Sau Khi Mang Thai, Cô Ấy Thật Khó Chiều.

Sau Khi Mang Thai, Cô Ấy Thật Khó Chiều.

1. Mang thai

Ôn Tống Mỹ mang thai rồi.

Nhìn vài que thử thai in rõ hai vạch trong tay, cô rơi vào trầm tư.

Tháng trước tốt nghiệp đại học, khi tụ tập ăn mừng cô không kiểm soát được mà uống thêm vài ly.

Thường ngày cô thích uống chút rượu nho, ở tầng trên của quán đêm này cô có hẳn phòng nghỉ và tủ rượu riêng.

Khi tụ tập ăn uống không vui vẻ, sau khi tàn tiệc cô nghĩ đến việc lên lầu để uống thêm một chút.

Khi người ta uống rượu, tâm trạng sẽ dễ dàng trở nên hăng hái hơn bình thường, biểu hiện cụ thể của cô là dám làm những điều không phù hợp với giới hạn.

Cô đứng trong thang máy, nhìn thấy cửa thang máy sắp đóng lại, một bàn tay trắng mịn và thon dài duỗi ra chặn cửa thang máy.

- Xin lỗi, hãy chờ một chút.

Giọng nói truyền đến tai. Ôn Tống Mỹ ngẩng đầu lên, khi cửa thang máy mở ra, cô nhìn thấy người đàn ông bên ngoài và đôi mắt của họ chạm phải nhau.

Cổ áo của anh đã bị tháo hai nút, xương quai xanh lộ ra trong tầm nhìn của cô.

Ánh sáng bên ngoài lộn xộn nhưng không ảnh hưởng gì đến vẻ đẹp trai hoàn hảo của khuôn mặt anh.

- Xin lỗi.

Khi vào thang máy, anh gật đầu tỏ ra xin lỗi vì đột ngột xuất hiện.

Ôn Tống Mỹ ngẩn ra một lúc, cong môi trả lời.

- Không sao.

Người đàn ông quay lưng lại, thấy nút "79" đã sáng lên, lặng lẽ thu hồi tay của mình.

Ôn Tống Mỹ lùi lại hai bước, như vậy cô mới có thể quan sát rõ hơn người đàn ông trước mặt mình.

Chiều cao được đo bằng mắt thấy vượt quá 185cm, vai rộng eo hẹp, mông cong và chân dài.

Áo vest được cầm trong tay và áo sơ mi của anh đã bị kéo lên một chút, lộ ra cánh tay nhỏ nhưng chắc chắn.

Chỉ điều này là có thể xác định, người này chắc chắn là loại mặc áo thon gọn và khi không mặc thì lộ ra mỡ thừa.

Mặt này phù hợp với vóc dáng này, nói một câu là cực phẩm cũng không quá.

*Ực...

Ôn Tống Mỹ rõ ràng nghe thấy tiếng mình nuốt nước bọt, quả thật là một cô gái rất thèm ăn.

Rất nhanh thang máy đến tầng 79.

Cửa thang máy mở ra, người đàn ông lùi hai bước sang bên cạnh và lịch sự chờ cô đi trước.

- Cảm ơn.

Ôn Tống Mỹ mỉm cười, đi ra ngoài một cách lúng túng.

Có lẽ sợ cô thực sự ngã, người đàn ông sau khi đuổi theo đã tốt ý đỡ cô một cái nhưng Ôn Tống Mỹ lại nắm chặt tay anh.

Rõ ràng là không ngờ đến động tác của cô, người đàn ông nâng mắt nhìn lại và đối diện với cô.

Ôn Tống Mỹ nâng môi lên, ngón tay khéo léo cào vào lòng bàn tay anh.

- Anh có thiếu bạn rượu không?

- Hử?

- Ý tôi là tôi có thể cùng anh uống vài ly không?

Rõ ràng là cô chủ động đề nghị, cuối cùng lại trở thành việc cô phải cố gắng uống rượu với anh.

Người đàn ông cười thấp giọng.

- Em có biết tôi là ai không?

Ôn Tống Mỹ nhíu mày, nhìn lại và kết luận.

- Anh là chàng trai đẹp trai.

Người đàn ông nhếch môi, làm cho Ôn Tống Mỹ càng thêm rung động.

- Uống không?

Cô lại hỏi nhưng vẫn là cách tiếp cận giống khi nãy, cô lập tức trả lời sau một giây.

- Uống đi. Tôi mời anh.

Nói xong, cô kéo người đàn ông đi đến phòng rượu của mình, nhưng bất ngờ bị anh kéo ngược lại, cô rơi thỏm vào lòng anh.

- Đi, tôi mời em.

Tiếng nói của anh có thể so sánh với giọng diễn viên, trong đêm nóng bức là thuốc tình yêu tốt nhất, ít nhất Ôn Tống Mỹ đã ăn đòn này.

Cô rất tự nhiên dựa vào lòng anh, tận dụng cơ hội vuốt ve cơ thể anh, mặc dù cách lớp áo nhưng hình dạng rõ ràng như khối không thể giả mạo.

Ôn Tống Mỹ nghiêng đầu cười, cánh tay tự nhiên vòng quang eo của anh.

Hai người đi theo tư thế như vậy đến phòng rượu của anh, trong phòng rượu, cô tìm thấy hai chai rượu mà cô luôn thèm nhưng chưa mua được, sau khi anh gật đầu, cô lấy ra những chai rượu đó.

Dự kiến đi đến phòng nghỉ của cô, kết quả lại trở thành phòng của anh.

Tuy nhiên, bố cục phòng nghỉ của cả tầng đều tương tự, sau khi người đàn ông mở cửa, cô tháo bỏ đôi giày cao gót, nhẹ nhàng tìm thấy bình rượu và ly trong tủ.

Không hài lòng với không khí trong phòng, cô lại một đóng chai và lon đến ban công.

Cỡ độ cao 79 tầng để ngắm cảnh đêm rất phù hợp, Ôn Tống Mỹ ngồi xổm, vừa dọn váy vừa thúc giục.

- Anh qua đây ngồi đi.

Người đàn ông ôm ngực, nhìn cô cười mà không nói gì.

Không có phản hồi, Ôn Tống Mỹ quay lưng lại.

Có lẽ là do rượu vừa uống bắt đầu dần lên đỉnh, má cô nổi lên màu đỏ, đôi mắt cũng bị ẩm mượt.

Cô nháy mắt, nâng tay đeo lên eo anh, giọng mềm mại như đang dụ dỗ.

- Anh ngồi đi nào.

Người đàn ông thu lại nụ cười trên môi, nắm chặt tay cô đang háo hức.

Ôn Tống Mỹ là một người cô chấp, thấy anh không động đậy, cô cứ nhìn chằm chằm vào anh.

Cuối cùng, người đàn ông vẫn thua trận trong ánh mắt sáng rực của cô.

Anh ngồi xa, Ôn Tống Mỹ không thể gọi anh dậy nên tự động di chuyển từng chút một đến bên cạnh anh.

Uống một ly rượu, cô đã siết chặt lấy anh.

- Thật sự không thử một chút sao?

Ôn Tống Mỹ nghiêng đã nhìn anh.

- Cảm nhận đi, rất ngon.

Khi lời nói kết thúc, cô lấy ly rượu và uống hết trong một hơi, sau đó lật người ngồi lên người anh.

Cô dùng hai tay ôm lấy khuôn mặt của anh, môi cô thẳng tiến vào môi anh.

Cảm nhận ẩm ướt và mềm mại rơi xuống, mùi rượu ngọt ngào đậm đà cũng không thể che giấu được hương thơm mờ ảo trên người cô.

Miệng lưỡi cô liếm qua góc môi của anh, anh không thể kiểm soát được mà mở miệng chào đón sự đến của cô.

Rượu đỏ tươi từ miệng cô trôi vào miệng anh, dư thừa chảy xuống môi cô.

Anh đã ngửi thấy mùi rượu và mùi của cô.

Trong đêm tối, tiếng hút càng rõ ràng, hôn thắm dần mất kiểm soát.

Vai của Ôn Tống Mỹ dính ở ngực người đàn ông, cố gắng chống lại đòn tấn công ngày càng mạnh mẽ của anh, nhưng tay của người đàn ông giữ chặt sau đầu cô, cắt đứt mọi lối thoát của cô.

Hít thở xen kẽ, không khí dần trở nên mỏng manh, trước khi Ôn Tống Mỹ sắp thiếu oxy, người đàn ông cuối cùng cũng buông ra.

Ngực anh đang run rẩy dữ dội, những thay đổi trên cơ thể đủ để chứng minh tình trạng của anh lúc này.

Ôn Tống Mỹ hiện tại đang bối rối, chỉ ngơ ngác nhìn anh, nhìn anh đưa tay lau nhẹ vào má cô.

- Chưa biết tôi là ai sao?

Cô không phân biệt được có phải là say rượu thật hay chỉ là người tự say, đôi mắt lấp lánh trả lời.

- Anh là người đàn ông mà tôi chưa từng gặp mặt.

Người đàn ông dường như có chút tức giận, cột tóc rối ở gáy cô lại sau tai và hỏi.

- Không hối tiếc sao?

Ôn Tống Mỹ chê anh lải nhải, tiến lên và cắn vào môi anh, người đàn ông "sốc" một tiếng nhưng lập tức trở thành chủ động.

Anh ôm eo cô, một tay đỡ mông cô, dễ dàng đứng dậy với cô.

Hôn đường từ ban công đến gường, khi chìm vào trong chăn, người đàn ông dừng lại một chút.

- Ngày mai tỉnh rượu xong đừng khóc.

Ôn Tống Mỹ không muốn nói chuyện, vươn tay nắm lấy chiếc nơ cổ áo đã lệch của anh.

Người đàn ông nhíu mày, đợi cô tháo nút thắt lưng, anh liền nhanh chóng lấy nó và buộc hai tay cô lại trói trên đầu.

Hôn liếm nhanh chóng dữ dội lại rơi xuống, đôi môi anh hôn qua từng nơi, cô bị rượu đỏ làm ướt.

Đêm, dần dần trở nên lãng mạn.

Ôn Tống Mỹ có ấn tượng tốt về cả đêm qua, nhưng khi tỉnh dậy vào ngày hôm sau và nhìn rõ người nằm bên cạnh là ai, cô chỉ cảm thấy trời đất như sụp đổ.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play