[DuongKieu] Hạ Cuối Của Những Mảnh Vỡ [ Đăng Dương × Pháp Kiều ]

[DuongKieu] Hạ Cuối Của Những Mảnh Vỡ [ Đăng Dương × Pháp Kiều ]

Chương 1: Chàng Dâu Thay Thế?

Cam đâyy
Cam đâyy
Hi mn nhá
Cam đâyy
Cam đâyy
Đây là lần đầu mình vt truyện có gì sai xót mn góp ý cho mình nha.
Cam đâyy
Cam đâyy
Vào thôii
__________
Tôi đứng trước tấm gương lớn trong căn phòng phủ đầy hoa trắng, mặc một bộ lễ phục được đặt may gấp gáp chỉ trong ba ngày. Nó không vừa vai, cổ áo hơi chật, và tay áo thì dài quá mức. Thợ may không có lỗi. Lỗi nằm ở chỗ tôi vốn dĩ không phải người được đo để mặc nó.
Tôi không phải chú rể. Tôi cũng không phải chàng dâu. Tôi là một kẻ thay thế – một người được nhét vào giữa trò chơi quyền lực và danh dự của gia đình.
Ngoài kia, tiếng nhạc cưới vang lên. Dì tôi – mẹ của Ngọc An – khóc như thể vừa tiễn con gái mình lên xe hoa. Chỉ có tôi biết, chị ta hiện giờ đang yên ổn bên người tình ở một nơi nào đó rất xa, bỏ lại tôi gánh thay hậu quả của mối tình trốn chạy ấy.
Họ chọn tôi vì tôi là đứa con mồ côi, sống nhờ vào lòng thương hại và sự bảo bọc từ bà nuôi – bà Lý. Họ chọn tôi vì biết tôi sẽ không dám từ chối, bởi ông Kiên đó là anh trai của ba tôi, đã nói rõ
Nguyễn Trung Kiên - ba Ngọc An
Nguyễn Trung Kiên - ba Ngọc An
Nếu mày không chịu cưới, tao sẽ không trả tiền viện phí cho bà của mày. Cứ để bà ta chết dần chết mòn trong bệnh viện ấy.
Ông ta biết rất rõ bệnh tình của bà tôi. Còn ba tôi thì đã mất cách đây không lâu vì công ty gặp một số vấn đề và điều tồi tệ đã đến. Mẹ tôi đã bỏ đi không một lời từ biệt, không phương thức liên lạc nào cả. Cứ thế và đi...
Tôi không cần phải suy nghĩ lâu nữa, nếu không thì người thân duy nhất có còn bên cạnh tôi không.
Tôi đồng ý. Đổi mạng sống của bà bằng danh dự của mình… là một cái giá tôi cam lòng.
_____________________
Lễ cưới được tổ chức long trọng. Truyền thông bị kiểm soát chặt. Không ai được phép phát hiện ra rằng nhà họ Trần danh gia vọng tộc bậc nhất – đã cưới một chàng trai thay cho vị hôn thê thực sự.
Tôi bước từng bước vào lễ đường, mắt không dám ngước nhìn gương mặt người đàn ông sẽ trở thành chồng mình. Nhưng tôi vẫn cảm nhận được ánh nhìn của anh ta – lạnh lẽo, chán ghét, và có lẽ… khinh bỉ.
Trần Đăng Dương – cái tên tôi từng nghe, từng biết, nhưng chưa từng nghĩ sẽ có ngày gắn chặt với mình bằng tờ giấy hôn thú.
Góc giải thích: là giấy kết hôn.
Anh ta không bắt tay tôi, không nói câu nào. Ngay cả lúc MC nói:
nvp
nvp
Chú rể, đồng ý lấy người này làm bạn đời của mình không?
Anh ta đáp lại bằng một cái gật đầu hững hờ. Tôi nghe tiếng cười mỉa trong đám đông, nghe rõ tiếng thì thầm đầy thương hại.
nvp
nvp
Đẹp trai vậy mà phải cưới thằng khác… Tội thật, đúng là trò hề của giới thượng lưu…
Tôi không phản ứng gì. Cười cũng không, khóc cũng không. Đau? Tất nhiên là đau. Nhưng tôi học được cách không để ai thấy mình yếu đuối, ngay cả trong ngày bị đẩy vào một cuộc hôn nhân không lối thoát.
____________
Tối hôm đó, trong căn phòng tân hôn lạnh ngắt, tôi ngồi trên ghế dài, cố giữ thẳng lưng. Đăng Dương đứng cách tôi vài bước, hai tay đút túi quần, ánh mắt tối lại.
Anh ta nhìn tôi chăm chăm rồi khẽ cất giọng lên nói..
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Cậu nghĩ tôi sẽ chấp nhận mối hôn nhân này sao?
Giọng anh ta lạnh như thép.
Nguyễn Thanh Pháp - Pháp Kiều
Nguyễn Thanh Pháp - Pháp Kiều
Tôi ghét bị ép buộc. Ghét bị phản bội. Và càng ghét hơn khi thứ đứng trước mặt tôi lại không phải người tôi từng yêu.
Anh ta tiến lại gần, cúi người thấp xuống. Ánh mắt chứa đầy thù hằn.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tôi không cần cậu yêu tôi. Cũng đừng mơ tưởng tôi sẽ yêu lại.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Cậu chỉ cần ngoan ngoãn làm một con rối thay thế, sống yên phận trong căn nhà này là được.
Tôi siết chặt tay. Không khóc. Không run. Tôi quen rồi. Cuộc đời tôi chưa bao giờ có lựa chọn nào khác ngoài cam chịu.
_____________
Khi anh ta rời khỏi phòng, tôi ngồi lặng hàng giờ bên cửa sổ. Ánh trăng rọi xuống vạt áo cưới trắng, làm nổi bật vết nhăn chưa kịp là thẳng nơi cánh tay áo.
Tôi đã trở thành "vợ" của một người đàn ông. Không ai hỏi tôi có muốn hay không. Không ai quan tâm.
Ngoài kia, cả thế giới vẫn xoay vần.
Còn tôi, kẹt lại trong một cuộc hôn nhân rỗng tuếch, nơi tình yêu không tồn tại – chỉ còn lại sự ghét bỏ, khinh miệt, và một bản hợp đồng không lời hứa hẹn.
End

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play