[Rhycap]Phản Diện Cũng Biết Đau Mà...?
chap 1(gtnv)
Tiếng mưa táp lên cửa sổ như búng vào những vết sẹo đang rỉ máu trong lòng em
Mười năm sống – là mười năm bị mẹ đánh đập đến tím mặt, gãy răng, rách trán
Mười năm đi học – là mười năm bị bạn học kéo vào nhà vệ sinh, đổ nước bẩn lên người, giấu giày, cười cợt vào bộ đồng phục rách vai, chửi cậu là “thằng không cha, đồ rác rưởi,đồ bẩn thỉu”
và 1 đêm bẩn thỉu lại đến...
tối đến, cha dượng lại lần mò vào phòng em. Và như bao lần khác, Duy cắn răng không hét, không kêu, chỉ cắn môi cho đến khi bật máu
và em không nhớ mình đã ngủ hay bất tỉnh. Chỉ biết sáng nay tỉnh dậy, quần áo ướt đẫm, lòng trống rỗng
Cậu bỏ nhà đi – không phải để chạy trốn, mà vì chẳng còn gì để bám víu.
Và khi đang trên đường lang thang dưới cơn mưa lạnh lẽo đó, cậu thấy một tiệm sách cũ...
Cậu bước vào, như thể có gì đó vô hình kéo cậu lại
Trên kệ là một cuốn truyện có tựa đề: “Em Là Ánh Sáng Trong Tôi”
Bìa truyện vẽ một chàng trai đang cười dưới nắng – một nụ cười mà Duy chưa bao giờ có...
Và thế là em mua nó về...
Mưa tạnh. Duy lê thân thể tàn tạ vào phòng trọ thuê tạm, nằm vật xuống, bắt đầu lật từng trang sách
Hoàng Đức Duy
Giới thiệu: Hoàng Đức Duy
Cậu là một người không còn tuổi thơ. Không còn tiếng cười. Không còn giấc mơ
Tâm hồn Duy giống như tờ giấy bị nhàu nát, bị giẫm đạp quá nhiều đến mức không thể phẳng lại được...
Cậu không biết yêu là gì, càng không tin người ta yêu mình
Một kẻ tồn tại mà không sống
Một cái bóng đi lạc trong chính cuộc đời mình
Cuốn truyện đó đọc xong chưa đến một giờ. Cốt truyện sáo rỗng, nhân vật ngốc nghếch, tình tiết phi lý
Hoàng Đức Duy
Vớ vẩn. Đời thật còn đáng sợ hơn cái mớ hư cấu này//lẩm bẩm//
Hoàng Đức Duy
//vứt quyển truyện xuống sàn+quay mặt vào tường//
Ánh sáng nhạt dần. Cậu khẽ nhắm mắt, tự thì thầm
Hoàng Đức Duy
Ước gì mình ngủ một giấc rồi biến mất luôn...
Nhưng đúng lúc mí mắt vừa sụp xuống thì…
📢“Ê...! Dậy đi ngủ ,ngủ cái lòn!"
Một giọng nói chát chúa, cợt nhả, vang lên ngay bên tai cậu
Duy mở mắt. Trước mặt là khoảng không trắng xóa, trống rỗng, mênh mông như… tâm hồn của chính cậu
📢“Chào mừng mày đến với hệ thống Sửa đổi Cốt Truyện”
Hoàng Đức Duy
...Tôi chết rồi à?//hỏi, giọng khàn đặc//
📢“Chưa. Mày được chọn vì số phận mày quá thảm. Đến cả vũ trụ cũng thấy mày đáng thương"
📢“Giờ mày sẽ xuyên vào thân thể của nhân vật phản diện trong truyện mày vừa đọc. Và mày phải sống. Sống theo cách khác đi"
Hoàng Đức Duy
Sống?//khẽ nhếch môi//
Hoàng Đức Duy
Tôi không biết cách!
📢“Không biết thì phải học, không sống được thì chết thôi... Còn giờ thì...”
📢“Đi mà làm lại cái cuộc đời rách nát đó đi, đồ thất bại...”
Hoàng Đức Duy (nguyên chủ)
Giới thiệu: Hoàng Đức Duy (nguyên chủ) Tuổi: 18
Ngoại hình: Dễ thương, hoạt bát, hay cười, ánh mắt long lanh như cún con
Tính cách: Hơi hỗn, không chịu thua, bị đánh là chửi lại, bị oan là vùng lên
Gia đình:
– Chị gái: mê em như nghiện, suốt ngày bám dính, hôn má, rủ ngủ chung
– Ba mẹ: Cưng chiều, coi Duy như báu vật, sẵn sàng mua cả thế giới cho con trai cưng
Duy (nguyên chủ) yêu Quang Anh – nam chính – từ năm lớp 10. Nhưng vì Huỳnh Ái My gài bẫy, cậu bị hiểu lầm là đố kỵ, chơi xấu, rồi bị Quang Anh ghét bỏ, đánh đập
Tuy vậy, nguyên chủ không cam chịu. Cậu phản kháng, giãy giụa, và chưa từng cúi đầu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tuổi: 18
Ngoại hình: Đẹp, cao, lạnh lùng, ánh mắt sắc như dao
Gia cảnh: Danh giá, quyền lực, là công tử nhà tài phiệt
Tính cách: Yêu Huỳnh Ái Mỹ mù quáng. Bạo lực, tàn nhẫn. Ghét cay ghét đắng Hoàng Đức Duy vì tưởng cậu là người hãm hại người mình yêu
Thích dùng nắm đấm hơn lời nói
Huỳnh Ái My
Huỳnh Ái My
Tuổi: 18
Ngoại hình: Dịu dàng, đáng yêu, đôi mắt trong veo như nước hồ.
Tính cách thật: Tâm cơ, giả tạo, ghen ghét Duy, gài bẫy, dựng chuyện
Luôn tỏ ra ngây thơ trước mặt nam chính, khiến Quang Anh càng ghét Duy hơn
tg mê duy🤯
Nên làm tiếp k tr🥰🥰🥰
tg mê duy🤯
th đi ngủ đi🥰🥰🥰
Comments