Hỷ Phục Đường Lệ Đỏ

Hỷ Phục Đường Lệ Đỏ

Chương 1: Ta Sẽ Luôn Bên Nhau Mà.

Giữa một con đồi nhỏ, xung quanh là những cây hoa ngọn cỏ xanh tươi êm dịu nên thơ và hồn nhiên, gió nhẹ nhàng cùng tia nắng không quá chói chang.

Tại nơi này, có hai người con gái với độ tuổi vừa cỡ mười tám đôi mươi đang ngồi trên nền cỏ mềm mại xanh mướt mà đùa vui với nhau. Một cô gái dáng vẻ nhỏ nhắn, chiều cao có vẻ lại thấp hơn người con gái còn lại, nàng dịu dàng hé nở nụ cười tươi rói trước câu chuyện vừa được nghe.

"Umhaha, là thật sao? Sao chị lại có thể mơ giấc mơ vô lý như vậy chứ? Em sẽ không bao giờ bỏ chị đâu mà!"

Nàng vừa nói với giọng ngọt ngào pha lẫn sự khó hiểu, nụ cười nhỏ nhắn đảm bảo trấn an cho đối phương, một người con gái dịu dàng với vẻ ngoài ngây thơ trong sáng, vô cùng thuần khiết ấy tên là Lí Nghiên Hà, nàng chính là Tiểu Thư của Lí Gia.

"Đây là chính miệng em nói đấy nhé, nhất quyết không được rời xa tôi, vì tôi cũng chẳng muốn rời xa em."

Cô khẽ cười, một nụ cười đầy cưng chiều hiện lên trên đôi môi đó một cách dịu dàng, cô có vẻ ngoài cứng cáp hơn Lí Nghiên Hà, mái tóc cũng không quá dài với gương mặt sắc sảo hút hồn, cô tên là Tống Châu Uyển, cô cũng là Tiểu Thư của Tống Gia.

Hai cô gái trên con đồi nhỏ đầy nắng ấm và gió dịu dàng, cùng những nụ cười đầy ngọt ngào, ánh mắt chứa đựng sự yêu thương không đơn giản luôn hướng về phía nhau, họ vốn đã lâu coi nhau như chị em ruột, ở bên nhau như hình với bóng từ nhỏ đến lớn. Cũng đã rất lâu, cả hai đều đã nhận ra thứ tình cảm họ dành cho nhau, không đơn thuần chỉ là chị em, mà là một cái gì đó sâu nặng hơn, ẩn tình hơn, quý báu hơn.

Nhưng giữa cái thế hệ chưa rõ ràng về mặt tình cảm, họ vẫn chưa thể công khai yêu nhau, chỉ đáng đứng lại ở giữa giai đoạn "Chúng ta chỉ là chị em thân thiết". Để có được những khoảnh khắc vui vẻ và vô tư, họ phải đi đến những nơi vắng lặng.

* Khoảng 3 năm trước *

Vào những năm tình cảm dần lộ diện một cách rõ ráng, cả hai vô cùng hoang mang với con tim cùng lí trí đều tìm về phía đối phương. Và vào một ngày không mấy êm đẹp của ba năm trước, Lí Nghiên Hà đã tự mình nhốt bản thân ở biệt phủ chỉ để tự mình xác nhận tình cảm đối với Châu Uyển.

Nàng đã làm một chuyện khiến Tống Châu Uyển vô cùng lo lắng mà đã tìm đến tận cửa để kiếm nàng, cô đứng trước cánh cửa, ở trong chính là Nghiên Hà đang nhốt mình vào phòng nhỏ và trốn tránh hiện thực. Châu Uyển lo lắng cất tiếng gọi, giọng cô thanh và rất ấm trong từng lời nói nhỏ nhẹ.

"Tiểu Hà, em mở cửa ra đi có được không? Tôi có thể lắng nghe em nói mà, đừng tự nhốt mình như vậy, rốt cuộc là em có uẩn khúc gì trong lòng chứ...?"

Tiếng cô va đập vào cửa như kêu gọi mà vang lên, nhưng Nghiên Hà bên trong, nàng vẫn im lặng không nói lời nào, cũng chẳng chịu mở cửa cho cô vào trong, đợi chờ hồi âm nhưng không có, cô vẫn kiên nhẫn đứng đợi. Được một lúc Nghiên Hà nói vọng ra, giọng có phần lo lắng và co ro.

"Không thể. Chị không thể nghe được đâu! Chị đi về đi, em muốn một mình."

Tống Châu Uyển cô vô cùng hoang mang, có chuyện gì mà ngay cả bản thân cô người thân thiết với Nghiên Hà chỉ sau gia đình nàng mà vẫn không thể nghe được, cô lại vô cùng lo lắng, cô chẳng biết sự việc đã thậm tệ tới mức nào mà nàng lại chẳng dám bước chân ra khỏi phòng.

"Tại sao? Tại sao ngay cả tôi cũng không thể nghe?" Tống Châu Uyển khó hiểu lên tiếng hỏi.

Biết bao nhiêu chuyện vui, buồn, của Nghiên Hà, nàng đều kể cho Châu Uyển nghe, hà cớ gì lần này nàng lại giữ bí mật đến mức độ như vậy khiến cô ngày càng bồn chồn lo lắng thêm. Bên trong căn phòng, Lí Nghiên Hà cũng lo lắng không kém khi nghe giọng Châu Uyển ở bên ngoài, nàng bàng hoàng nghĩ.

'Làm sao...Làm sao có thể nói cho chị nghe chứ, vì, vì em thích chị mà huhu nói ra có khi nào chị mắng em là thứ dị loại không? Không, không thể nói ra!'

Câu hỏi của Châu Uyển đã lâu chưa nhận được câu trả lời, cô cứ mãi âm thầm hỏi những câu vì sao hay tại sao trong đầu, đi tới đi lui trước cửa phủ của Nghiên Hà mà không biết lí do mình nàng xa cách là gì.

Vì câu chuyện này cô là người khiến nàng phải bận tâm đến thế, khi thấy cô trái tim nàng liền hỗn loạn mà đập không có điểm phanh và những nỗi sợ trong tâm trí Nghiên Hà trỗi dậy. Nàng sợ Châu Uyển sẽ nghĩ nàng là dị loại đi yêu một người có giới tính giống bản thân, đi yêu chị em của mình, nên mãi chẳng dám nói ra.

Nhưng Nghiên Hà không biết, Châu Uyển bên ngoài đang nghĩ tới việc nàng nỗi lòng yêu một chàng trai nào đó và bị lừa tình khiến nàng trở nên lòng đau như cắt, suy nghĩ ẩu đả mà dại dột làm hại bản thân khiến cô bỗng nỗi cơn ghen mà không hề hay biết.

****************

Đây là tác phẩm mới rất mong được độc giả ủng hộ bộ truyện ngắn này ạ.

Hot

Comments

かわさき ゆうの

かわさき ゆうの

Tương lai không ai nói trước được. Lỡ đâu...

2025-08-07

3

Lwon dzai

Lwon dzai

xin copy nhé tại t 2₫ Văn😇

2025-09-02

1

Tinh Linh xinh đẹp🌻

Tinh Linh xinh đẹp🌻

iem đọc ra mùi bách anh ơi=))

2025-08-02

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play