Cửu Thiên Xưng Tôn

Cửu Thiên Xưng Tôn

Chương 01: Ai Nói Thiên Đạo Vô Tình?

Ai nói Thiên Đạo vô tình?

Sở Minh chống một cánh tay làm điểm tựa xuống mặt đất lạnh lẽo ẩm ướt, hắn dựa vào điểm tựa mà bật người ngồi dậy. Trên khuôn mặt tuấn tú của thiếu niên vào thời khắc này lại lộ ra sự lạnh lẽo vô hạn, dù là ai nhìn vào cũng da đầu tê dại, như dao kề vào cổ.

Sở Minh hắn ít khi lại khó thể kiềm chế cảm xúc muốn giết người như bây giờ, hắn muốn chém cái tên truyền ra câu nói lưu truyền là "Thiên Đạo Vô Tình" kia ra thành ngàn vạn mảnh, phong ấn linh hồn cái tên đó mà hành hạ muôn đời!

Cố hít một hơi thật sâu để giữ bình tĩnh, nhưng khi hít một hơi lại tí nữa muốn ngất. Sở Minh hơi quay đầu liếc nhìn xung quanh, bây giờ hắn mới có thời gian để ý xung quanh. Chỉ thấy hiện tại hắn đang nằm trong một cái hang động không quá to, dưới nền đất là những chất nhờn đỏ tươi như máu, không, rõ ràng đó là máu!

Nhìn lấy cánh tay làm điểm tựa đã dính đầy máu tươi, lại chú ý tới những bộ xương nằm rãi rác ở một góc hang động. Hắn hơi phân biệt tí đã nhận ra đây là xương của rất nhiều dã thú trộn lẫn, thậm trí còn có cả xương người có dính lại tí thịt phía trên. Đối với cảnh tượng máu tanh này Sở Minh vẫn chỉ là bình thản mà nhìn lấy, hắn mà bị cảnh tượng này hù mới thật sự là có vấn đề.

Phán đoán những vết cào và những vết cắn khi ăn hắn liền biết rõ đây có thể là một con gấu, không phải là một con gấu thường mà là gấu có chút tu vi. Sao lại phán đoán như vậy?Linh khí trong hang có chút mỏng manh, mà bên ngoài lại là nồng độ linh khí rất cao. Dã thú có chút tu vi sẽ không biết tu hành, chỉ là theo bản thân vừa ngủ vừa hấp thu linh khí, cho nên hang động linh khí mới mỏng manh như này.

Rõ ràng không gian truyền tống ngẫu nhiên đã truyền tống hắn tới đúng hang của một con gấu, nhưng may mắn, hiện tại con gấu không có ở đây, hẳn là đi kiếm ăn. Sở Minh hơi chán ghét nhìn lấy áo bào xám đã bị máu nhuộm đỏ, dù là ai cũng sẽ cảm thấy chán ghét khi bị những thứ dơ bẩn làm bẩn y phục, dù là hắn cũng không ngoại lệ.

- Thật phiền phức, nếu đây là hang thì bên ngoài hẳn là rừng và núi, vậy hẳn sẽ có một bờ hồ hoặc thác nước a.

Sở Minh đứng dậy, miệng thì thào, chỉ trầm tư một chút đã không do dự bước từng bước ra khỏi hang. Khi gần ra khỏi hang, hắn đã thấy ánh sáng chiếu ở cửa hang, vừa bước ra khỏi hang, đúng như dự đoán của Sở Minh là một khu rừng rộng lớn không có điểm cuối, những cái cây to lớn như năm sáu người ôm cũng không hết.

Lại hít một hơi thật sâu, lần này hắn liền có một cảm giác sảng khoái thân thể, ngoại trừ... Sở Minh ngước đầu nhìn lên bầu trời, trong ánh mắt hắn là lạnh lẽo đến cực điểm. Hắn lại không muốn chú ý thêm cái bầu trời kia, đây cũng chả phải là Thiên Đạo Chư Thiên, cũng chỉ là Thiên Đạo Tiểu Giới, phá cũng vô dụng.

Còn đang phân rõ hướng đi thì một tiếng gừ rõ to vang vọng khu rừng, Sở Minh đưa mắt nhìn lại thì rõ ràng, chủ nhà đã về. Con gấu to lớn màu đen nhưng giờ này lại nhuộm đẫm máu tươi màu đỏ trên bộ lông, khi đứng lại có chút phán đoán nhận ra con gấu này cao gần sáu mét, hai mắt con gấu đỏ tươi như dã thú.

- Luyện Khí Sơ Kỳ, ra còn chưa khai mở cả linh trí, thế ngươi cũng không hiểu ta đang nói gì đâu a?

Sở Minh vẫn giữ vẻ bình thản như vậy mà cất giọng đầy thong dong, nếu hắn còn bị một con gấu hù mềm nhũng cả chân thì cái Đạo Tâm tu luyện qua một ngàn vạn năm như hắn nên vứt đi là vừa.

Sở Minh vừa cất giọng vừa dứt, con gấu không có linh trí tất nhiên sẽ không mở miệng và càng không nói nhảm hay do dự. Đối với con gấu Sở Minh trước mắt lại không khác gì đám nhân loại yếu đuối kia là bao, lao lên là được. Lại một tiếng gào chấn động cho chim chóc xung quanh sợ hãi bay tán loạn, con gấu đã trực tiếp lao tới phía Sở Minh như một hung thú đầy điên cuồng.

- Ta lại không rảnh chơi với ngươi, áo bào lão tử còn bị ngươi làm dơ rồi đây.

Lời vừa dứt, Sở Minh trực tiếp phất áo bào quay người bỏ chạy. Con gấu nhìn thấy miếng ăn bỏ chạy, tất nhiên không thể bỏ qua, tốc độ của nó như nào? Rõ ràng mà nói là rất nhanh! Nhanh hơn Sở Minh hiện tại không phải chỉ là gấp đôi. Luyện Khí Sơ Kỳ dù còn chưa tính là tu sĩ nhưng thân thể đã được tăng cường, còn chưa kể một con gấu bình thường đã khó chơi chứ huống gì một con gấu có chút tu vi.

Con gấu khi sắp tiếp cận Sở Minh trực tiếp quơ hai móng vuốt sắc nhọn mà tới. Sở Minh vẫn giữ vẻ bình thản mà chạy, khi thấy con gấu sắp dùng móng vuốt cào đến, Sở Minh liền né qua một bên. Con gấu như theo phản xạ cũng quay đầu nhưng nó trực tiếp tông thẳng vào một gốc cây to. Gốc cây này không to bình thường, mà là to hơn mấy gốc cây kia mấy lần, như một cây cổ thụ. Dù là con gấu có chút tu vi cũng lâm vào choáng váng nhất thời.

Sở Minh bây giờ chỉ là Phàm Nhân, đừng nói đến việc đọ cứng thân thể với một con gấu, hắn sẽ trực tiếp bị xé xác đấy. Luyện Khí Kỳ còn chưa khai mở linh trí, chỉ cần có một tí đầu óc và một tí lòng can đảm, cùng việc canh chuẩn xác thì dã thú cũng chỉ là dã thú. Con gấu trực tiếp tông thẳng vào cây cổ thụ, tạo niên tiếng ầm vang vọng khắp khu rừng.

Sở Minh lại không muốn nói nhảm một mình, nhặt lấy một cành cây gần ở đó. Đặt lên bàn tay mà phóng cái vèo tới, đây không phải là phóng một cách thông thường, mà là lấy thân thể phàm nhân mượn tạm linh khí mà dùng. Vèo! Âm thanh cành cây như xé rách không khí mà phóng đến, tốc độ này lại còn hơn một mũi tên thông thường mấy lần.

Phót! Cành cây trực tiếp xuyên qua đầu của con gấu, thi thể con gấu trực tiếp ngã xuống trước cây cổ thụ. Sở Minh lại không mấy quan tâm nữa, dùng trực giác bản thân mà chọn đại một hướng mà bắt đầu rời đi, hắn còn đang vội muốn đi tắm tẩy rửa thân thể một phen đây. Xác của một con gấu Luyện Khí Sơ Kỳ có gì nhặt? Đồ bỏ đó hắn còn không thèm.

Sở Minh vừa rời đi một lúc, bỗng hai thân ảnh đã phi thân mà đến. Hai thân ảnh này duy chuyển trên những cành cây, tốc độ cực nhanh đã tiếp cận lấy hang động. Người dẫn đầu là một nam tử ánh mắt sắc bén, khoác áo bào màu trắng. Phía sau là nữ tử cũng là áo bào màu trắng, hai người này xuất hiện ở trước cửa hang động.

Nam tử như mất kiên nhẫn mà trực tiếp định bước vào thì đã bị cánh tay trắng buốt của nữ tử đặt lên vai, nam tử hơi quay đầu nhìn lấy nữ tử định hỏi thì nữ tử đã mở miệng nói trước.

- Sư huynh xem kìa?

Vị sư huynh cũng quay đầu nhìn theo hướng tay nữ tử thì đã thấy một thi thể của một con gấu đen gần đó, nam tử hơi nhíu mày, cùng với nữ tử mà tiến lại gần. Nam tử nhắm mắt cảm ứng một tí đã gật đầu khẳng định mà nói.

- Đúng là con gấu đó, hẳn đã gặp một tán tu nào đó đi ngang qua giết chết, người ta không lấy đầu hẳn chỉ là tiện tay.

Nữ tử cũng gật đầu như cũng có cùng suy nghĩ, nhìn lấy lỗ thủng trên đầu con gấu rồi lại nhìn cành cây dính trên cây, rồi lại nhìn cái cây có vết tích bị va chạm mạnh liền có vài phán đoán mà cất giọng êm diệu nói.

- Tán tu này hẳn tu vi sẽ không quá cao, hẳn dựa vào linh trí dã thú chưa khai mà dẫn dụ con gấu va chạm vào cây rồi lại làm choáng váng mà tận dụng tí linh khí ít ỏi bản thân tung đòn tất sát a.

Nam tử cũng gật đầu như cùng phán đoán, rõ ràng vết tích như này chỉ cần có tí đầu óc là lập tức có suy ra một hai. Như nghĩ ra gì, nam tử liền nhìn vào cành cây lại khá kinh ngạc mà nói.

- Nếu theo phán đoán của sư muội vậy thì khả năng kiểm soát linh khí của người này cũng rất cao, nếu thực lực chỉ là Luyện Khí Sơ Kỳ có khi cũng là thiên tài a.

Không phải chỉ vì giết chết con gấu bằng một cành cây mà đưa ra phán đoán, nam tử và nữ tử ở đây điều có thể làm được. Nam tử kinh ngạc nói là thiên tài vì khi truyền linh khí vào cành cây vô tri vô giác mà khiến linh khí không rò rỉ ra ngoài, chứng tỏ khả năng kiểm soát linh khí trong thân thể của đối phương rất tốt. Nam tử này cho rằng nếu bản thân chỉ là Luyện Khí Sơ Kỳ chưa chắc đã có thể làm được.

Nữ tử lại nhìn về một phía có những dấu chân màu máu kéo đến một hướng, rồi lại quay đầu nhìn những vết chân kéo dài ra khỏi hang cho tới vị trí Sở Minh đứng phóng cành cây và tiến bước về một phía.

- Người này hẳn không phải đi ngang qua, bước chân này hẳn là đi ra từ hang.

Lại nhìn vị sư huynh này của mình mà nói tiếp.

- Hẳn là đi về phía bên kia, huynh muốn tới chào hỏi không? Dù sao người đó có khi cũng là thiên tài a.

Vị sư huynh này của nàng là thiên tài, tất nhiên không phải là người kinh diễm nhất nhưng cũng là người đầy chiến ý nhất. Ban đầu sốt ruột muốn hoàn thành nhanh nhiệm vụ này cũng là vì trận quyết đấu với một thiên tài trong tông, nhưng lúc đó nàng đã nhận nhiệm vụ diệt gấu này, vị sư huynh này cứ không yên tâm mà bất chấp sắp tới giờ quyết đấu mà chạy theo.

- Thôi, dù sao Ngạo Giang còn chờ sư huynh của muội đây.

Nam tử lắc đầu cười cười nói, không muốn đuổi theo, dù đối phương có cường đại hơn Ngạo Giang nhưng đã hẹn đấu thì lại không thể thất hứa chỉ vì người lạ. Nữ tử cũng gật đầu, nói về hứng thú thì nàng vẫn là hứng thú với trận đấu của sư huynh và Ngạo Giang. Nữ tử không do dự mà trực tiếp rút kiếm chặt lấy đầu của con gấu, nữ tử cũng có cảm giác như bản thân tới lấy không, liền không do dự mà đặt xuống hai viên linh thạch trên xác con gấu rồi quay người cùng sư huynh rời đi.

Lúc này ở một nơi cách cái hang đó không xa, Sở Minh đang ngồi lấy tay bắt đầu rửa vết máu dính trên áo bào. May mắn thay, hắn đi không bao xa đã tìm thấy một dòng sông gần đó, hắn liền không do dự mà cở áo bào ra bắt đầu rửa. Một lúc lâu sau khi áo bào phơi khô xong hắn cũng lập tức mặt lên, dưới thời tiết nắng nóng này phơi khô quần áo lại không có vấn đề gì.

Sở Minh nhìn về một hướng ở phương xa, chỉ thấy ở đó thấp thoáng một tòa thành trì. Trầm tư suy nghĩ một tí hắn liền quyết định vào thành, dù sao hiện tại hắn cũng chỉ là một phàm nhân, tư chất hiện tại quá kém, nếu bắt đầu tu hành thì dù có thiên tài địa bảo tăng tư chất cũng sẽ lại khó khăn hơn.

Tư chất tu sĩ ở Hạ Giới được phân chia Thiên Địa Huyền Hoàng, lấy Thiên Cấp Thượng Phẩm linh căn đứng đầu, Hoàng Cấp Hạ Phẩm dưới đáy. Tư chất linh căn kém, tốc độ tu hành lại càng kém, nếu nói Thiên Cấp Thượng Phẩm linh căn tu hành một ngày bước đi ngàn bước thì Hoàng Cấp Hạ Phẩm lại kém đến khó thể diễn tả, một ngày đi một bước thì đã là Vận May cực điểm rồi, loại tư chất này Trúc Cơ vô vọng nên không cần mơ xa.

Luyện Khí Kỳ, Trúc Cơ Kỳ, Kim Đan Kỳ, Nguyên Anh Kỳ, Hóa Thần Kỳ, Luyện Hư Kỳ, Hợp Thể Kỳ, Đại Thừa Kỳ, Độ Kiếp Kỳ.

Tất cả bao gồm 9 đại cảnh giới của tu sĩ Hạ Giới, khi đạt đến Độ Kiếp Sơ Kỳ tầng 1 sẽ có thể trực tiếp phi thăng Tiên Giới. Mỗi một cảnh giới điều có 12 tầng, lấy tầng 1 và 3 là Sơ Kỳ, 4 và 6 là Trung Kỳ, 7 và 9 là Hậu Kỳ, 10 đến 12 là Đỉnh Phong.

(Ví Dụ: Luyện Khí Sơ Kỳ - Trung Kỳ - Hậu Kỳ - Đỉnh Phong rồi tới Trúc Cơ Sơ Kỳ...)

Hot

Comments

Thien Le

Thien Le

Tiếp!

2025-08-08

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play