Đứa trẻ bên trong

Một buổi sáng nọ, ánh nắng yếu ớt lọt qua rèm cửa, chiếu lên sàn gỗ bóng loáng.
Trong gương, Phong Hào đang chăm chú vuốt lại mái tóc bồng bềnh, vẻ mặt nghiêm túc đến buồn cười.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Không thể để anh ta cứ thắng hoài vậy được.
À phải rồi, Thái Sơn đã vào đây làm việc hơn một tuần nhưng chưa lần nào cậu thành công khiến anh khuất phục. Ngược lại còn bị anh bật cho cứng miệng.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Phong Hào, mày là Hắc Miêu cao quý, mày là cậu chủ.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Mày phải lấy lại thế thượng phong.
Một tiếng sau, trong nhà bếp của biệt thự, mùi gừng và hành phi thoảng nhẹ trong không khí.
Phong Hào ngồi vắt chân, tay lật quyển menu bọc da, vẻ mặt trịnh trọng như sắp họp báo.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Tôi quyết định thay đổi toàn bộ thực đơn tuần này.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Không ăn theo kiểu "dinh dưỡng" khô khan của anh nữa.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
/vẫn đang thái rau, không ngẩng đầu/
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Vậy cậu chủ muốn ăn gì?
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Mỗi ngày một món Á, Âu, Pháp, fusion tùy hứng.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Và món tráng miệng phải có vàng 24K rắc lên trên.
Thái Sơn ngưng tay, ngước nhìn cậu, giọng điềm đạm.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Trong nhà không có vàng 24K.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Có… vỏ khoai lang, cậu chủ muốn thử không?
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
…Anh đang cố tình chọc tức tôi?!
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Không, tôi chỉ liệt kê các lựa chọn thực tế thôi.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Món nào cậu chủ chọn, tôi vẫn sẽ cho giúp việc nấu.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Nhưng nếu cậu bỏ bữa nữa, tôi sẽ báo về nhà chính.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
/tai hơi cụp xuống, cắn nhẹ môi/
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Anh... cứ doạ báo về nhà chính hoài...
Chiều muộn, tại phòng tập trong biệt thự. Một căn phòng gỗ rộng rãi, nền sạch bóng, góc có tạ, gối yoga và máy chạy bộ. Nắng cuối ngày hắt qua ô cửa kính lớn.
Phong Hào mặc áo phông trắng và quần thể thao rộng, đang loay hoay mở máy chạy bộ. Tai vểnh lên, lông đuôi hơi xù. Có vẻ đang quyết tâm làm gì đó rất to lớn.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Phải tự nâng cấp bản thân.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Không thể để tên quản gia đó tưởng mình chỉ biết ăn ngủ và gào thét được.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Hôm nay, Hắc Miêu sẽ chạy cho anh ta biết tay.
Cậu ấn nút, máy khởi động. Cậu bước lên, hơi loạng choạng nhưng cố tỏ vẻ thản nhiên, vặn nhạc pop sôi động.
Mười phút sau, cậu nằm trên sàn, tay ôm lấy chân phải, mặt nhăn nhó nhưng vẫn cố gắng không rên lớn.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Chuột rút rồi...
Mồ hôi thấm ướt cổ áo, đuôi cụp hẳn xuống. Nghe thấy tiếng bước chân, cậu vội nhổm dậy, chống tay lên sàn.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Cậu chủ định gây đột quỵ để giành lấy lòng thương hả?
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Lau mồ hôi trước đi, nằm ra thế kia dễ cảm lạnh.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Tôi không yếu đến vậy.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Với lại tại sàn mát… tôi… đang hạ nhiệt thôi.
Thái Sơn không nói gì, chỉ ngồi xuống bên cạnh, đặt chai nước xuống sàn.
Ánh nắng chiều loang dần sang tông cam dịu, phản chiếu một bên gò má của Phong Hào, ướt mồ hôi.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Cậu tập kiểu gì mà để chuột rút?
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Sao anh biết?
Thái Sơn nhướng mày, như muốn nói: "Có chuyện gì mà tôi không biết?"
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
/ngập ngừng/
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Tôi... tôi đang thử phương pháp mới, chạy theo nhịp tim thôi.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Rất khoa học đó.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Tôi chưa thấy có khoa học chỗ nào cả.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Anh... anh thì biết gì...
Ngay lúc đó, chân lại co giật nhẹ, cậu khựng lại, răng nghiến nhẹ vì đau, nhưng vẫn cố ngồi thẳng lưng như thể chẳng có gì.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
/đưa tay ra/
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Đưa chân đây.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
/tròn mắt/
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Hả?
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Tôi xoa bóp cho.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Nếu để lâu dễ bị co cứng hơn đấy.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Tôi có thể tự...
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Cậu có thể, nhưng đang không làm.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Đưa đây.
Phong Hào do dự một nhịp, rồi chậm rãi đưa chân ra, mắt nhìn chỗ khác.
Thái Sơn đặt tay lên chân cậu, bắt đầu ấn nhẹ. Động tác điềm đạm, đều nhịp, không quá mạnh nhưng đủ khiến Phong Hào rùng mình nhẹ.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
/nhỏ giọng/
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Tay anh… không lạnh như tôi nghĩ.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Tôi là con người, tay có máu, sẽ ấm.
Phong Hào không đáp. Chỉ nhìn nắng chiều đang dần tắt ngoài ô cửa kính.
--------
Một đêm khác, mưa rơi lộp độp trên mái hiên. Hành lang vắng lặng, chỉ còn tiếng bước chân trầm ổn của Thái Sơn vang lên đều đều.
Khi đi ngang phòng Phong Hào, anh dừng lại, vì nghe thấy một tiếng rên khẽ.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
/gõ cửa/
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Cậu chủ?
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Có chuyện gì không?
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
/giọng lí nhí vọng ra/
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
…Tôi ngủ không được.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Cậu chủ cần thuốc không?
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Không…
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
/ngập ngừng một chút/
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Nhưng… anh vào được không?
Thái Sơn mở cửa. Ánh sáng vàng dịu hắt lên thân hình nhỏ nhắn đang ngồi co lại trên giường.
Tóc Phong Hào rối bù, đôi tai rũ xuống, mắt ngơ ngác như thể vừa bước ra khỏi một cơn ác mộng.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Tôi mơ xấu.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Mà tôi ghét bị thấy… yếu đuối.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
/ngồi xuống mép giường, nhẹ nhàng/
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Cậu không yếu đuối, chỉ là đang mệt thôi.
Phong Hào cúi đầu, tai cụp hẳn xuống, đuôi khẽ cong lại bên hông.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
…Anh có thể… vuốt tai tôi một chút không?
Thái Sơn im lặng vài giây, rồi giơ tay lên, giọng trầm và dịu đi.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Được.
Bàn tay thô ráp nhẹ chạm vào đôi tai đen nhung mịn. Rồi một lần nữa, Phong Hào khẽ rùng mình.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
/nhắm mắt, giọng thì thầm/
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Ưm… đừng chạm lâu quá… sẽ…
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Sẽ sao?
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
…Tôi bị phản xạ sinh học.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Mèo bị vuốt tai sẽ…
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Tôi biết rồi, tôi sẽ dừng đúng lúc.
Phong Hào dụi mặt vào tay áo mình, không nói gì nữa. Ngoài cửa sổ, mưa vẫn lặng lẽ rơi, chưa có dấu hiệu tạnh.
------
Tác giả đây ạ
Tác giả đây ạ
Viết bộ nào cũng flop :((((
Tác giả đây ạ
Tác giả đây ạ
Nhưng mà tui vẫn hy vọng nếu có bạn nào đang đọc và muốn góp ý gì thì cứ cmt thẳng thắn để tui sửa nhé
Tác giả đây ạ
Tác giả đây ạ
Love u
Hot

Comments

Taam yi

Taam yi

truyện hay mà ít tim z :((

2025-08-16

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play