Chap 2. Hôn ước

Cô gõ cửa dồn dập. Cánh cửa kính từ từ hạ xuống, Người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, mái tóc bồng bềnh xoăn nhẹ, gương mặt ngũ quan hài hòa không một góc chết, sóng mũi cao thẳng, ánh mắt sắt lạnh liếc nhẹ thôi mà, đã mang lại một cảm giác lạnh sống lưng.

Anh trong bộ comple veston xanh thẳm, vươn tay kéo nắp đậy gạt tàn thuốc ra ngoài, anh dụi tắt điếu thuốc lá vào gạc, giọng anh trầm trầm.

"Ai là ba cô?"

Cô thì thầm vào tai anh."Tôi đang đi trên đường gặp phải bọn côn đồ, tôi xin anh đó cho tôi đi nhờ xe nha"

"Không!" Anh lạnh nhạt từ chối thẳng thừng.

"Tôi nài nỉ anh đó!"

Cô lay nhẹ tay áo khoác của anh, phía sau lưng cô là bọn du côn cứ ngó nghiêng ngó dọc, cô gắng nịnh nọt lấy lòng anh.

"Chỉ cần anh cho tôi đi nhờ xe, cứ ra đều kiện chuyên gì tôi cũng có thể làm!"

Anh nhướn mày lên, chưa thấy ai mật dày mày dặn như cô, để xem cô mặt dày đến đâu, Anh chỉ nhẹ lên má mình, giọng anh ma mãnh.

"Cô dám hôn tôi thì tôi cho cô đi nhờ xe!"

Trước sự thách thức của anh, còn phía sau lưng là đám du côn, Cô đành nhắm mắt nhắm mũi hôn đại lên má anh một cái thật nhẹ.

Khiến anh sững người,hai mặt mở to nhìn qua cô, phải công nhận cô gái này thật to gan, anh cầm lấy chốt mở cửa đẩy mạnh cánh cửa ra.

"Lên xe!"

"Con cảm ơn Ba!"

Cô bước nhẹ vào xe, thắt dây an toàn lại, anh cầm tay lái cho xe chạy nhanh tới, qua các con đường dưới ánh đèn đường chiếu sáng.

"Cô đi đâu!"

"Đường 79/A"

Chiếc xe bắt đầu qua ngã tư đường, Cô len lén nhìn qua anh, một người đàn ông đẹp trai nhưng không có một chút biểu cảm nào, luôn toát lên vẻ lạnh lùng thần bí, theo cách ăn mặc chắc là không phải xuất thân bình thường.

Chiếc xe ngừng lại trước con đường nhỏ dẫn vào khu chung cư, Cô bước chân xuống đường phẩy tay lên chào.

"Cảm ơn cho tôi đi nhờ xe, hẹn ngày không gặp lại"

"....." Anh lãnh đạm cứ thế chân đạp gas, khởi động cho xe chạy thẳng đến, tiếng chuông điện thoại đổ vang, anh đeo tai nghe vào.

Tiếng ba anh bên kia đầu dây. - Tới nhà họ Lâm chưa con?

Anh nhỏ giọng đáp."Con đang trên đường đến!"

- Ngạn Thư, con nhớ lựa lời đến nhà họ Lâm, sức khỏe ba không tốt nên không thể đến chia buồn với gia đình họ Lâm, nhớ an ủi quan tâm đến vợ chưa cưới biết không? chắc con bé buồn lắm!

"Con biết, ba cứ nhắc đi nhắc lại"

- Con sao vậy? gặp vợ chưa cưới phải vui lên, cái giọng con đang bất mãn với ba hả?

Anh lạnh nhạt đáp. "Một người vợ chưa cưới chưa hề biết mặt và tên, con không hứng thú!'

Ông Hoắc cười hề hề.- Đó là ý ông nội con, để trả ơn họ Lâm đã cứu ông, lúc ông còn là tổng thống vô tình gặp ám sát, đã được Lâm Phú bác sĩ trẻ hết mình chữa trị, ông cảm kích đính hôn ước cháu nội của mình với họ Lâm.

- Ba nghĩ rằng, người vợ do ông con chọn thì khỏi phải chê, ba có cho người thăm dò, con gái nhà đó rất xinh xắn thông minh tinh tế, rất xứng với nhà chúng ta.

Anh hít một hơi thật sâu, không biết vợ chưa cưới là người như thế nào, nhưng ông nội thị đang đem đứa cháu nội này, dâng cho người không quen biết.

Chiếc xe chạy nhanh qua cánh cổng sắt rồi ngừng lại, Anh đặt chân xuống đất bước vào sảnh lớn nhà họ Lâm.

Bà Lâm từ trên lầu bước xuống cầu thang bộ, chậm rãi bước tới trước mặt anh, giọng bà nhỏ nhẹ.

"Cảm ơn cậu Hoắc, đã không ngại đường xa đến đây chia buồn với gia đình họ Lâm!"

Anh kính cẩn nghiêng mình cúi đầu."Xin lỗi, vì đã đến chia buồn chậm trễ"

Bà Lâm giọng u sầu. "Cậu có lòng đến đây là tôi đã vui lắm rồi, muộn hay sớm đều không quan trọng"

"Tôi chuẩn bị phòng khách cho cậu nghỉ ngơi, nhân tiện tôi giới thiệu con gái của tôi cho cậu gặp mặt!"

Tiếng bước chân đi rất nhẹ, Cô ấy có mái tóc dài chấm ngang vai, gương mặt thanh tú, làn da trắng mịn đôi mắt sáng ngời, đôi môi hồng đào, trọng bộ váy phồng màu kaki.

Giọng cô ấy khá dịu."Chào Anh, em là Thu Thủy!"

"Chào cô Lâm!"

Anh hướng mắt quan sát, cô gái này rất dịu dàng được dạy dỗ một cách nề nếp.

Bà Lâm mỉm cười."Cậu Hoắc, cứ gọi là Thu Thủy gọi cô Lâm nghe xa cách lắm, dù sao đã có đính ước từ thuở nhỏ"

Anh lạnh nhạt gật nhẹ đầu đồng ý.

Bà Lâm giọng dịu nhẹ."Cậu Hoắc, đi đường xa chắc là mệt rồi, để con gái tôi đưa cậu tới phòng nghỉ ngơi thư giãn"

Thu Thủy nở nụ cười tươi." Anh đi cùng em nha"

Thu Thủy từng bước đi tới dẫn đường, dọc qua đường hành lang, Bách Xuyên đã nghe lén được câu chuyện núp bóng ở gần đầu cầu thang, Cậu bé len lén tiến tới nắm tay anh.

"Anh ơi, thật ra là..."

Anh ngẩn người nhìn Bách Xuyên, giọng anh thắc mắc hỏi. "Nhóc là..?"

Thu Thủy đi phía trước chợt nghe tiếng anh, cô ấy quay lại nhìn Bách Xuyên đang mở lời, cô ấy vội vàng bước nhanh tới, cầm tay thằng bé kéo lại gần cô ấy.

"Giới thiệu với anh đây là em trai của em, con trai út nhà họ Lâm!"

Anh cảm thấy có gì rất kì lạ với thằng bé, anh nhìn thẳng vào thẳng bé, lên tiếng hỏi. "Nhóc muốn nói gì với anh sao?"

Cô ấy vội vàng bảo ngay."Chắc là em trai của em, nó vui mừng khi thấy được anh rể tương lai, nên muốn nói vài câu thăm hỏi"

Cô ấy lườm mắt qua Bách Xuyên như mãnh thú hung hăng, rồi nở cười nhẹ. "Phải không em trai"

Bách Xuyên xanh mặt, e dè gật đầu lí nhí đáp. "Dạ, phải"

Hot

Comments

Mino ⍢⃝🌻

Mino ⍢⃝🌻

/Applaud//Applaud/ mừng ra truyện mới nha bà

2025-08-03

42

Huê Nguyễn

Huê Nguyễn

đây là tiểu yêu tinh được dạy dỗ đúng mực từ mẹ mìn đây mà ,với sự nhạy bén của anh Hoắc hi vọng anh sẽ nhận ra được kẻ giả mạo

2025-08-08

6

T/H12

T/H12

Mừng truyện mới nha./Heart//Heart/

2025-08-03

6

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play