Chương 2. Tình nhân

Chẳng qua, em gái của cô xui xẻo, bị bóc trúng tên, cô vì muốn bảo vệ em đến hơi thở cuối cùng, không tráo đổi người được, đành tự mình chui đầu, thay cho một người giàu có khác.

Mạc Thiện không những muốn sống, mà còn phải sống cùng với em gái, vạn lần không muốn cả hai chết thảm thương ở đây.

Không một chút chần chừ, Mạc Thiện chắp hai tay trước ngực, bày ra bộ dạng thê lương nhất, quỳ phục trước người đàn ông, cúi lạy như một kẻ hèn mọn.

"Xin ngài, hãy tha cho tôi và em gái."

"Em gái?"

Ánh mắt vừa lạnh vừa nóng, mâu quang nguy hiểm dữ tợn đăm đăm vào cô bé đang co rút trong đám người, vì sợ hãi nước mắt cứ rạt rào chảy như thác đổ.

-Thật là đáng thương...

Đáng tiếc, hắn là quỷ vương khét tiếng thập phần tàn nhẫn không có tình, trong mắt không hề có sự lương thiện, thứ hắn không cần tuyệt đối không giữ lại.

Hắn nhàn nhạt phẩy tay, dùng thái độ vân đạm phong kinh lười biếng sai người bắt giữ cô gái.

"Đưa cô ta đến phòng riêng của ta! Những người còn lại quăng vào rừng cho tự sinh tự diệt!"

"Ngày mai người nào còn sống thì thả ra!"

"Vâng!"

Chúng thuộc hạ cúi đầu cung kính hắn, lập tức dùng roi đánh những người bên dưới, ép người rời đi.

"Không, xin ngài, cầu xin ngài hãy tha cho em gái tôi!"

Mạc Thiện bị hai tên cao to giữ chặt, nước mắt mất khống chế giàn giụa khắp mặt, cô khóc như hoa lê trong mưa, càng chống cự chỉ khiến người đàn ông tuyệt tình hơn.

"Mang người đi!"

"Xin ngài, nếu không tha cho em ấy, thì hãy để tôi đi cùng em ấy."

Cô có làm sao cũng không bỏ mặc cô bé, nghe tiếng khóc gọi của em gái, lòng cô đau như cắt, ý thức nhiễu loạn hơn, vùng ra khỏi sự trói buộc, chạy đến ôm lấy chân của người đàn ông.

Tiếc thay, những giọt lệ của cô vẫn hoài công cốc, Vương Bạc thẳng thừng hất tay cô ra, phẩy đầu cho người cưỡng chế cô, kéo lê theo hắn về phòng riêng.

Những kẻ còn lại trong phòng không có lấy một ai can ngăn, chỉ đơn giản thoải mái nhún vai cười, cá cược với nhau, cô sẽ bị người đàn ông tự tay giết chết hay giữ lại.

...

Rất nhanh, Mạc Thiện được đưa vào phòng, bị thô bạo quăng lên giường lớn, cô chới với vài giây, quay đầu liền nhìn thấy người đàn ông đang tiện tay chốt cửa lại.

Cô không nghĩ đến việc mình sẽ bị cưỡng bức, mà nghĩ tới bản thân sẽ chết sớm hơn em gái, trở thành bữa ăn cho kẻ trước mặt.

Hắn như ác quỷ tula, hai tay cho vào túi, bước tới gần trông bộ dạng ngả ngớn lưu manh, sát khí của một con quỷ không ngừng xâm lược khiến Mạc Thiện lùi dần vào một góc giường.

Cái đầu bất nhược lắc lắc liên tục, tay chân toang muốn trốn chạy, nhưng nhìn khắp nơi chẳng có lấy một lối thoát, cửa chính đã bị khoá, cửa sổ cũng bị mành tối che lại, bốn bên đều là tường thành vững chắc, cho dù cô có mọc thêm cánh cũng khó thoát.

"Xin ngài, tha cho em của tôi, ngài giết tôi cũng được."

Biết mình khó thoát, Mạc Thiện quỳ trên giường, lạy lục van xin hắn, cô không khóc nữa, chỉ cầu xin ông trời thương xót, giúp cô hồi tâm chuyển ý đối phương, cho người thân duy nhất của cô thoát được kiếp nạn.

Thế nhưng, hắn không phải người, không giàu tình thương như Mạc Thiện nghĩ, hắn bỏ ngoài tai lời van cầu khoan thai của cô, trực tiếp cởi bỏ chiếc đồng hồ, cùng bao tay vứt lên bàn.

Hắn trèo lên giường, lần nữa nâng gương mặt còn nhiễm nước, ngón tay thon dài lạnh lẽo khẽ lướt qua mặt, chạm vào vệt nước còn vương trên gò má, chậm rãi quẹt đi.

Rồi, hắn cúi lại gần cô, thở hơi thành thục nóng rực vào làn da nhạy cảm, phủ bên tai cô âm thanh lạnh ngắt, lạnh rợn gai óc.

"Ta không thích kẻ nhiều lời. Bây giờ ta cho cô một cơ hội."

Vương Bạc lướt tay dơ bẩn từ gương mặt trắng bệch của cô gái, xuống chiếc bụng nhỏ yêu kiều, yêu cầu.

"Muốn sống?"

"Làm tình nhân của ta, sinh con cho ta."

"Ta sẽ không giết cô."

"Tình nhân? Sinh con?"

Hoa dung thất sắc đột ngột cứng đờ, Mạc Thiện choáng ngợp nhất thời, môi mọng mấp máy không thốt nên lời.

Hắn, là quỷ vương kiêu ngạo, trong mắt chỉ có dòng máu quỷ mới thuần khiết, mới sinh ra những thế hệ chất lượng cho hắn. Cớ gì...hắn lại cần một con người bình thường sinh con cho hắn?

Có phải vô lý quá không?

Mạc Thiện không rõ ý hắn, nhưng cô không phải là kẻ tham sống sợ chết, vả lại, cô cực kỳ không ưa quỷ tộc, dù có cơ hội cho bản thân, cô vẫn thao thao bất tuyệt, nhường lại sự sống này, tuyệt đối không để hắn vấy bẩn mình.

"Xin ngài, tha cho em gái của tôi."

Cô quỳ rạp, một phút cũng không ngẩn mặt lên, làm người đàn ông đang cao hứng trở nên bực bội, gạt phăng đi lời nài nỉ, rời khỏi giường, mở cửa.

Hot

Comments

Min Min 🌻🌻

Min Min 🌻🌻

trước sau gì cũng chớt thôi đồng ý đi năng nỉ chi cho mệt

2025-08-07

2

đume mấy con lồn💤🖤

đume mấy con lồn💤🖤

mốt hối hận nè

2025-08-09

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play