[All Thụy] Ánh Trăng Bị Săn Đuổi
Chương 1: Lễ Hôn Ước Bị Phá Hủy.
Sảnh tiệc lộng lẫy của khách sạn Quốc tế Kim Long. Hàng trăm khách mời đang nâng ly chúc mừng. Âm nhạc du dương vang vọng, những ánh đèn pha lê phản chiếu lấp lánh trên sàn.
Trên bục chính, Trương Hàm Thụy - một Omega với vẻ đẹp thanh thoát, mùi hương hoa nhài tinh khiết nhưng không hề yếu đuối - đang đứng cạnh vị hôn phu, một Beta con nhà giàu. Cậu mỉm cười lịch thiệp, nhưng trong lòng đầy lo lắng.
Cha Hàm Thụy
(Cười rạng rỡ): Hôm nay là một ngày thật đặc biệt. Con trai tôi, Hàm Thụy, cuối cùng cũng tìm được bến đỗ hạnh phúc.
Mẹ Kế Hàm Thụy
(Nắm tay cậu) Mẹ tin con sẽ có một cuộc sống thật tốt, con yêu.
Vị hôn phu
(Nhìn Hàm Thụy âu yếm) Anh sẽ chăm sóc em thật tốt, Hàm Thụy. Anh hứa.
Trương Hàm Thụy chỉ khẽ gật đầu, nụ cười gượng gạo. Ánh mắt cậu vô tình lướt qua cánh cửa chính, và trái tim cậu như ngừng đập.
Trương Hàm Thụy
(Thầm nghĩ) Không... không thể nào...
Một bóng người cao lớn bước vào, theo sau là hai người khác. Đó là Trương Quế Nguyên, đại thiếu gia của gia tộc Trương, một Alpha có vẻ ngoài lạnh lùng, ánh mắt tàn nhẫn và đầy chiếm hữu. Bên cạnh hắn là Quang Tuấn Thần, nhị thiếu gia, với nụ cười nhẹ nhưng ánh mắt lại sắc lạnh. Đi sau cùng là Dương Bác Văn, tam thiếu gia, vẻ mặt phóng khoáng, nhưng lại mang đến một cảm giác nguy hiểm khó tả.
Hội trường bỗng chốc im lặng. Tiếng nhạc ngừng lại. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía họ.
Cha vị hôn phu
(Run rẩy) Ôi chao, quý ngài Trương Quế Nguyên. Thật vinh dự cho chúng tôi.
Trương Quế Nguyên
(Tiến lên, ánh mắt chỉ nhìn duy nhất Hàm Thụy) Vinh dự? Tôi không nghĩ vậy.
Hắn đi thẳng lên bục, sức mạnh Alpha tỏa ra mạnh mẽ, trấn áp tất cả mọi người. Mùi hương Alpha của hắn, mùi tuyết lạnh, lan tỏa khắp nơi, đè nén mùi hương hoa nhài của Hàm Thụy. Hắn đứng đối diện Hàm Thụy, tay đưa ra, nhẹ nhàng vuốt ve má cậu.
Trương Quế Nguyên
Trương Hàm Thụy... Tên đẹp đấy.
Trương Hàm Thụy
(Giọng nói run rẩy) Ngài... ngài là ai?
Mọi người xung quanh đều bàng hoàng, nhưng không ai dám lên tiếng. Họ biết rõ, gia tộc Trương không phải là người họ có thể đối đầu.
Quan Tuấn Thần
(Đứng sau Trương Quế Nguyên, mỉm cười nhẹ) Thật thú vị, con mồi của chúng ta lại giả vờ không quen biết.
Dương Bác Văn
(Cười lớn) Thôi nào, anh hai. Đừng dọa cậu ta nữa. Trái tim nhỏ bé sẽ không chịu nổi đâu.
Trương Quế Nguyên
(Ánh mắt trở nên tàn nhẫn hơn) Im lặng.
Hắn siết chặt cằm Hàm Thụy, khiến cậu phải ngước nhìn. Ánh mắt hắn như muốn xuyên thấu cậu.
Trương Quế Nguyên
Omega này... là của tôi.
Câu nói đó như một quả bom nổ tung cả hội trường. Vị hôn phu của Hàm Thụy run rẩy, lùi lại vài bước. Cha mẹ cậu tái mét mặt mày.
Cha Hàm Thụy
Ngài Trương... đây là lễ đính hôn của con trai tôi... ngài có nhầm lẫn gì không?
Trương Quế Nguyên
(Hất mặt) Nhầm lẫn? Tôi đã mua cậu ta rồi. Hợp đồng hôn nhân đã được ký kết. Cậu ta thuộc về tôi.
Hắn lấy ra một bản hợp đồng, ném xuống bàn. Mọi người đều há hốc mồm. Mẹ kế của Hàm Thụy cúi đầu, che đi nụ cười đắc ý. Hàm Thụy nhìn xuống, thấy chữ ký của cha cậu trên đó, và trái tim cậu tan nát.
Trương Hàm Thụy
(Hét lên) Không! Tôi không tin!
Cậu dùng hết sức lực, đẩy Trương Quế Nguyên ra. Hắn không hề xê dịch, chỉ cười lạnh.
Trương Quế Nguyên
Ồ, phản kháng sao? Tôi thích.
Hắn tóm lấy tay cậu, siết chặt. Mùi hương Alpha của hắn càng nồng nặc hơn, khiến Hàm Thụy cảm thấy choáng váng. Hắn kẹp chặt cằm cậu, buộc cậu ngẩng đầu. Hắn cúi xuống, thì thầm những lời lẽ bẩn thỉu vào tai cậu.
Trương Quế Nguyên
Em nghĩ em sẽ trốn thoát được sao? Tôi đã chuẩn bị tất cả. Tôi đã chờ đợi rất lâu. Và bây giờ, tôi sẽ thưởng thức em.
Hắn dùng ngón tay thô bạo vuốt ve môi cậu, rồi đột ngột cúi xuống, cưỡng hôn một cách thô bạo. Nụ hôn không có chút ngọt ngào, chỉ có sự chiếm hữu và dục vọng. Hắn cắn mạnh vào môi cậu, khiến máu rỉ ra. Hắn dùng lưỡi càn quét khoang miệng cậu, như một con thú đang đánh dấu lãnh thổ của mình. Hàm Thụy vùng vẫy, nhưng không có tác dụng. Hắn ghì chặt eo cậu, khiến cậu không thể cử động. Hắn hôn cậu cho đến khi cậu gần như ngất đi.
Sau khi buông ra, môi Hàm Thụy đã sưng tấy, rỉ máu. Trương Quế Nguyên liếm vết máu trên môi mình, ánh mắt đầy thỏa mãn.
Trương Quế Nguyên
Thật ngọt.
Vị hôn phu
(Run rẩy, hét lên) Đồ khốn! Mày đang làm gì vậy?
Hắn xông lên, định đánh Trương Quế Nguyên, nhưng Quan Tuấn Thần đứng sau đã nhanh chóng chặn lại.
Quan Tuấn Thần
(Nắm cổ áo vị hôn phu) Đừng xen vào chuyện không phải của mày. Con mồi đã có chủ rồi.
Dương Bác Văn
(Cười) Chà, anh cả. Mới đó đã chiếm lấy rồi. Em còn chưa kịp nếm thử mà.
Trương Quế Nguyên
(Quay sang nhìn Bác Văn) Sẽ có lúc cho mày.
Hắn bế Hàm Thụy lên, không quan tâm đến sự phản kháng của cậu. Hàm Thụy vùng vẫy, nhưng hắn chỉ siết chặt hơn.
Trương Quế Nguyên
Về nhà thôi, vợ của tôi.
Hắn bế cậu ra khỏi sảnh tiệc, bỏ lại một đám đông hỗn loạn và sững sờ. Mẹ kế của Hàm Thụy mỉm cười đầy đắc ý. Cha cậu sụp xuống, bất lực. Hợp đồng hôn nhân nằm trên sàn, như một lời chế giễu cho tất cả mọi người.
Comments
Hồ Quynh Anh
Quan nha không phải Quang
2025-08-12
0
°•TF - BJYX•°_SuRiii 🐢💚❤️💛
tôi thích kịch bản này của bả 👉👈
2025-08-24
0
Bạch Nguyệt Quang
Mở bài thật là hoang dã🤡
2025-08-23
1