Chương 2

Lạc Huyên phủi bụi trên váy. Cô nhìn người cao hơn mình rụt rè bên cạnh viện trưởng mà cười toe toét.

" Ba ơi, con muốn cô ấy. "

Cô kéo tay cha chỉ vào Hoài An đang bị viện trưởng trách mắng vì đâm vào người khác. Ba xoa đầu cô rồi cùng viện trưởng trò chuyện.

Sau một hồi thì ông quay lại chỗ hai mẹ con. Ông nhẹ gật đầu ra hiệu đã giải quyết xong.

" Lại đây. "

Ba cô ra hiệu cho Hoài An đang rụt rè đứng bên góc tường lại gần. Cô bé cũng khá nhút nhát, khi cô ra chào hỏi thì chỉ im lặng không nói.

Lạc Huyên hào hứng nhìn nữ chính đã trong tầm tay. Cô đưa cho y một thanh socola nhưng y không nhận. Đành chịu thôi, cô chỉ cần nữ chính là đủ, quan tâm làm gì cô ấy có muốn hay không. Nên nhớ kiếp trước Hoài An cũng là một trong những người đã hại cô tan nhà nát cửa.

" Về thôi Tiểu Huyên. "

Mẹ bắt đầu giục cô ra xe. Bà hình như không hài lòng với người cô chọn. Rõ ràng là bao nhiêu người mặt mũi trông sáng sủa mà lại chọn trúng người lấm lem như này, đã thế còn cứ ôm khư khư con gấu bông cũ đã rách nữa.

Hoài An nhìn trước xe sáng bóng mà chần chừ không bước lên. Lạc Huyên đứng sau bực mình đẩy mạnh cô vào trong, chính mình cũng bước vào rồi đóng cửa lại. Hai người ngồi ở hàng sau, ba với mẹ ngồi ở hàng trước.

" Hoài An, sau này con tên Lạc Hoài An biết không. "

Ba cô vừa lái xe vừa trò chuyện với mọi người. Mặc dù nhà có tài xế nhưng do Lạc Huyên nằng nằng bắt ông lái nên đành chiều theo ý cô.

" Vâng. " Hoài An chỉ đáp ngắn gọn một chữ.

" Này, giới tính tính thứ hai của cậu là gì thế ? "

Lạc Huyên chán ghét nhưng vẫn lên tiếng hỏi cho đỡ buồn chán.

" Tôi chưa phân hoá. "

Kiếp trước chính cô cũng không biết giới tính của y là gì. Chỉ nghe đồn là Beta nên tên Vĩ Tịnh mới có hứng thú mà huỷ hôn với cô theo đuổi Hoài An. Nhưng ai biết có phải là giả không chứ, nếu là Beta sao kiếp trước lại ngửi thấy pheromone của Lạc Huyên chứ. Chắc chắn Beta là giả.

" Tiểu Huyên, Hoài An ít hơn con một tuổi, năm sau mới phân hoá. "

Ba cô lên tiếng khiến Lạc Huyên ngồi ngoan ngoãn lại chỗ của mình. Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi vừa đi qua hình như là công ty của cha mẹ Nam Vĩ Tịnh, nhìn thấy liền bực mình.

Lạc Huyên quay vào trong xe, nhìn qua bên cạnh thấy Hoài An vẫn ôm con gấu bông cũ rách cũng bực mình. Cô muốn giật lấy con gấu kia ném quách đi cho xong. Nhưng nghĩ đến bây giờ An là em mình liền nhịn lại ý định vừa nghĩ.

" Em học ở đâu ? " Lạc Huyên lên tiếng hỏi.

" Em học ở trường gần viện phúc lợi, là trường công. "

" Ồ, giỏi vậy. "

Lạc Huyên cảm thán một câu. Thì ra đây là hào quang nữ chính, dù trong hoàn cảnh nào cũng toả sáng, chắc học giỏi lắm nhỉ.

Trên xe không ai nói chuyện lại chìm vào yên tĩnh. Lạc Huyên cũng tranh thủ chợp mắt một lát, vừa mới phân hoá nên cơn sốt vẫn còn trong người. Cô cố đến đây nhận nuôi nữ chính đã là giới hạn rồi.

Vừa mới nhắm mắt cô đã chìm vào giấc ngủ. Trong mơ, Nam Vĩ Tịnh cùng Hoài An cầm tài liệu mật của Lạc gia mỉm cười với nhau. Họ cười rồi đột nhiên quay lại nhìn cô, góc nhìn bị chuyển xuống tay mình. Lạc Huyên thấy tim cô đang nằm trên bàn tay và vừa ngẩng đầu lên hai người kia đã biến mất. Bóng tối đen ngòm lại bao trùm lấy cô.

Cô chạy thục mạng theo hai người kia, nhưng chẳng bao lâu thì vấp ngã. Lạc Huyên gào khóc gọi tên Nam Vĩ Tịnh, cô giật mình khi một bàn tay đột nhiên bịt miệng mình. Một người từ đằng sau thì thầm vào tai cô. "Omega của tôi, là của tôi. ".

Lạc Huyên khóc lóc vùng vẫy thì cảnh lại chuyển tới lúc cô bị giam tại nhà lao. Cô nằm bất động, cơ thể mệt mỏi đến nỗi không thể mở mắt. Lạc Huyên cảm thấy có người đang gọi tên cô. Ai vậy nhỉ, kiếp trước cũng có người nhớ cô sao ?

Bên ngoài một tiếng gọi lo lắng đánh thức cô, Lạc Huyên giật mình thở dốc khi phát hiện mình đang ở trong phòng.

" Tiểu thư không có chuyện gì, chỉ là ngất đi vì bị rối loạn pheromone. Gia đình cần chú ý nhé, trong tuần này chắc sẽ còn sốt nhẹ. "

" Được rồi, cảm ơn bác sĩ. "

Cô vừa quay qua bên cạnh đã thấy mẹ cô cùng một vị bác sĩ đang nói chuyện. Ba cô kéo ông ấy ra ngoài nói chuyện còn mẹ ở lại chăm sóc cô.

"Mẹ, con khát nước. "

" Ôi, con tỉnh rồi hả, để mẹ lấy nước cho. "

Bà lo lắng rót nước rồi đỡ cô dậy để cô uống. Mẹ cô nhẹ nhàng dùng khăn ấm lau mồ hôi trên trán Lạc Huyên.

" Sắp đi học rồi sao lại rối loạn pheromone chứ ? "

Bà nhỏ giọng tự hỏi nhưng cô vẫn nghe thấy. Kiếp trước cũng vì vấn đề này mà kì phát tình cô bị một người lạ đánh dấu, đến mặt cô còn không nhìn thấy chứ đừng nói tìm. Cha mẹ cũng buộc phải huỷ hôn với Nam gia và sau đó tài liệu mật bị cô lấy đi để níu kéo Nam Vĩ Tịnh. Rồi sau đó một loạt sự kiện diễn ra.

" Mẹ ơi, Hoài An đâu rồi ạ ? "

Sau khi thoát khỏi suy tư, cô bỗng nhận ra nữ chính không thấy bóng dáng đâu nữa.

" Con bé ở phòng cạnh con đó, không phải lo mẹ có sắp xếp. "

" Dạ mẹ. "

Lạc Huyên đang yên tâm thì lại giật mình lần nữa. Cái quyển sách kia đâu rồi, cái quyển tiên tri cô sẽ chết ấy. Lúc cô ngất thì nó vẫn trên tay cô mà, giờ đi đâu mất rồi !

Cô cuống cuồng hỏi mẹ. Bà bảo tưởng của Hoài An nên ném cho y rồi ? Rồi toang luôn, nếu Hoài An mà xem được không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play