Tình Nhân Của Quỷ Vương

Tình Nhân Của Quỷ Vương

Chương 1. Vật cống nạp

Cánh cổng dác vàng rộng bằng cả ngôi biệt thự mở ra, từng dòng người ngơ ngác bước vào, trước mắt họ là một rừng cây âm u, chen chúc nhiều đến mức ánh sáng khó lòng lọt vào.

"Đi nhanh lên!"

Tiếng roi quất xuống mặt đất thúc giục làm người ta kinh hãi, từng người một đều nhanh chóng nghe lệnh đi theo đám người đang cầm roi chỉ thị, không một ai dám phản kháng, tất cả đều run rẩy như những con thú chờ bị giết thịt.

Chẳng mấy chốc, tất cả băng xuyên qua khu rừng, thành công dừng ở một toà lâu đài uy nga cực lớn, kiến trúc được xây dựng theo kiểu Đông Âu cổ xưa.

"Sang bên kia!"

Thanh âm quát tháo, còn có tiếng la hét hoà vào, có người bị bọn cầm roi đánh, chúng thô bạo bắt tất cả theo chân chúng vào trong, qua một căn phòng lớn sang trọng như phòng chính điện.

Ở giữa, một người đàn ông ngồi chễm chệ trên chiếc ghế vàng dành riêng, chống cằm như người suy tư. Hắn với làm da bánh mật khoẻ khoắn, mặc âu phục, trên chiếc sơ mi trắng mở vài cúc đầu, để lộ khuôn ngực rắn rỏi vạm vỡ hút mắt, cùng mái tóc bạc kim đặc biệt.

Nghe tiếng động, hắn hé mở đôi mắt đỏ máu sắc như chim cắt, nhếch nhẹ đôi mày rậm sắc nét đẹp như điêu khắc, gương mặt ngũ quan tinh tế đậm nét vương quyền, nam tính hài hòa, khiến cho người khác nhìn thấy không thể rời mắt, nhưng cũng sợ hãi bởi bá khí chết chốc của hắn.

Bên cạnh hắn, còn có vài người đàn ông ngồi hai bên, nhan sắc cũng không kém cạnh, khí chất bất phàm, mỗi người đều có một hầu gái riêng hầu hạ, thể hiện cấp bậc thượng lưu.

"Quỳ xuống!"

Người ở bên dưới lần lượt đều bị ép quỳ, không một ai dám chống đối, cúi lùi, bởi, những kẻ trên kia vốn không phải người. Chúng là quỷ!

Thế giới này, con người và quỷ tộc sống chung, trước kia là kẻ thù của nhau, nhưng vì con người thực không bằng quỷ, không thể giết sạch chúng, đành nghị hoà suốt mấy trăm năm.

Nơi đây là địa bàn của quỷ tộc, hễ con người bước vào sẽ không bao giờ trở ra, và để giữ hoà bình, cứ cách 20 năm, con người lại cống nạp cho quỷ tộc 100 người, tùy ý chúng xử trí.

Những người quỳ bên dưới là vật cống nạp, già trẻ, lớn bé, giàu nghèo đều có đủ, không phân biệt giai cấp, ai bị bóc trúng tên bắt buộc phải trở thành vật cống nạp.

Và, hắn, kẻ ngồi ở giữa chính điện là quỷ vương cao quý ngự trị của đời tiếp theo - Vương Bạc.

Hắn liếc mắt bủn xỉn vào đám người đang run rẩy, không biết nên xử trí con mồi như thế nào.

Mọi khi, hắn đều vứt người vào trong rừng, để họ tự sinh tồn 1 ngày với những mối nguy hiểm giăng sẵn, kẻ nào còn sống sót sẽ được rời khỏi nơi này.

Tuy nhiên, chưa từng có trường hợp đó xảy ra.

"Xem ra...lại phải dùng cách này..."

Độc âm trong miệng, tay rời khỏi cằm tinh tế, Vương Bạc điềm nhiên đứng dậy, khiễng chân phóng khoáng xuống dưới, chiếc mũi cao của hắn hít một hơi thật sâu, đột ngột dừng lại.

Tầm mắt sáng hoắt như chim ưng săn mồi hướng vào một cô gái với vẻ ngoài phong tình vạn chủng, pha chút mong manh như pha lê sắp vỡ, gương mặt không trang điểm lại phá lệ vô cùng mị hoặc. Vòng tay cô chặt chẽ ôm lấy một bé gái, dường như là người thân của cô.

"Cô, ra đây!"

Ngón tay thon dài, rõ rệt từng khớp xương còn có cả những đường gân nổi lên gồ ghề của người đàn ông chỉ thẳng vào cô, lại bị cô cố tình cúi mặt tránh né vờ như không hiểu. Hắn mất nhẫn nại, sai người kéo cô ra, quăng cô nằm sải dưới nền lạnh lẽo.

Cô luống cuống ngẩn đầu, đôi chân miên man mang giày tây bóng loáng đập vào mắt làm cô giật mình, khẩn trương ngồi dậy, quỳ phục trước hắn, nhỏ bé như một chú chuột nhắt.

Hắn dùng bàn tay đang đeo bao tay da bóng nâng gương mặt có chút bụi bẩn, lướt cặp mắt nham hiểm đánh giá, hỏi.

"Tên gì?"

"..."

"Ta không thích nhắc lại, nói!"

Gần như hét vào mặt, thanh âm to lớn làm cô gái giật mình, hơi nước trong mắt phiếm hồng, chực chờ sẵn sàng trào ra, cô run rẩy, mấp máy nhuận hồng bật thành tiếng.

"Mạc...Thiện..."

"Mạc Thiện."

Vương Bạc hài lòng rời tay khỏi cằm, mất mát luyến tiếc, làn môi bạc khẽ nhếch hàm chứa tia dục niệm.

Bả vai nhỏ nhắn bất ngờ bị tấn công, hắn kéo ngay cô gái đứng dậy, thoắt cái bóp lấy gương mặt nhỏ nhắn. Bàn tay hắn to gấp hai lần mặt cô, phủ ngón tay che trọn mang tai.

Trước nhiều con mắt, hai bên cánh mũi cao không ngừng hít hà vào hõm cổ thon nhỏ, tựa hồ chó sói tìm bạn đời.

Mạc Thiện vô lực chống cự, không dám phát ra tiếng động, chỉ sợ làm phật lòng hắn, tính mạng khó giữ được.

Hắn hít lấy một hơi mê luyến, nụ cười tà đạo rõ rệt hơn, buông mặt cô ra, hắn hỏi.

"Có muốn sống không?"

"Muốn...sống..."

Đương nhiên là cô rất muốn, ở nơi quỷ ma này, có con người nào lại muốn vào đây để chịu chết.

Hot

Comments

Min Min 🌻🌻

Min Min 🌻🌻

chúc mừng tác giả đã có thêm tác phẩm tiếp theo nhé 💐💐💐💐🌹🌹🌹

2025-08-06

4

đume mấy con lồn💤🖤

đume mấy con lồn💤🖤

tên gióng ctrai nhỉ chữ * Thiện * ấy

2025-08-09

1

đume mấy con lồn💤🖤

đume mấy con lồn💤🖤

đó là anh na9 đẹp trai , khoai to😂

2025-08-09

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play