Chương 8

Vương Hiên nhìn người trước mặt, y là nhân không phải nữ nhân. Hắn nhất thời không kiềm được mà có chút ham muốn.

Vương Hiên khẽ giật mình, đưa mắt nhìn Lục Vân đang cương quyết chống cự, Vương Hiên lên tiếng mỉa mai: ''Sao vậy? Đâu phải chưa từng lên giường với ta, bây giờ được ta làm thêm lần nữa, không thích sao?''

Lục Vân câm phẫn nhìn hắn, giọng lạnh buốt tê dại đến cực điểm: ''Ngươi muốn làm gì?''

Vương Hiên lộ ra vẻ mặt buồn bực, cười nói: ''Có cần phải hỏi những câu vớ vẩn như vậy không? Ta đương nhiên là muốn làm nhục ngươi rồi"

Lục Vân hai mắt lộ ra oán niệm: ''Ngươi tột cùng là vì cớ gì phải làm như vậy?'' Vương Hiên đảo mắt ra vẻ suy nghĩ, hửng hờ trả lời: "Không biết. Có lẽ là ta thích"

Lục Vân trừng hai mắt, không lạnh mà run, mắng: ''Tên súc sinh!''

Lục Vân vừa mắng xong liền cảm thấy da mặt tê rát, Vương Hiên vậy mà lại y đánh một bạt tay, khuôn mặt trắng nõn bị đánh đến đỏ ửng vô tình lại tăng thêm mấy phần kiều diễm, người khác nhìn vào có khi bên dưới lập tức cươn(g) cứn(g).

Vương Hiên hắn từ khi sinh ra đã là thiên tử, có ai dám mắng hắn chứ? Đột nhiên lại bị một tên thân phận thấp kém chẳng ra gì mắng hắn ''súc sinh'' bất giác tức giận cả kinh, giơ tay đánh Lục Vân một cái. Lục Vân nằm co go không cử động, cảm giác lạnh lẽo bao trùm khiến Lục Vân giống như một cái xác đã chết từ lâu.

Bỗng một bàn tay lạnh giá nắm chặt chân y mạnh bạo kéo về phía hắn, đột ngột nắm lấy khuôn mặt xinh xắn của Lục Vân, đôi mắt vô cảm đến lạnh sống lưng. Vương Hiên từ lâu đã mất kiên nhẫn, trực tiếp hướng môi hắn hôn xuống.

Lục Vân kinh hãi mím chặt môi, Vương Hiên mạnh bạo hôn, vừa hôn vừa cố ý cắn. Lục Vân cảm nhận được môi mình sắp sưng đỏ, nhũn ra, cảm giác lạ lẫm không ngừng xâm nhập vào tâm trí y, khiến y không còn đủ sức buông thả ánh mắt chứa đầy oán niệm.

Vương Hiên thành công đưa được lưỡi vào trong liền không ngừng điên đảo cuồng phá, càng hôn càng mảnh liệt. Lục Vân hai mắt đỏ ngầu, sợ hãi không dám mở mắt, môi bị hôn đến chảy máu, đau nói không thành tiếng.

Ánh mắt Vương Hiên khẽ động, biểu cảm có chút khó hiểu, chợt đưa tay vào phân thân bên dưới của Lục Vân, bàn tay nhanh nhẹn bao trọn lấy cự vậ(t) ẩm ướt không ngừng co rút. Lục Vân giật mình, khẽ van xin: ''Đừng!''

Vương Hiên không nói gì chỉ chăm chú cọ cọ bên dưới, Lục Vân cầu xin một lúc liền không còn sức, thở dốc khổ sở. Vẻ mặt Vương Hiên bình tỉnh pha chút lãnh đạm vô tình, mặt dù bên dưới của hắn cũng đã cứng từ lâu, biểu cảm của Lục Vân thật sự khiến hắn muốn thao chết y.

Vương Hiên khẽ nheo mắt đem cự vậ(t) to lớn ra, Lục Vân khẽ nhìn thấy liền khóc không thành tiếng, mặt không còn máu, sợ đến cả người run lên bần bật. Vương Hiên loé lên ý niệm tà ác, khoé miệng khẽ nhếch, đưa phân thân đến mật động mạnh bạo đâm vào.

Lục Vân đau đớn không kiềm nước mắt mà rơi xuống, miệng cắn chặt không hé một tiếng. Vương Hiên cảm nhận bên trong như đang muốn bóp chết hắn, khẽ cúi người nói vào tai y: ''Thả lỏng''

Lục Vân run giọng chỉ nói với hắn ba chữ: ''Tha cho ta!''

Vương Hiên ôm y, bên dưới bất giác chuyển động mạnh mẽ, không ngừng siết chặt vật lạ xâm nhập, Vương Hiên động tác ngày một nhanh, âm thanh quỷ dị vang bên tai khiến người ta khó lòng thanh tĩnh. Làn da trắng nõn của Lục Vân bị hắn làm đến đỏ tươi, thoáng nghe mùi máu khiến người ta thần hồn điên đảo, sợ một khi đã rơi vào tuyệt không có đường ra.

Da thịt hai con người trần trụi liên tục va chạm nhau, cả người đều vương vấn mồ hôi, cơ thể nhỏ nhắn của Lục Vân cứ thế bị Vương Hiên nuốt trọn, tin(h) dịc(h) không biết đã bắn vào trong bao nhiêu lần, bên dưới Lục Vân đau đến không thể cử động, cơ hồ đã không còn muốn sống.

Y lại một lần nữa bị cưỡng ép.

Vương Hiên đêm đó đã âm thầm rời đi để lại Lục Vân trơ trội, cả người đều toàn dấu bầm tím, bất động trên giường.

Nội tâm Lục Vân đau đớn dữ dội, âm trầm mà càu xé y. Chẳng phải y đã chạy trốn rồi sao, cớ gì mà vẫn không buông tha cho y, vì cớ gì lại muốn cưỡng ép y. Nếu là y của một năm trước, có lẽ đã lao đầu tự vẫn, nhưng bây giờ y còn có Thanh Nhiên cùng Quân nhi, y thật sự không thể chết.

...

Dương Chính đứng bên cửa, chẳng hiểu sao y lại không ngủ được, ánh mắt lờ mờ nhìn vào màn đêm tĩnh mịch, thoáng chốc lại nghĩ đến vương gia. Vương Hiên từ xa đi tới, tiếng bước chân lãnh đạm vang bên tai, Dương Chính biết là chủ nhân của hắn nhưng vẫn cúi mặt không ngước nhìn. Con người này mặc dù cùng y lớn lên nhưng đôi lúc, Dương Chính thật sự không thể hiểu nổi vương gia muốn làm gì, càng không hiểu tâm ý của người sâu đậm, vô tình đến đâu.

Vương Hiên đừng lại trước mặt Dương Chính, bất giác đưa tay vỗ vai Dương Chính, hừ lạnh một tiếng, nói: "Ở đây làm gì?"

Dương Chính trầm mặt, thở dài nhè nhẹ: "Đợi người"

Vương Hiên rời tay, lạnh giọng nói: "Sau này không cần đợi ta nữa, ta đi rồi, sẽ tự khắc trở về" nói xong thì mở cửa bước vào phòng. Dương Chính im lặng không đáp, lời nói của Vương Hiên cứ văng vẳng bên tai y, trong lòng nặng trĩu có chút khó chịu.

Trời sắp vào đông lạnh lẽo vô cùng, từng cơn gió thổi mang đầy khí lạnh, khiến người ta không tự chủ rùng mình lạnh buốt.

Hot

Comments

Thăn Kemi

Thăn Kemi

đọc tới h chưa biết Chính Dương Hay Lục Vân là thụ nữa

2021-11-14

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 6
2 Chương 7
3 Chương 8
4 Chương 9
5 Chương 10
6 Chương 11
7 Chương 12
8 Chương 13
9 Chương 14
10 Chương 15
11 Chương 16
12 Chương 17
13 Chương 18
14 Chương 19
15 Chương 20
16 Chương 21
17 Chương 22
18 Chương 23
19 Chương 24
20 Chương 25
21 Chương 26
22 Chương 27
23 Chương 28
24 Chương 29
25 Chương 30
26 Chương 31
27 Chương 32
28 Chương 33
29 Chương 34
30 Chương 35
31 Chương 36
32 Chương 37
33 Chương 38
34 Chương 39
35 Chương 40
36 Chương 41
37 Chương 42
38 Chương 43
39 Chương 44
40 Chương 45
41 Chương 46
42 Chương 47
43 Chương 48
44 Chương 49
45 Chương 50
46 Chương 51
47 Chương 52
48 Chương 53
49 Chương 54
50 Chương 55
51 Chương 56
52 Chương 57
53 Chương 58
54 Chương 59
55 Chương 60
56 Chương 61
57 Chương 62
58 Chương 63
59 Chương 64
60 Chương 65
61 Chương 66
62 Chương 67
63 Chương 68
64 Chương 69
65 Chương 70
66 Chương 71
67 Chương 72
68 Chương 73
69 Chương 74
70 Chương 75
71 Chương 76
72 Chương 77
73 Chương 78
74 Chương 79
75 Chương 80
76 Chương 81
77 Chương 82
78 Chương 83
79 Chương 84
80 Chương 85
81 Chương 86
82 Chương 87
83 Chương 88
84 Chương 89
85 Chương 90
86 Chương 91
87 Chương 92
88 Chương 93
89 Chương 94
90 Chương 95
91 Chương 96
92 Chương 97
93 Chương 98
94 Chương 99
95 Chương 100
96 Chương 101
97 Chương 102
98 Chương 103
99 Chương 104
100 Chương 105
101 Chương 106
102 Chương 107
103 Chương 108
104 Chương 109
105 Chương 110
106 Chương 111
107 Chương 112
108 Chương 113
109 Chương 114
110 Chương 115
111 Chương 116
112 Chương 117
113 Chương 118
114 Chương 119
115 Chương 120
116 Chương 121
117 Chương 122
118 Chương 123
119 Chương 124
120 Chương 125
121 Chương 126
122 Chương 127
123 Chương 128
124 Chương 129
125 Chương 1
126 Chương 2
127 Chương 3
128 Chương 4
129 Chương 5
130 Chương 130
131 Chương 131
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145
146 Chương 146
147 Chương 147
148 Tác giả lắm lời
Chapter

Updated 148 Episodes

1
Chương 6
2
Chương 7
3
Chương 8
4
Chương 9
5
Chương 10
6
Chương 11
7
Chương 12
8
Chương 13
9
Chương 14
10
Chương 15
11
Chương 16
12
Chương 17
13
Chương 18
14
Chương 19
15
Chương 20
16
Chương 21
17
Chương 22
18
Chương 23
19
Chương 24
20
Chương 25
21
Chương 26
22
Chương 27
23
Chương 28
24
Chương 29
25
Chương 30
26
Chương 31
27
Chương 32
28
Chương 33
29
Chương 34
30
Chương 35
31
Chương 36
32
Chương 37
33
Chương 38
34
Chương 39
35
Chương 40
36
Chương 41
37
Chương 42
38
Chương 43
39
Chương 44
40
Chương 45
41
Chương 46
42
Chương 47
43
Chương 48
44
Chương 49
45
Chương 50
46
Chương 51
47
Chương 52
48
Chương 53
49
Chương 54
50
Chương 55
51
Chương 56
52
Chương 57
53
Chương 58
54
Chương 59
55
Chương 60
56
Chương 61
57
Chương 62
58
Chương 63
59
Chương 64
60
Chương 65
61
Chương 66
62
Chương 67
63
Chương 68
64
Chương 69
65
Chương 70
66
Chương 71
67
Chương 72
68
Chương 73
69
Chương 74
70
Chương 75
71
Chương 76
72
Chương 77
73
Chương 78
74
Chương 79
75
Chương 80
76
Chương 81
77
Chương 82
78
Chương 83
79
Chương 84
80
Chương 85
81
Chương 86
82
Chương 87
83
Chương 88
84
Chương 89
85
Chương 90
86
Chương 91
87
Chương 92
88
Chương 93
89
Chương 94
90
Chương 95
91
Chương 96
92
Chương 97
93
Chương 98
94
Chương 99
95
Chương 100
96
Chương 101
97
Chương 102
98
Chương 103
99
Chương 104
100
Chương 105
101
Chương 106
102
Chương 107
103
Chương 108
104
Chương 109
105
Chương 110
106
Chương 111
107
Chương 112
108
Chương 113
109
Chương 114
110
Chương 115
111
Chương 116
112
Chương 117
113
Chương 118
114
Chương 119
115
Chương 120
116
Chương 121
117
Chương 122
118
Chương 123
119
Chương 124
120
Chương 125
121
Chương 126
122
Chương 127
123
Chương 128
124
Chương 129
125
Chương 1
126
Chương 2
127
Chương 3
128
Chương 4
129
Chương 5
130
Chương 130
131
Chương 131
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145
146
Chương 146
147
Chương 147
148
Tác giả lắm lời

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play