[One shot]_Inferno (R18)
Karuji
Tôi sắp hoá sói rồi
Bar Inferno – một góc tối rực lửa giữa lòng thành phố sầm uất
Rượu mạnh, khói thuốc, đèn đỏ đan xen bóng tím.
Người đến đây để quên đi ngày mai, hoặc tìm một tối không cần nhớ tên.
Thiếu gia trụy lạc với khuôn mặt tạc từ ác quỷ và thân hình như đám cháy biết đi, là gương mặt không bao giờ vắng trong những câu chuyện phòng the lấp lửng cuối đêm.
Một kẻ sinh ra ở vinh quang
Chưa từng nếm trải sự túng thiếu
không gì đủ wow để hắn phải rung động
Hắn là Fuckboy=))) điều mà cả cái giới thượng lưu đều biết
Chỉ Valhein là không biết
Hắn vuốt nhẹ mái tóc bạch kim
Không quên nở một nụ cười thương hiệu với mấy cô gái đang xôn xao trò chuyện cùng hắn
Chỉ là đôi mắt đỏ ấy ánh lên sự chán ghét khó đoán
Hắn hiển nhiên không mấy hứng thú
có một ông chú lạ mặt vừa đến
làm gián đoạn sự chú ý của hắn
trông anh ta chẳng hợp với nơi này chút nào cả
bộ vest chỉnh tề đến ngột ngạt
cùng cái sự nghiêm túc đến kì lạ không biết từ đâu ra
Hắn đảo mắt, nhìn lướt qua anh ta một lượt
Thì anh ta hợp gu hắn phết
Quân nhân 32 tuổi, nghiêm nghị và kín đáo, bước vào quán bar như lạc vào lãnh địa của một con sói đói.
Vest đen ôm khít, cúc áo gồng gánh không khí...
Mái tóc nâu mượt gọn gàng, làn da trắng kia thì hình như hơi vô lý đấy
Một ông chú chinh chiến nhiều năm mà trắng quá
thật ra thì Valhein mắc một loại bệnh đặc biệt khiến da cậu thiếu sắc tố
Trắng này có chút bệnh hoạn đi
Valhein không định tới đây. Cậu vốn dĩ ghét những nơi ồn ào, càng không ưa kiểu người ném ánh mắt đầy ngụ ý vào ngực mình như thể đang nhìn vào thứ gì đó rất hấp dẫn 🌝
Nhưng cấp trên bảo cậu phải tới để gặp người quen.
Nakroth cắt ngang cuộc trò chuyện dang dở của các nàng thơ
Cất giọng – Giọng nói của hắn buông lơi, lười biếng, như một tấm lụa lướt qua da thịt.
Nakroth
" uống gì nào, ông chú "
Valhein chẳng thích kiểu người như thế
Cái dáng vẻ trịch thượng khó ưa hơn cả việc Violet quỵt nợ
Valhein
"Whiskey, Không đá."
Valhein trả lời, không nhìn hắn.
Có chút hứng thú với sự lạnh nhạt của Valhein
Hắn đã thấy nhiều người đẹp.
Nhưng người này làm hắn thấy bồn chồn quá
không phải vì cái thân hình như mẫu ảnh kia
Chủ yếu là Valhein lãnh đạm và nhạt nhẽo
Có thể là chỉ với hắn thôi
Một kẻ đã quen với quyền lực
Thì làm sao chịu nổi sự chán ghét tầm thường đó
Rác rưởi biết đâu lại đáng để mắt hơn cả hắn
Nakroth
“Lần đầu đến đây à?”
Nakroth mỉm cười, tay rót rượu nhưng mắt không rời lấy người đối diện.
Valhein nhếch nhẹ môi, kiểu chẳng buồn đáp lại câu tán tỉnh lộ liễu.
Valhein
“Tôi đến vì công việc.”
Nakroth
“Công việc gì mà đẹp trai thế?”
Valhein quay sang, mắt ánh lên một vẻ cảnh giác lẫn mệt mỏi.
Valhein
“Anh có thể im lặng không?"
Valhein
"câm luôn cũng được-”
Nakroth bật cười – tiếng cười trầm, chậm, như băng tan trong ly thủy tinh.
Valhein chẳng uống nhiều, nhưng chất cồn hôm nay như có độc.
Lòng ngực cậu nóng ran, cơ thể đổ mồ hôi lấm tấm sau lớp vải chật chội.
Mắt mờ đi từng đợt, tim đập nhanh bất thường.
Valhein
“Anh… bỏ gì vào ly à?”
Cậu hỏi, lưng dựa nhẹ vào quầy bar, cố gắng đứng thẳng dù đầu óc xoay vòng.
Nakroth tiến lại gần, đến mức mùi xạ hương trên người hắn hòa vào cơn mụ mị trong máu cậu.
Nakroth
“Không cần bỏ gì.”
Hắn nói, ngón tay chạm vào cằm cậu
Nakroth
“Rượu ở đây đủ mạnh để kéo bất cứ ai vào giấc mộng… mà họ thật sự muốn sa vào.”
Valhein nắm lấy cổ áo Nakroth
Valhein
" đừng có giở trò "
nhưng cái sự đê tiện trên mặt hắn
Lòng dạ đang tính toán rất rõ ràng
Valhein cắn môi đẩy hắn ra
Cậu loạng choạng ngồi xuống
Tử lượng yếu đúng là chí mạng
Cổ cậu lát lên một tầng đỏ ửng
minh chứng cho cơn say xâm lấn cơ thể
Valhein
" chết tiệt..chết tiệt-"
Valhein lặp đi lặp lại câu chửi như lời nguyền
Nakroth nhìn mãi, cảm thấy nực cười
Cái người ban nãy còn là hổ lớn
Giờ không khác gì mèo con ủ rũ
Cái suy nghĩ thoáng qua nhanh thôi
Hắn thật lòng thấy ông chú này đáng yêu
Valhein chẳng mảy may tới cái nhìn như đòi mạng của hắn
Nakroth suy nghĩ một chút
Phòng riêng nằm sau cánh cửa có ổ khóa mật mã.
Nơi ánh sáng chỉ le lói từ chiếc đèn vàng áp tường, còn lại là bóng tối, và tiếng thở
ngắt quãng, run rẩy, quẫn bách như đang bị nhấn chìm giữa dòng thác nhục cảm.
Không khí sốc lên thứ hoan lạc đậm đặc — thứ mùi tựa như thuốc phiện..., một khi đã hít vào thì không thoát ra nổi
Những giọt lệ chậm rãi lăn trên má, rơi trên lồng ngực hắn – nóng hổi, nhỏ bé như lời phản kháng chẳng ai nghe thấy.
Nakroth hôn lên gò má ướt.
Nakroth
" Tôi sẽ phát điên đấy chú già "
Hắn thì thầm, ngón tay trượt dọc theo sống lưng
Rồi tách hai chân Valhein ra một cách lười biếng.
đôi đồng tử sáng như hồng ngọc
Như liếm lên từng tấc gia thịt mềm mại của Valhein
Nakroth cúi người, răng nanh ấn vào thịt ngọt
Valhein tròn mắt, giật nhẹ
Ngón tay thon dài bấu lấy ga trải giường đến trắng khớp
hài lòng nhìn vết cắn sâu đang rỉ máu
Liếm nhẹ thứ đặc sệt nóng hổi kia
Valhein thở hổn hển, tay đẩy nhẹ vai hắn bằng cái lực yếu ớt
Valhein
" hức..không-..không được "
Nakroth quỳ gối giữa hai chân cậu. Bàn tay đeo găng đã tháo ra, để lộ những ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng như được điêu khắc bằng sương đêm.
Hắn không nói một lời nào từ đầu tới cuối—chỉ im lặng nhìn Valhein, ánh mắt sâu như đáy rượu vang cũ.
Ngón tay hắn — lạnh như sắt, chậm rãi trườn xuống nơi tư mật
Nakroth không thực sự để tâm đến sự phản kháng vô lực đó
Ngón tay hắn chạm nhẹ, mơn trớn
Valhein giật bắn, người co rúm lại, hai tay chống lên ngực Nakroth để ngăn lại.
Môi hắn cười mà như không
Thấp thoáng sự trêu chọc mơ hồ
Valhein
" Ah..ức..tôi không- "
Nakroth
" được, đừng trách tôi không báo trước"
Valhein
“Ư… a… đừng..hức-"
Tiếng nước vang lên nhóp nhép, ướt át và trơ trẽn, như thể cơ thể Valhein đang nuốt lấy từng phân da thịt hắn mà chẳng biết xấu hổ.
Valhein rấm rứt bật khóc, siết chặt tấm ga như cầu cứu
Cứu cậu khỏi con thú hoang này
Nakroth
" đừng dừng phải không? "
giọng hắn trầm khàn thì thầm bên tai Valhein
cậu rùng mình, tai đỏ ửng vì xấu hổ
Mà chẳng biết nấp vào đâu
Nakroth
" không trả lời huh? "
Nakroth
" thừa nhận đúng chứ ? "
Ngón tay nhấn sâu rồi đảo nhẹ, ấn vào điểm ngọt khiến Valhein nghẹn rên.
Hô hấp dội lên khó khăn, đôi chân run bần bật như sắp quỵ.
tay hắn chẳng khác nào xiềng xích
Giam giữ cậu trên chiếc giường trắng chết dẫm này
Những chuyển động của hắn mang theo sự tính toán kĩ lưỡng không vội vã, không thô bạo.
Như thể hắn biết chính xác điểm nào khiến Valhein gập người lại, lưng cong lên như dây cung vừa buông.
Những đường ve vuốt ẩm nóng khiến làn da Valhein đỏ bừng.
Mái tóc nâu rũ xuống trán, bết mồ hôi. Dưới làn áo sơ mi còn vướng trên vai, ngực cậu phập phồng, run rẩy.
Nakroth không ngừng tay, nhưng cúi đầu lên, ghé bên tai người kia
Nakroth
" cứ lí nhí mãi, tôi sẽ không tha cho chú đâu "
Valhein lắc đầu, đôi môi mím chặt. Nhưng khi ngón tay Nakroth đột ngột gập vào điểm sâu bên trong, cậu không kìm được tiếng nấc nghẹn
Valhein
“Ư… a… đừng..làm ơn…!”
Cơ thể cậu quằn lại như tan ra. Tay bám vào áo Nakroth, kéo mạnh, tìm chỗ bấu víu.
Đùi run lẩy bẩy, hông trốn tránh nhưng lại cứ trôi về phía ngón tay đang làm loạn.
Cảm giác ấy—ướt át, chật chội, lấp đầy bằng thứ không phải thô ráp vội vã, mà là một sự chiếm đoạt thong thả, tàn nhẫn đến ngọt ngào.
Tiếng rên của cậu ri rí tựa mèo nhỏ bị ướt, quấn lấy người ta mà chẳng biết nên van xin hay mong muốn nhiều hơn.
Nakroth cười khẽ, rất khẽ.
Bàn tay hắn chưa dừng lại, nhưng ánh mắt đã dịu đi
từ tốn yêu chiều mèo cưng
Những ngón tay hắn vừa rút ra vẫn còn dính ướt, lấp lánh dưới ánh đèn.
Chúng rời khỏi nơi đó như thể chỉ để khiến cơn trống vắng ngắn ngủi kia trở nên cháy bỏng hơn gấp bội.
Valhein thở dốc, hông khẽ co giật theo quán tính.
Lồng ngực ướt mồ hôi, từng nhịp run rẩy như đang gõ cửa một cơn hoảng loạn dịu dàng.
Nhưng không để Valhein kịp nghỉ ngơi
Thì đã có thứ khác đang áp sát
Nóng rực , dày dạn và sặc thứ mùi xạ hương của dã thú động dục
Rõ ràng là thứ không thể giấu đi được trong bóng tối lập lờ.
Valhein khe khẽ, âm thanh lạc nhịp như tiếng chuông gió va vào nhau trong mưa đêm.
Cậu níu lấy cổ tay Nakroth theo bản năng, chẳng đẩy ra, nhưng cũng chẳng dám đón nhận.
Hắn nghiêng đầu nhìn cậu một thoáng, rồi đặt một tay lên hông cậu giữ yên.
Nakroth
" chú không chết được đâu "
Nakroth
" đừng có nhìn tôi như thế "
hắn cười tà, giọng trầm, chắc như lưỡi dao lạnh áp lên gáy.
lời nói ra là một bản tuyên phạt.
Đến khi hắn bắt đầu tiến vào, Valhein gần như nín thở.
Cậu không thể phát ra tiếng
Nakroth cũng không khá hơn
Hắn nghiến răng, hít từng ngụm khí loãng
đã nới lỏng mà vẫn cứng đầu
Sự căng thẳng tình dục làm không khí trở nên đặc quánh
Nakroth không thể vào tiếp
Cuối xuống hôn lên mi mắt ướt
Nakroth
" Valhein..thả lỏng "
Nakroth
" tin tôi Valhein"
Valhein nhoè lệ, giọng ngắt quãng
Valhein
" đau..quá..ư- hức"
Nakroth
" nên hãy thả lỏng "
Nakroth
" tôi không muốn làm chú đau "
Rồi hắn nhấn hông sâu hơn, cắn nhẹ lên tai Valhein
Nakroth
“Cơ thể ông chú đúng kiểu tôi thích…”
Hắn thở hắt ra, rồi gập người, nhấn xuống.
Cậu nấc lên từng hồi, tiếng khóc bé như tiếng nước chảy giữa đêm, rấm rứt mà đau lòng.
Valhein
"Hức..ư..ah- hức chậm..a-"
Nakroth bắt đầu nhấp mạnh hơn, mỗi lần thúc là một tiếng “ ba ” nhục nhã vang lên, dính nước, dính cả tiếng rên nhỏ nhoi đang bị bóp nghẹt dưới lớp gối.
Nakroth
“lần đầu tiên tôi thấy có người vừa ngon lại vừa khóc đẹp thế này đấy…”
Valhein không chịu nổi, người cong lại, hai chân kẹp lấy hông hắn như thể đang cố đẩy ra, nhưng càng vậy càng bị hắn đẩy sâu hơn, mãnh liệt hơn.
Hắn cười, cúi xuống, cắn lấy môi cậu, thì thầm bên tai.
Nakroth
“Khóc nữa đi… tôi chưa muốn dừng đâu…”
Mồ hôi đọng trên sống lưng hắn như từng giọt thủy ngân sôi sục.
Căn phòng ngột ngạt trong bóng tối, chỉ còn tiếng va chạm trần trụi và hơi thở như đứt đoạn.
Nakroth chống tay bên người Valhein, ngực hắn phập phồng, cánh tay run lên vì đã dùng lực quá sức.
Nhưng... hắn chẳng muốn dừng lại.
Dưới thân hắn, Valhein nằm rũ người, thân thể mềm mại co giật nhẹ theo từng nhịp đẩy sâu.
Nakroth
"Chết tiệt-...chết tiệt-..chết tiệt-..Valhein"
Nakroth rít lên giữa kẽ răng, đầu óc tê dại vì sướng
Cậu cứ siết lấy hắn như ràng buộc
Lý trí của hắn đang bị dục vong đốt cháy
Ngón tay hắn tì xuống đầu giường, giữ lại chút tỉnh táo cuối cùng
rồi nhấc cậu ngồi lên đùi mình
Bụng dưới Valhein gồ lên thấy rõ
Valhein khóc nấc bàn tay cào lên cánh tay hắn, đầu vùi sâu vào vai hắn , rên một tiếng nghẹn lại nơi cổ họng.
Nakroth dừng lại trong vài giây.
Hắn đang thở dốc — thở như thể vừa trèo qua một ngọn núi, tim đập loạn, máu dồn hết xuống nơi đang bị thứ thịt nóng ướt ấy chăm sóc.
Hắn cảm thấy... choáng váng.
Nakroth
"Đáng ghét thật..."
Hắn cười khàn khàn, hôn lên vai Valhein, ngón tay luồn xuống, ấn nhẹ nơi đang giao hợp.
Nakroth
" Chú chắc là mình không tiêm Nicotine chứ? "
Nakroth
" làm tôi nghiện thật rồi "
Valhein không còn đủ sức trả lời.
Nakroth liếm lên vành tai đỏ ửng
Rồi bắt đầu nhấp trở lại.
Nakroth
" cơ thể chú thành thật đấy "
Hắn vừa nói vừa đẩy ngón tay vào cùng lúc với hạ bộ, khiến Valhein rít lên khe khẽ.
Valhein
“Kh… không được… đừng…”
Nakroth
" nói dối là bị phạt đấy nhé "
Hắn vén mái tóc nâu rũ của Valhein
kề trán mình vào trán Valhein
Hắn biết, dù thể xác kiệt quệ, hắn vẫn muốn tiếp tục.
Không phải vì hắn trăng hoa.
Mà ông chú này đã trói buộc tâm trí hắn rồi
Karuji
🌝 tui thấy chưa đủ wow lắm
Karuji
mọi người góp ý nhẹ nhàng thôi ạ 🥺
Comments
♧Tài•Lộc°Quá•Lớn☆
nhiều quá nhát đọc ghê👽
2025-08-13
2
「Tiểu Miêu Miêu•洛思婉 - 思若泠溪•🌷」
văn án tả rất hay rồi, không có gì để bàn cả
nhưng mà viết thì kiểu hạn chế icon với thêm các kí tự như "=)))" ":)))" lại trong lúc viết(trừ lúc nói chuyện với độc giả), để tạo cho truyện nghiêm túc hơn tí👽🌷
2025-08-07
1
ෆkazuhaෆ
thượng hạng
thượng đỉnh
5 sao
đẳng cấp
2025-08-07
2