[AllLyhan]BEHIND THE SPOTLIGHT
Gương Mặt Của Sân Khấu
*....*: suy nghĩ
".....": nói nhỏ
ABC..: hét,la, chửi,reo hò,...
//...//: hành động
📞....: gọi điện
💬....: nhắn tin , comment,...
👤.....: người dùng...
Tiếng hò reo vang dội như sóng trào, đèn led nhấp nháy thành hàng dài, cả sân khấu phủ đầy ánh sáng rực rỡ. Trong tiếng nhạc sôi động, giọng hát của LyHan vang lên đầy mê hoặc – từng nốt cao, từng chuyển động cơ thể đều tròn trịa như được lập trình không sai sót.
Tên cô được gào lên đến khản cả cổ từ hàng ghế khán giả. Biển lightstick màu tím phủ kín cả khán đài, lung linh như ngân hà thu nhỏ.
Nhưng chỉ có cô biết, bên dưới lớp makeup hoàn hảo và ánh đèn chói lóa… là một gương mặt gần như trống rỗng.
Kết thúc phần encore, LyHan cúi đầu chào khán giả lần cuối cùng trong đêm diễn. Cô cười – nụ cười quen thuộc mà mọi người đều nghĩ là của một người đang hạnh phúc. Nhưng chính cô lại không còn nhớ lần cuối mình cười thật sự là khi nào.
Phía sau cánh gà, không khí hoàn toàn khác biệt.
Tiếng giày cao gót nện vội, nhân viên tất tả tháo micro, Hạo Nam – quản lý của LyHan – đã chờ sẵn.
Hạo Nam
Good job. Rất tròn vai
Anh nói nhanh, không cảm xúc.
LyHan không đáp, chỉ khẽ gật đầu. Mồ hôi lạnh dính đầy sau gáy. Váy biểu diễn bó sát khiến cô khó thở. Cô bước vào phòng thay đồ trong khi mọi người còn đang chúc mừng nhau ngoài kia.
Linh Vy – trợ lý mới – hấp tấp chạy vào, tay run run cầm chai nước suối lạnh.
LyHan cầm lấy, ngửa cổ uống một hơi. Cô không nhìn Vy, nhưng khẽ gật đầu cảm ơn.
Gương trong phòng phản chiếu khuôn mặt cô – đẹp, sắc sảo, đúng chuẩn “nữ thần Vbiz”. Nhưng LyHan không nhận ra người trong gương nữa. Lớp nền dày, phấn highlight lấp lánh, son đỏ đậm. Chỉ cần tẩy lớp son, tắt đèn… là cô sẽ biến mất. Không ai biết cô thực sự là ai.
Mạng xã hội bắt đầu bùng nổ.
Fan
1:💬Đêm nay LyHan cháy quá!!!
Fan
11:💬Body như tượng tạc luôn á trời ơi!
Fan
15:💬Coi clip encore mà nổi da gà!
Fan
2:💬Nhìn thấy chưa? Mắt của cổ đỏ hoe. Diễn sâu ghê!
Fan
6:💬Sao diễn mà cứng mặt vậy nhỉ…
Trần Thảo Linh| Lyhan
//kéo thanh trượt trong điện thoại//
Mỗi một lời khen đi kèm là một lời chỉ trích. Mỗi một clip triệu view là hàng loạt bình luận phân tích từng ánh mắt, từng cử chỉ.
Mắt Cú
Sao nhìn fake dữ vậy trời. Diễn thì cũng đừng lạm dụng botox. Nhìn ánh mắt như robot. Đỉnh cao của giả tạo = LyHan.
Trần Thảo Linh| Lyhan
//Thẫn người,tay buông điện thoại//
Màn hình vỡ vụn, dòng chữ @Mat_Cu vẫn hiển thị.
Linh Vy
//luống cuống//Em xin lỗi! Em lau liền, chị đừng giận…
Trần Thảo Linh| Lyhan
//im lặng, rút khăn giấy,lau mảnh kính vỡ//
Linh Vy
*chị ấy lại bị sao nữa rồi*// nhìn Han//
Một giờ sau, phòng hậu trường vắng tanh. Cả ê-kíp đã đi ăn mừng. Cô ở lại một mình.
Một tiếng gõ cửa vang lên. Là Maiqiunn – mái tóc nhuộm vàng lợt, đeo tai nghe trên cổ, tay cầm một ly matcha nóng.
Nguyễn Hiền Mai| Maiqiunn
Lại trốn chứ gì.
Giọng Maiqiunn vang lên nhẹ tênh, không phán xét, không thương hại.
Nguyễn Hiền Mai| Maiqiunn
//đặt ly Matcha lên bàn//Uống đi. Ngủ bụng trống là dở đó.
Trần Thảo Linh| Lyhan
//nhìn ly Matcha// Bộ tao yếu lắm hả?
Nguyễn Hiền Mai| Maiqiunn
//bật cười, không trả lời, lấy ghế ngồi cạnh,ngả lưng ra, mắt nhìn trần//Cái thế giới này á… càng mạnh là càng cô đơn. Mày giỏi quá nên không ai để mày gục.
Trần Thảo Linh| Lyhan
//Quay đầu nhìn Mai//Tao mệt rồi, Mai à. Tụi nó đâu có thương tao. Tụi nó thương cái hình ảnh mà tụi nó dựng lên. Tao đâu có được quyền sai.
Gần 2 giờ sáng, LyHan bước ra khỏi tòa nhà. Gió đêm lạnh, tóc cô bay nhẹ. Không ai đợi cô. Không xe đón. Không paparazzi.
Chỉ là một cô gái đang đứng giữa thành phố rực rỡ mà cô không còn thấy ánh sáng.
Cô đeo khẩu trang, đội nón lưỡi trai, băng qua vài con phố. Một lúc sau, cô đứng trước một quán cà phê cũ – tường gạch, ánh đèn vàng ấm, bảng hiệu bằng gỗ ghi dòng chữ:
“The Pause.”
Một người đàn ông đang lau ly tách phía sau quầy. Khoảng 30 tuổi, áo sơ mi xắn tay, tóc hơi rối, mắt sâu và ánh nhìn... không có chút ngạc nhiên.
Trần Nam Phong| chủ quán The Pause
Uống gì?
Anh hỏi, bình thản như thể cô chỉ là một khách hàng bình thường.
Trần Thảo Linh| Lyhan
//kéo khẩu trang xuống//Anh không nhận ra tôi à?
Trần Nam Phong| chủ quán The Pause
//lắc đầu//Chỗ này không để nhận người. Chỗ này để người ta nghỉ.
Trần Thảo Linh| Lyhan
//hơi khựng lại,rồi cười//
Một nụ cười nhẹ – thật sự là lần đầu tiên trong nhiều tháng qua.
Đêm đầu tiên sau ánh đèn.
LyHan – từ thần tượng được tung hô – ngồi trong một quán cà phê bình dị, không ai nhận ra, không ai cần cô diễn vai gì cả.
Và lần đầu tiên… cô thấy nhẹ lòng.
Tác giả này xàm lắm
Tự dưng tui bị mê Lyhan mấy bà ơi
Tác giả này xàm lắm
Cái là tui đi tìm idea để viết truyện nè
Tác giả này xàm lắm
Bộ này có 2 seasons:
+Season 1: BEHIND THE SPOTLIGHT
+Season 2: AFTER THE SILENCE
Mỗi season là 15 chap nha
Comments