[ RhyCap ] Ngày Chúng Ta Gặp Nhau

[ RhyCap ] Ngày Chúng Ta Gặp Nhau

Chap 1: Ổ Bánh Mì Đầu Tiên

Liah nỳy
Liah nỳy
Hí lo nhoooo
Liah nỳy
Liah nỳy
ủng nha mấy cục dàng
___________
Mưa tạt vào thành cầu, từng giọt lạnh ngắt rơi xuống gương mặt lấm lem bùn đất của Quang Anh
Cậu ngồi co ro trong một góc tối dưới cây cầu đá cũ, nơi không ai thèm ngó đến, tay ôm chặt túi ve chai nhựa mới lượm từ bãi chợ chiều
Ánh đèn xe lướt qua như những vệt sáng xa lạ. Không ai quan tâm đến một thằng nhóc 12 tuổi, ốm nhách, quần áo rách bươm, đôi mắt đã quá già so với tuổi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ba mẹ ơi...
Quang Anh thì thầm nhưng không còn nước mắt để rơi
Cách đó vài mét, một tiếng động khẽ vang lên. Quang Anh quay lại, cảnh giác như một con mèo hoang, đôi mắt sắc lạnh. Có một cục gì đó run rẩy đang cuộn mình dưới lớp bìa carton cũ
Quang Anh đứng dậy, bước đến gần
Một cậu bé. Nhỏ hơn nhiều. Tầm bảy tuổi. Khuôn mặt bầm tím, tay ôm chặt một con gấu bông rách nát.
Cậu bé ngẩng đầu lên nhìn Quang Anh, mắt hoảng loạn, định bỏ chạy nhưng không còn sức.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ê... mày từ đâu tới?
Quang Anh hỏi, giọng không hẳn lạnh lùng, mà là một kiểu chai lì
Cậu bé không đáp, chỉ lùi sát vào tường đá
Quang Anh nhìn hộp cơm của mình – một nửa ổ bánh mì – rồi nhìn cậu nhóc. Cậu thở dài, bẻ ổ bánh ra, đưa một nửa qua.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ăn đi. Tao không có bỏ thuốc độc đâu
Cậu bé chần chừ, rồi nhận lấy. Ăn từng miếng nhỏ, nước mắt rơi xuống miếng bánh khô cứng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tên mày là gì?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Duy // giọng khẽ như gió thoảng//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tao là Quang Anh
Im lặng một lúc
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mày bị bỏ hả?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không... Duy trốn khỏi cô nhi viện
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mấy đứa ở đó... đánh Duy. Nói Duy là đồ rác rưởi
Quang Anh im lặng. Mưa vẫn rơi tí tách
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tao cũng bị bỏ. Ba mẹ c.hết trong tai nạn. Giờ tao lang thang ở đây
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nếu mày không có chỗ về thì ở lại đây với tao
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// mở to mắt // Thật hả?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừ. Nhưng sống ngoài đường không vui đâu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Phải chịu đói. Phải lạnh. Phải đi lượm rác
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng tao sẽ chia bánh mì với mày. Mỗi ngày
Duy gật đầu. Lần đầu tiên trong nhiều tuần, cậu thấy yên lòng. Quang Anh cởi áo khoác mỏng đưa cho Duy, còn mình thì ôm hai đầu gối, tựa lưng vào tường đá lạnh ngắt
Hai đứa trẻ – một 12, một 7 – nằm sát vào nhau dưới cầu gạch ẩm ướt. Không ai biết, khoảnh khắc ấy đã mở ra một hành trình dài… vượt qua đói khát, lạnh lẽo, phản bội, thất bại và cả tình yêu.
Ổ bánh mì ngày đó – là món quà đầu tiên, và cũng là lời hứa không bao giờ buông tay.
__________
Liah nỳy
Liah nỳy
hết ròiii
Liah nỳy
Liah nỳy
👋👋

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play