⟨⟨ ĐN Naruto ⟩⟩ Huyết Nữ Oán Linh
Chapter 1
Ở làng Lá, có một câu chuyện cổ mà người lớn không muốn nhắc đến, nhưng lũ trẻ vẫn rì rầm kể nhau mỗi khi trời nổi mưa. Về một người con gái mặc hồng y đỏ máu, tay cầm chiếc ô đỏ có chín mươi sợi vải đỏ buông rũ từ vành ô. Người ta gọi nàng là. Huyết Nữ Oán Linh.
Họ bảo, mỗi sợi vải là một mạng người nàng từng giết. Người lớn thường cười cợt, bảo chỉ là chuyện nhảm để doạ trẻ con ngủ sớm. Nhưng chỉ có những người từng đứng trên đỉnh quyền lực mới biết nàng có thật.
Vì tất cả những kẻ từng tham gia vào nghi lễ năm xưa... đều đã chết. Còn nàng thì vẫn ở đó, nơi sâu thẳm trong khu rừng đen mà không ai dám bước vào.
Khi ấy, Uchiha Itachi vẫn còn nhỏ. Một cơn mưa trái mùa ập đến trong lúc cậu và Shisui đi luyện tập gần biên giới phía Nam. Trên đường trở về, một đám sương mù dày đặc kéo tới từ trong rừng, nuốt chửng cả lối mòn.
Uchiha Itachi
Anh Shisui! // Cậu gọi, nhưng tiếng gió và mưa đã nhấn chìm tất cả. Cậu lạc mất người anh thân thiết. //
Cô độc giữa rừng, cơn mưa trút như thác, Itachi nén hoảng loạn, cố tìm lối ra. Thế rồi... giữa màn mưa mịt mù, cậu thấy một bóng người.
Đó là một cô gái mặc y phục đỏ rực như máu tươi, đứng im lặng giữa làn mưa. Trên tay nàng là một chiếc ô đỏ, những sợi vải đỏ nhỏ buông rũ từ vành ô, dày đến mức che khuất cả khuôn mặt. Cô gái ấy không cử động.
Itachi đứng sững. Cậu không thể rời mắt khỏi bóng người ấy. Nàng dường như chỉ khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, làn da trắng đến rợn người. Rồi, nàng tiến lại.
Từng bước, chậm rãi. Nước mưa không hề làm ướt nàng. Khi đã đứng sát trước mặt cậu, nàng khẽ nghiêng ô. Giọng nói vang lên trầm mà trong, như không từ miệng nàng mà vọng khắp rừng.
Kuzuha Shion « Huyết Nữ Oán Linh »
Cậu bé à… Trời mưa thế này, em đi đâu vậy?
Uchiha Itachi
// Itachi lắp bắp không rõ vì sợ hay lạnh //E-em… em lạc đường…
Nàng im lặng. Rồi chậm rãi đưa tay ra. Làn tay ấy trắng như tuyết, các đầu móng tay dài, sơn đỏ máu, run rẩy như không còn sinh khí. Itachi ngập ngừng nhưng rồi vẫn vô thức đưa tay ra nắm lấy.
Tay nàng... lạnh đến đáng sợ. Nhưng là đứa trẻ tám tuổi, cậu chỉ nghĩ nàng đang lạnh vì trời mưa.
Nàng không nói gì nữa, chỉ nắm tay cậu, dẫn đi. Chiếc ô đỏ được nghiêng hẳn về phía cậu để che mưa. Mặc cho nàng ướt sũng.
Họ đi qua rừng, qua đầm lầy, qua những lối cậu chưa từng biết. Cuối cùng, khi cánh cổng nhà Uchiha hiện ra trong tầm mắt, nàng buông tay cậu ra.
Itachi chạy tới trước cửa, gõ mạnh. Cha mẹ cậu mở cửa, hoảng hốt.
Nhân vật phụ / chưa lộ thân phận
Trời đất! Con đi đâu vậy? Con có sao không?
Cậu vội kể mình bị lạc và có một chị gái mặc đồ đỏ đã dắt về. Nhưng khi quay lại... nàng đã biến mất. Không còn dấu chân. Không còn ai đứng đó. Không một tiếng động.
Uchiha Itachi
// Cậu chỉ thì thầm // Chắc… chị ấy đi rồi.
Từ hôm đó, Itachi hay nhìn về phía rừng sâu mỗi khi mưa đến. Cậu không còn sợ nữa chỉ cảm thấy có một điều gì đó rất buồn, rất cô độc đang ở nơi ấy. Và trong giấc mơ đêm đó, cậu thấy nàng ngồi bên giếng cạn. Tay vẫn cầm ô, mắt không thấy rõ chỉ có tiếng nói mơ hồ
Kuzuha Shion « Huyết Nữ Oán Linh »
Cảm ơn… vì em đã không sợ ta.
Comments