang làm cái quái gì vậy, LyHan?
Trần Thảo Linh| Lyhan
Trần Thảo Linh| Lyhan
Nghỉ ngơi.
Hạo Nam
Hạo Nam
Trốn tránh thì đúng hơn.
Hạo Nam
Hạo Nam
//Ném một xấp giấy lên bàn//
Lịch trình, hợp đồng, thư mời talkshow, buổi ra mắt phim tài liệu về sự nghiệp của cô.
Hạo Nam
Hạo Nam
Chúng ta đã đầu tư hàng trăm triệu cho dự án comeback. Còn đúng một tháng nữa. Em định lặn luôn à?
Trần Thảo Linh| Lyhan
Trần Thảo Linh| Lyhan
//Nhìn anh.//
Không sợ. Không cáu. Chỉ… bình thản.
Trần Thảo Linh| Lyhan
Trần Thảo Linh| Lyhan
Anh biết không, Nam… Em thấy mệt không phải vì hát. Mà vì hát để vừa lòng người khác.
Căn phòng lặng đi.
Hạo Nam
Hạo Nam
Nếu em không làm vì khán giả, thì em là ai?//gằn từng chữ//
Câu hỏi ấy… ám ảnh cô mãi đến tối.
---
Đêm. Trở về quán “The Pause”.
Nam Phong đang sắp lại những cuốn sách cũ. Nhìn thấy cô, anh gật đầu nhẹ, không hỏi han. Nhưng LyHan lại ngồi xuống bàn, cất tiếng trước.
Trần Thảo Linh| Lyhan
Trần Thảo Linh| Lyhan
Anh từng làm nghề gì?
Trần Nam Phong| chủ quán The Pause
Trần Nam Phong| chủ quán The Pause
//không ngẩng đầu//Từng chụp hình. Ảnh chân dung, ảnh concert, nghệ sĩ, mẫu ảnh…
Trần Thảo Linh| Lyhan
Trần Thảo Linh| Lyhan
Tại sao nhỉ?
Trần Nam Phong| chủ quán The Pause
Trần Nam Phong| chủ quán The Pause
//ngẩng lên lần đầu tiên. Nhìn thẳng vào mắt cô.//Vì tôi nhận ra… mình không còn chụp người thật nữa. Chỉ chụp vai diễn của họ.
Trần Thảo Linh| Lyhan
Trần Thảo Linh| Lyhan
//Siết nhẹ ngón tay dưới bàn//
Câu nói đó như một cú gõ vào tim.
Trần Nam Phong| chủ quán The Pause
Trần Nam Phong| chủ quán The Pause
Có một lần, tôi chụp một cô ca sĩ rất trẻ. Trong ảnh, mắt cô ấy long lanh như vì sao. Nhưng khi xem lại, tôi chỉ thấy một người muốn biến mất.
Trần Thảo Linh| Lyhan
Trần Thảo Linh| Lyhan
Anh còn giữ bức ảnh đó không?
Nam Phong không trả lời. Nhưng ánh mắt anh lúc đó khiến cô biết – người trong ảnh ấy là chính cô.
---
Tối hôm đó, LyHan ngồi một mình trên ban công studio, ngước nhìn lên trời. Không có tiếng vỗ tay, không có ánh đèn sân khấu.
Chỉ có gió. Và tiếng nhịp tim của chính mình.
Trần Thảo Linh| Lyhan
Trần Thảo Linh| Lyhan
//Mở ghi chú điện thoại//📝Những tiếng vỗ tay từng khiến tôi sống.Bây giờ, tôi muốn biết – tôi là ai khi không còn tiếng vỗ tay.
---
Trở về studio của Maiqiunn, LyHan đứng lặng trước gương. Không trang điểm, không phục trang sân khấu, chỉ là một chiếc áo len mỏng màu xám và mái tóc cột lơi.
Cô thử cười – một nụ cười thật, nhưng không thể.
Đã bao lâu rồi… kể từ lần cuối cô khóc một trận ra trò?
---
Nguyễn Hiền Mai| Maiqiunn
Nguyễn Hiền Mai| Maiqiunn
//gõ cửa// muốn ăn gì không?
Trần Thảo Linh| Lyhan
Trần Thảo Linh| Lyhan
//Ngẩng lên, khẽ lắc đầu//
Nhưng rồi cô lại hỏi ngược:
Trần Thảo Linh| Lyhan
Trần Thảo Linh| Lyhan
Mai… nếu tao không phải là LyHan – mày có còn chơi với tao không?
Nguyễn Hiền Mai| Maiqiunn
Nguyễn Hiền Mai| Maiqiunn
//bật cười khan//Ủa, bộ giờ mày đang là ai?
Nguyễn Hiền Mai| Maiqiunn
Nguyễn Hiền Mai| Maiqiunn
//ngồi xuống đối diện, nói nhẹ hơn//Tao không phải fan của LyHan. Tao là bạn của Thảo Linh– nhỏ hay cười, từng sợ côn trùng, ăn cay dở tệ, và từng mơ làm nhà văn. Tao chơi với người đó.
Một khoảng lặng.
Trần Thảo Linh| Lyhan
Trần Thảo Linh| Lyhan
//đưa tay lên che mặt, giọng nghẹn lại//
Trần Thảo Linh| Lyhan
Trần Thảo Linh| Lyhan
Tao sợ. Nếu tao không còn đứng trên sân khấu, không còn ai vỗ tay… tao sợ tao sẽ biến mất.
Maiqiunn không trả lời. Cô chỉ bước đến, ôm lấy LyHan từ phía sau – như ôm lấy một người đang tan chảy từ bên trong.
---
Ba ngày sau.
Một bản tin nổ ra trên mạng:
📺:LyHan huỷ toàn bộ lịch trình tháng 9 – nghi vấn giải nghệ?
(📺...: bản tin)
Tin tức đi kèm với ảnh cô bước ra từ quán cà phê “The Pause”, mặt không makeup, đầu cúi thấp. Phóng viên lùng sục. Các clip cũ bị đào lại. Những lời khen hôm qua biến thành nghi ngờ hôm nay.
???
???
22:💬Bỏ nghề à?
???
???
43:💬Làm màu nữa hả?
???
???
55:💬Không chịu nổi áp lực thì đừng làm idol.
Tin nhắn từ Hạo Nam gửi tới:
Hạo Nam
Hạo Nam
💬Em muốn tự huỷ sự nghiệp thật à?
Hạo Nam
Hạo Nam
💬Còn ít nhất 4 hợp đồng chưa thanh toán.
Hạo Nam
Hạo Nam
💬Công ty bắt đầu bàn chuyện thay người rồi.
---
Trần Thảo Linh| Lyhan
Trần Thảo Linh| Lyhan
//nhìn điện thoại. Bấm xoá.//
Trần Thảo Linh| Lyhan
Trần Thảo Linh| Lyhan
//mở thư tay của một fan cũ//
Minh Quân, 17 tuổi, đã gửi từ tháng trước.
Minh Quân
Minh Quân
✉️:Chị LyHan, em hay bị trầm cảm, hay khóc một mình, nhưng mỗi lần xem chị hát em thấy nhẹ hơn. Em không biết chị có thật sự ổn không, nhưng nếu có lúc nào đó chị muốn biến mất… thì em mong ít nhất chị nhớ rằng, chị đã từng khiến ai đó cảm thấy mình đáng sống.
(✉️......: thư)
---
Tối hôm đó, cô viết một dòng trạng thái mới, sau 9 ngày im lặng:
Trần Thảo Linh| Lyhan
Trần Thảo Linh| Lyhan
📂:Tôi không giải nghệ. Nhưng tôi đang học cách trở lại… …với chính mình trước.
(📂....: trạng thái,...)
Không hashtag. Không filter. Không PR.
Nhưng chỉ trong 1 tiếng – 3 triệu lượt like. Hơn 50.000 bình luận. Trong đó có một cái từ tài khoản @mat_cu:
Mắt Cú
Mắt Cú
💬Giờ mới thấy… thì ra chị cũng có trái tim.
---
Trần Thảo Linh| Lyhan
Trần Thảo Linh| Lyhan
//Ngẩng lên, mắt cay cay.//
Lần đầu tiên, LyHan hiểu:
Những tiếng vỗ tay không dành cho mình… thì cũng không cần giữ lại.
Bởi vì giờ đây, cô đang học cách vỗ tay cho chính mình – trong im lặng.
---
Trong sự im lặng của spotlight đã tắt, LyHan bắt đầu nhìn lại từng mảnh vỡ trong mình.
Lần đầu tiên, không phải ai vỗ tay cho cô… mà là chính cô, vỗ về chính mình.
Spotlight là ánh sáng soi lên sân khấu.
Nhưng cũng có lúc, chính bóng tối mới giúp người ta thật sự nhìn thấy bản thân.
_____
Hot

Comments

Đu Tùm Lum Thứ Trên Đời

Đu Tùm Lum Thứ Trên Đời

ê t đọc thành mất c.....

2025-07-29

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play