[Kimetsu No Yaiba/Kny] Tàn Hương
Cuộc gặp định mệnh
Thời gian trôi như cát lọt qua kẽ tay.
Mùa đông thứ mười chín trong cuộc đời của hắn đã đến.
Và vẫn như lời tiên đoán khi hắn chào đời….hắn càng sống, cơ thể càng dần mục ruỗng từ bên trong.
Mỗi bước đi là một sự đau đớn. Mỗi hơi thở như bị móc từ cổ họng ra.
Thần y khắp nơi đều lắc đầu bỏ đi, chỉ để lại hai chữ: “vô phương.”
Nhưng hắn không quan tâm luôn đổi lỗi cho những vị thuốc đó, nói họ là lang bâm, vô dụng.
Ubuyashiki Muzan
/Ngồi tựa vào trụ gối, giọng khàn nhưng dứt khoát/ Ta sẽ không chết như một con chó bệnh.
Ubuyashiki Muzan
Khụ!…khụ!…
Ubuyashiki Muzan
Cái chết…
Ubuyashiki Muzan
..sẽ không lấy được ta dễ dàng như thế.
Aizawa Michio
/Ngồi bên, nhẹ tay đưa chén thuốc/
Aizawa Michio
…Nếu có cách… dù mong manh, ngài vẫn muốn thử chứ?
Ubuyashiki Muzan
/Liếc nhìn nàng/
Ubuyashiki Muzan
Đừng hỏi điều hiển nhiên.
Ubuyashiki Muzan
Khụ…khụ..khụ.
Ubuyashiki Muzan
…Miễn còn một kẽ hở nhỏ… ta sẽ tự kéo mình qua nó.
Một ngày đầu màu xuân, những cành cây anh đào nở rộ.
Làn gió nhẹ thổi qua khiến cánh hoa rơi lã tả xuống sân.
Hôm ấy, nắng nhẹ. Trời cao trong vắt, nhưng cánh cổng phủ Ubuyashiki lại đón một vị khách lạ.
Người khoác áo choàng đen trong đã bạc màu theo thời gian, đôi mắt sâu như bóng tối đã sống quá nhiều năm với bí mật.
Thầy lang
/Đứng trước gia nhân, nói chậm rãi/
Thầy lang
Ta là một lương y lưu hành nhiều vùng đất.
Thầy lang
Ta nghe rằng nơi đây có một người đang đứng giữa ranh giới sinh tử.
Thầy lang
Nếu được cho phép… ta muốn thử cứu người đó.
Trong cảnh phòng của Muzan.
Ubuyashiki Muzan
/Ngồi đối diện, ánh mắt lạnh và sắc/
Ubuyashiki Muzan
Ngươi nghĩ mình có thể làm điều mà những kẻ khác đều thất bại?
Thầy lang
/Khẽ cúi đầu, giọng bình thản/ Không phải vì ta giỏi hơn.
Thầy lang
Mà vì ta… đang nắm giữ thứ mà bọn họ chưa từng có…một loại thuốc thử nghiệm.
Thầy lang
Chưa từng dùng cho người…
Ubuyashiki Muzan
/Ánh mắt lạnh đi vài phần/ chưa dùng người….mà định dùng lên ta.
Ubuyashiki Muzan
Người xem ta là vật thí nghiệm.
Thầy lang
/Rùng mình cố gắng bình tĩnh lại/ Nhưng nếu hiệu quả… nó không chỉ giữ mạng cho ngài… mà còn thay đổi vĩnh viễn cơ thể này.
Một làn gió thổi nhẹ qua cửa sổ, mang theo mùi hoa đầu xuân.
Nhưng trong phòng, không khí lại dày như khói thuốc.
Ubuyashiki Muzan
/Khóe miệng nhếch lên, ánh mắt như bén lửa/
Ubuyashiki Muzan
Ta không thích bị lừa….
Ubuyashiki Muzan
…Thuốc đó của người nên thành công..
Michio, đứng phía sau, khẽ siết tay vào vạt áo. Một phần trong nàng… cảm thấy có điều gì đó sai.
Kẻ không chấp nhận cái chết… có thể chấp nhận cả quỷ dữ, miễn là được sống. Và từ khoảnh khắc đó sợi dây định mệnh đã đổi chiều.
Comments