(Archived memories III.)

Nhật Minh
Nhật Minh
Ey, hôm qua tôi nghịch-)
Nhật Minh
Nhật Minh
Gửi lời kb cho cả đống đứa, tôi search tên của từng nv trg forsaken trên thanh tìm kiếm xong kb vs từng ng mà tôi thấy cos đp
Nhật Minh
Nhật Minh
H nghĩ lại thấy quê quá🙌 (chắc tôi say nên lm trò khùng qus)
Nhật Minh
Nhật Minh
Đang để avt Azure nữa chứ
Nhật Minh
Nhật Minh
NovelToon
Nhật Minh
Nhật Minh
Từ 50 bạn bè lên 69 luông
Nhật Minh
Nhật Minh
TÔI BỊ ĐIÊN HẢ TR😭 lát xoá ht
————————
|| Đêm ngày 24 tháng 12 năm xxxx ||
Tuyết vẫn rơi
Từng bông trắng muốt lặng lẽ đậu xuống mái hiên, rơi vỡ không tiếng động trên nền đất đã mờ dấu chân
Những nhánh cây ngoài cửa sổ khẽ lay động trong gió đêm, đèn dây vắt ngang hiên gỗ hắt ánh sáng vàng mờ nhòe, như ánh mắt người đang nhìn xa xôi giữa mộng
Two Time mở cửa
Mùi nhựa thông tươi, mùi bánh quy nướng, mùi của một mùa đông thân quen ùa vào
Trong bóng sáng dịu dàng giữa căn nhà gỗ, Azure đứng đó, nghiêng đầu treo thêm một quả cầu thuỷ tinh vào nhánh thông, ánh đèn nhỏ xung quanh phản chiếu lên đôi má cậu một sắc hồng nhẹ, như chính màu của hơi thở ấm áp trong không khí lạnh căm
Cậu ấy không nhìn thấy Two Time ngay, vẫn chăm chú với việc trang trí của mình, như thể không có gì khác ngoài cây thông ấy—như thể cậu đang chạm vào chính những kỷ niệm đã từng vun đắp qua từng mùa đông
Two Time lặng lẽ bước tới, tháo mũ len, đặt áo khoác lên ghế, rồi sải bước lại gần, nơi có ánh sáng và người khiến lòng cậu dịu xuống
Azure ngước lên nhìn cậu, đôi mắt trong veo đến mức Two Time bỗng khựng lại
Có một nỗi gì đó nhói lên rất nhẹ nơi đáy tim—không phải đau, chỉ là… một cảm giác mơ hồ như gió chạm vào cổ, như một tia lạnh thoáng qua sau gáy, nhắc cậu nhớ về thứ mà cậu đang cố quên
Cậu mỉm cười, phụ Azure chỉnh lại vài dải ruy băng lệch, chạm tay cậu ấy, chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó mà bàn tay kia đã rụt lại, như chạm vào lửa
Có điều gì đó rất mong manh trong hành động ấy—và cũng có điều gì đó rất đẹp
Như một bức tranh lặng
Bàn ăn nhỏ cạnh cửa sổ đã được dọn sẵn, bánh quy còn ấm, ly sữa trắng mịn khẽ bốc khói, ghế gỗ kê sát nhau như mọi năm—vẫn chỉ dành cho hai người, vẫn chỉ có hai chỗ, vẫn là thế giới nhỏ này nơi mùa đông ngoài kia không thể chạm tới
Năm nào cũng vậy
Và chính vì vậy, cậu sợ
Cậu sợ mọi thứ quá giống nhau
Sợ sự lặp lại
Sợ mình đã quen với yên bình này mà quên rằng nó có thể rạn vỡ bất cứ lúc nào
Two Time ngồi xuống cạnh Azure, nhìn bàn tay cậu ấy đang cầm bánh quy cẩn thận đặt lên đĩa sứ như thể đó là điều quý giá nhất
Giọng nói kia đã mờ xa
Nhưng bóng nó vẫn đổ dài dưới từng hành động dịu dàng này
Two Time nuốt nhẹ
Một điều gì đó như nằng nặng trong ngực, không phải hối hận, cũng không phải tội lỗi
Azure quay sang cười với cậu
Cậu ấy vẫn luôn vậy, không bao giờ hỏi nhiều, không bao giờ trách
Những năm qua, người chủ động luôn là Azure—chủ động nắm tay, chủ động bắt đầu, chủ động yêu cậu
Và cậu, kẻ luôn đi sau, giờ đây lại là người đang níu giữ từng giây từng phút
Cây thông đã hoàn tất
Ngôi sao bạc trên đỉnh vẫn còn giữ vết sơn cũ
Những quả chuông nhỏ đung đưa theo nhịp thở căn phòng
Azure
Azure
/ Azure lặng lẽ lấy ra một chiếc hộp nhỏ, rồi che mắt cậu lại bằng bàn tay lạnh lạnh quen thuộc /
Azure
Azure
/ Cậu dắt Two Time ra sofa, giọng nói nhẹ như gió tuyết đầu mùa / Ngồi đây nhé, đợi tôi xíu
Two Time
Two Time
/ Cậu ngoan ngoãn làm theo. Lại nghe tiếng chân Azure, tiếng cánh cửa mở khẽ, tiếng loạt xoạt vải len chạm vào nhau. Tim cậu lặng đi trong khoảnh khắc đó. Đôi khi chỉ cần nghe âm thanh người kia tồn tại, thế giới này đã đủ /
Azure
Azure
/ Azure trở lại, cậu choàng một thứ gì đó quanh cổ Two Time—len mềm, hơi ấm từ tay cậu vẫn còn vương lại trên chất liệu /
Azure
Azure
Mở mắt đi / Giọng nói dịu dàng như lời chúc nguyện lành /
Two Time cúi xuống, nhìn thấy chiếc khăn màu đỏ rực, thắt nơ chỉnh tề, vừa khít cổ cậu
Một cảm giác kỳ lạ bỗng dâng lên—cảm giác muốn khóc, nhưng lại chẳng có lý do
Có thể vì đây là thứ duy nhất giữa mùa đông lạnh lẽo này khiến cậu cảm thấy mình vẫn là người sống
Cậu cười, một nụ cười khẽ, rồi cúi xuống hôn nhẹ lên môi Azure
Azure đứng im, mặt đỏ bừng, mắt mở to vì ngạc nhiên, tay vẫn còn đang giữ lấy khăn
Two Time kéo Azure lại gần hơn, đứng bên cây thông
.
.
.
Sau đó, một tiếng “tách” khẽ vang lên, vang lên đúng vào khoảnh khắc kim giây chạm vạch. 0:00
Một ngày mới bắt đầu, vẫn còn Noel
Mọi thứ ngoài kia lặng như thở, tuyết rơi nhẹ, còn trong căn nhà gỗ nhỏ, nơi ánh đèn mờ ấm áp vẫn đang chảy tràn khắp các bức tường, một bức ảnh vừa được in ra từ chiếc máy ảnh cũ kỹ mà Two Time luôn nâng niu gìn giữ như một phần ký ức sống
Chiếc máy ảnh đó… đã chẳng còn là vật dụng để ghi lại thế giới nữa, mà là chứng nhân thầm lặng cho những tháng ngày họ bên nhau
Nó đã mòn phím chụp, mờ tên hãng sản xuất, thậm chí lớp vỏ cũng đã ngả màu theo năm tháng, nhưng bên trong vẫn còn nguyên một điều quan trọng—hai tấm phim cuối cùng
Bởi bộ nhớ của nó đã gần như cạn kiệt, không phải vì nó yếu kém, mà bởi nó đã chứa quá nhiều khoảnh khắc—chỉ là những khoảnh khắc của riêng hai người
Two Time không nhớ rõ đã chụp bao nhiêu bức
Cậu cũng chẳng còn đếm nữa
Có thể là vì cậu và Azure đã cùng nhau sống quá nhiều ngày có nắng, quá nhiều buổi tối lặng thinh bên nhau, quá nhiều ánh mắt lỡ chạm mà cậu muốn giữ lại mãi
Cái máy ảnh nhỏ ấy, chẳng lưu giữ hình ảnh thế giới, mà là cánh cửa nhỏ dẫn vào miền ký ức riêng tư, nơi chỉ có hai cái bóng luôn sóng bước, từ năm này qua năm khác
Và tấm ảnh vừa in ra kia – là bức đếm ngược
Trong ảnh, Two Time đang cười nghiêng người khoác vai Azure, một tay giơ cao chiếc máy ảnh cũ, đầu hơi nghiêng chạm vào vai người kia, như thể cậu đang cười cùng quá khứ, cùng hiện tại, cùng khoảnh khắc này được giữ lại mãi
Azure cũng đang mỉm cười trong bức ảnh, ánh mắt hơi nheo lại vì ánh đèn nhưng vẫn ánh lên niềm hạnh phúc yên lành, tay cậu giơ lên tạo dáng like đơn giản nhưng tự nhiên—như thể cậu biết rõ, khoảnh khắc này đáng để lưu giữ
Tấm ảnh khô dần giữa không gian ấm áp, in hằn tiếng cười chưa tắt
Một bức ảnh gần cuối cùng
Một lần bấm máy gần cuối cùng
Và là một giấc mơ dần đi đến hồi kết—nơi hai người vẫn còn kề bên, vẫn còn có thể nắm tay nhau mà cười
———
Nhật Minh
Nhật Minh
Ngắn hì hì
Nhật Minh
Nhật Minh
Lấy ý tưởng quà Azure tặng 2time từ miles 2 của 2time
Nhật Minh
Nhật Minh
Aiz, nay t nói nhiều vz
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play