[Siro Official/Mega SMP] Sương Mù
Chapter 1: Vấn đề về bỏ rơi (1)
Sủi
Ban đầu ý tưởng này đáng lẽ là vẫn để tiểu thuyết nhưng do thấy mọi người thích truyện chat quá nên mình chuyển qua luôn:>
Sủi
Dù sao thì mọi người đọc vui vẻ nhé!
Thật là một ngày tẻ nhạt đầy khó chịu
Đó là suy nghĩ đầu tiên của Siro khi vừa bước ra khỏi cửa.
Chính cái không khí ẩm ướt sau cơn mưa lẫn mùi hôi nồng nặc của xác chết đã làm anh phải nhăn mặt, kìm không được suýt quay đầu, quăng súng và nhảy về giường.
Siro - MocNhan
Nếu không phải hết đồ ăn thì chả phải khổ sở thế này rồi. - [Càu nhàu]
Siro thở hắt, khóa cửa lại rồi đi xuống tháp. Anh bước qua những xác hươu, thỏ lẫn chuột chết bị xé xác dưới chân.
Cố tình né ra vì không muốn bị bẩn giày.
Siro - MocNhan
Hửm? - [Xoay đầu]
Siro - MocNhan
À, thợ săn. Cơn gió nào khiến anh phải chui vào chỗ này để kiếm ăn vậy?
Siro cười, nhưng nghe cái giọng đầy chán nản của anh đủ để người thợ săn kia nào đoán ra được anh đang không hề có tí tinh thần muốn tiếp khách cả.
Thợ săn
À hôm nay tôi không đi săn. - [Ngập ngừng gãi má]
Nghe đến đây Siro dừng lại, nụ cười trên môi cũng nhạt đi.
Siro - MocNhan
Vậy... - [Nhíu mày]
Siro - MocNhan
Mục đích của anh tới đây là để làm gì?
Người thợ săn rụt rè nhìn đi hướng khác.
Chính sự rụt rè bất thường đó của anh ta khiến Siro càng khó chịu. Người thông minh ai ăn nói nửa chừng trời?
Thợ săn
Cậu có thể cho tôi nợ thêm ít thuốc súng được không? - [Nhìn lên]
Siro khựng lại, lông mày nhíu sâu, giọng nói cũng vang lên cùng tiếng gầm gừ xen kẽ.
Siro - MocNhan
Mà chẳng phải anh cũng chỉ vừa mua hôm qua sao?
Siro - MocNhan
Mà anh cũng đâu mua có ít?
Siro - MocNhan
Đây là lần thứ ba anh nợ tôi rồi đó.
Thợ săn
Thôi mà, nể tình hàng xóm đi.
Siro - MocNhan
Ai hàng xóm với anh?? cái làng đó với cái tháp này cách nhau phải mấy trăm tọa độ đó! - [Hất tay]
Thợ săn
Thì... vẫn tính là hàng xóm đúng không?
Siro nhìn chằm chằm người đàn ông kia.
Thợ săn
Bốn ngày mười hai tiếng?
Siro - MocNhan
Mười hai tiếng-
Thợ săn
Thôi thôi, ba thì ba!!
Người thợ săn hoảng loạn khua tay.
Lông mày Siro cũng giãn ra, anh ta nhếch môi, sự hiếu thắng và gian xảo lộ rõ qua từng hành động.
Siro - MocNhan
Thế ngay từ đầu phải tốt hơn không? - [Cười khẩy]
Thợ săn
Cậu đúng là đồ không có lương tâm. - [Thở dài]
Siro - MocNhan
Ai kêu anh mua của tôi?
Người thợ săn nhìn anh ta, khẽ khịt mũi. Giờ ngoài Siro ra thì còn chỗ nào để mua thuốc súng à?
Siro - MocNhan
Dù sao thì - [Lấy từ kho đồ ra một túi thuốc súng]
Siro - MocNhan
Anh cần nhiều thuốc súng như vậy làm gì? - [Đưa qua]
Thợ săn
Cậu không biết à? - [Nhận lấy]
Thợ săn
Người ta đang chuẩn bị mở hội săn đó.
Siro - MocNhan
Có vụ đó luôn à? - [Ngạc nhiên chớp mắt]
Siro - MocNhan
Tưởng phải năm năm một lần. - [Nhíu mày]
Thợ săn
Cậu sống một mình lâu quá nên không biết thôi.
Thợ săn
Năm nay người ta mở sớm.
Thợ săn
Nhân dịp kỉ niệm một trăm tuổi của già làng.
Siro - MocNhan
À tưởng gì, thế chắc có giải thưởng ngon lắm nhỉ?
Ai cũng biết bản tính của anh ta là chỉ làm khi có lợi.
Thợ săn
Cái đó tôi chưa biết. - [Nhún vai]
Người thợ săn thành thật.
Thợ săn
Cậu tham gia không? - [Tò mò]
Thợ săn
Ừ, ba năm cậu tham gia đều giành giải xuất sắc lên năm nay người ta cầu mong cậu đừng đến quá trời kìa.
Siro - MocNhan
Vậy thì tôi phải tham gia rồi.
Thợ săn
Thế đừng nói với ai là tôi mời cậu nhé.
Người thợ săn kia lấy được thuốc súng cũng vội vàng đi về.
Bóng dáng anh ta mờ dẫn sau làn sương mù nhạt, rất nhanh đã chỉ còn những tiếng chân.
Siro nhìn về hướng đó một hồi, anh xoay người, đi vào sâu trong rừng hơn.
Rất nhanh thời gian cũng đã chuyển sang buổi chiều.
Người trong làng nhộn nhịp dựng lên rạp để chuẩn bị cho lễ hội. Siro bước vào, mọi người nhìn thấy anh.
Có người giật mình, có người lại kinh ngạc nhưng cũng có người dè chừng lùi lại.
Siro tiến đến quầy đăng kí.
Anh đặt lên đó một túi tiền.
Làm cô nàng ngơ ngác không biết phản ứng thế nào.
Thiếu nữ
Anh đăng kí tham gia ạ? - [Ngập ngừng]
Siro mỉm cười, chính vẻ ngoài của anh khiến cho nụ cười đó thêm phần sắc sảo và đáng sợ đi.
Siro - MocNhan
Lần này tôi sẽ cá cược.
Thiếu nữ chớp chớp đôi mắt to tròn ngây thơ của mình.
Người trong làng nhìn nhau.
Họ bắt đầu bàn tàn và xì xầm về ý định của anh lần này.
Siro - MocNhan
Được chứ? - [Nghiêng đầu]
Thiếu nữ
A-A! được ạ! được ạ!!
Cô nàng giật bắn mình, vội vàng ghi tên anh vào giấy.
Nét chữ run rẩy, đứt đoạn khiến cho người kề cạnh nhìn vào cũng phải nhíu mày.
Siro không để ý, anh đi thẳng về phía thương nhân trong làng.
Nữ thương nhân
Lâu lắm mới thấy anh đó.
Khác với những người trong làng, thương nhân này lại chỉ quan tâm việc anh là một khách hàng lớn của mình.
Nữ thương nhân
Là tên thợ săn kể cho anh đúng không? - [Đặt nước]
Siro - MocNhan
Cô biết rõ qua ha? - [Nhướng mày]
Nữ thương nhân
Có cái gì mà tôi không biết chứ?
Nữ thương nhân chống cằm lên quầy và dướn người về phía trước, những ngón tay mảnh khảnh xinh đẹp lướt nhẹ qua môi như một thói quen.
Siro - MocNhan
Thế, gần đây có vụ gì thú vị không?
Siro đã quen với cô nàng. Anh dựa vào quầy, nhàn nhạ nhấc cốc nước và uống. Mặc kệ cho việc có những ánh mắt không mấy thiện cảm đều nhắm vào họ.
Nữ thương nhân
Thú vị à... - [Gõ cằm]
Người phụ nữ im lặng một hồi rồi ngẩng dậy, vui vẻ nói với anh:
Nữ thương nhân
Hôm trước người ta vừa xử bắn một cặp mẹ con đó anh biết không?
Siro - MocNhan
Xử bắn? - [Nhìn qua]
Nữ thương nhân
Người mẹ chịu án bắn vì tội giết chồng.
Nữ thương nhân
Thì người chồng định bán con trai nhưng người vợ lại không chịu, cuối cùng xô xát nên thành ra như vậy.
Siro - MocNhan
Rồi cậu con trai sao rồi.
Siro hỏi, anh chả ngạc nhiên mấy với kết quả đó.
Dù sao thì những cái hủ tục không được làm trái ý chồng vẫn được họ áp dụng mà.
Nữ thương nhân
Đáng lẽ theo mẹ nhưng may mắn trốn thoát được.
Siro im lặng, anh suy nghĩ một cái gì đó rồi đứng dậy.
Siro - MocNhan
Được rồi, có lẽ tôi sẽ quay lại sớm thôi. - [Để vài đồng tiền lên bàn]
Nữ thương nhân vẫy tay, nụ cười ẩn ý một cái gì đó mà người ta khó mà đoán ra được.
Trong một khu vực rất tối nào đó.
Thiếu niên nuốt nước bọt, muốn với tay đến ổ khóa nhưng rồi lại rụt về.
???
*Không được, mẹ kêu mình không được mở!
???
*Nhưng mình đói quá...
???
*Với lại mẹ còn chưa giải thích vì sao lúc đó bố lại hét lên nữa.
???
*Đúng là bố mẹ hay cãi nhau.
???
*Nhưng họ đâu đến mức đấy ha?...
Khi thiếu niên còn đang chìm trong suy nghĩ, tiếng cọt kẹt từ ổ khóa chợt lôi kéo cậu về lại thực tại.
Đáng tiếc người mở không phải là mẹ cậu.
Anh ta giơ đèn vào bên trong, đôi mắt hai màu kì lạ nhìn cậu rồi nheo lại.
Siro - MocNhan
Vậy ra đúng là nhóc ở đây.
Comments
Vọng
khá vui vì bà đã chuyển sang ghi chuyện chat , vì tui có vấn đề đọc hiểu lâu lâu không biết ai nói nên giờ chuyển qua chuyện chat như này đọc dễ hiểu hẵng :))).
btw , tặng cho nàng 1 bông với 1 vote coi như quà chúc mừng nàng ra truyện mới.
2025-07-31
3
Fuii
Vừa thấy vid cj là e qua tìm luôn :))
2025-08-02
3
〖🎭 ˚★S∔n∀l ⦻° 🧿〗
5 bông tặng cho t/g nhe,hay bà muốn 10 bông?
2025-08-01
1