Y Vân Tẫn Tán

Y Vân Tẫn Tán

Chương 1 Ngây ngô

Vùng quê nhỏ yên tỉnh cánh đồng lúa vàng màu sớm nắng.
Một nhóm trẻ đang nô đùa trên đồng cỏ xanh ngát không khí yên bình tựa tranh.
Một thằng nhóc đầu tóc màu xanh miệng chúm chím mặt mũi lắm lem bùn đất trên tay cầm rổ cá lém lỉnh chạy tung tăng phía sau là 2 đứa nhỏ khác.
Đức Duy
Đức Duy
Bây nhanh lên coi lề mề thế nhanh lên cha tao thấy là toi cái mông tao đó//xách rổ cá chạy vội vào bờ//
Thành An
Thành An
Cũng mày không á //chạy theo//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Hai đứa bây đợi tao với coi//cầm dép chạy//
3 đứa nhỏ chạy ùa vào bờ từ đằng xa mây đen kéo tới trời âm u gió thổi mạnh.
Đức Duy
Đức Duy
Chết rồi gần mưa rồi ở kia có nhà bỏ hoang kìa//chỉ nhà hoang//
Thế là cả đám chạy lại đó trú mưa chỉ có một nhóc nhỏ đầu tóc màu vàng vẫn lãi nhãi nảy giờ.
Thành An
Thành An
Thấy chưa tao bảo rồi là đừng có đi mà mưa rồi đó
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Mày bớt nói lại coi đi cũng lỡ đi rồi
Thành An
Thành An
Nhưng mà lát nữa về cũng no đòn cho coi
Đức Duy
Đức Duy
Tao không lo bây lo gì //thản nhiên nói//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Ừm cũng đúng mày mà về cái bộ dạng này thế nào anh captain cũng mắng cho coi
Từ đằng xa thoáng thấy bóng dáng 2 người 1 nam 1 nữ đang đi về hướng này .
Thành An
Thành An
Ê khoan bây ai nhìn quen quen....
Đức Duy
Đức Duy
Chết rồi anh hai tao rồi xong //cầm rổ cá tính chạy//
Captain
Captain
ĐỨC DUY ĐỨNG LẠI ĐÓ//quát lớn//
Đức Duy
Đức Duy
Chết rồi huhu//quay mặt lại//
Thành An
Thành An
Há há ngu hả mày //ôm bụng cười //
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Mày đừng cười sớm anh Hiếu kìa//chỉ người đi phía sau Captain//
Thành An
Thành An
Hả//tắt nụ cười //
Captain
Captain
Tại sao không về nhà biết cha lo cho em không hả//bước vào //
Đức Duy
Đức Duy
Tại trời mưa mà//nói lí nhí//
bé tư
bé tư
Trời ơi cậu út ướt hết rồi //lấy khăn lụa nhỏ của mình lau cho em//
Captain
Captain
Về nhanh không bệnh là anh đánh em
Đức Duy
Đức Duy
Biết rồi mà về thì về //lủi thủi đi ra//
Captain
Captain
À Kiều em chạy được chạy đi má em đang cầm cây đi kiếm em kìa //vỗ vai Kiều//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Rồi xong //đứng chết trân//
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Đặng Thành An em gan lắm dám trốn đi chơi giờ chưa về //túm cổ áo An//
Thành An
Thành An
A a anh Hiếu em sai rồi mà//cố thoát ra//
Đức Duy
Đức Duy
Ha ha ngu hả mày nãy cười tao hả//nán lại ôm bụng cười //
Captain
Captain
Đi về //quát//
Đức Duy
Đức Duy
Dạ//nhịn cười đi về//
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Anh đưa An về trước nha chào em//nói Kiều//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Da...Dạ
Cả hai đều bị xách cổ về nhà Kiều cũng cũng về nhưng đi trong lo sợ.
Tối đó em được người hầu tắm cho xong lên nhà trước thấy cha mình ngồi đó bên cạnh là Captain đang cầm cây roi tre.
Em nuốt nước bọt định chạy vào phòng.
Ông Hoàng
Ông Hoàng
Đứng lại mau lại đây
Đức Duy
Đức Duy
Dạ
Em bước tới nhưng trong lòng đang sót thương cho cái mông của mình.
Đức Duy
Đức Duy
//Leo lên giường nằm sấp lại//
Captain
Captain
Cũng bị tự giác ha
Ông Hoàng
Ông Hoàng
Nay cha không phạt con ngồi dậy đi
Đức Duy
Đức Duy
Hả cha nói thật hả //định chạy//
Ông Hoàng
Ông Hoàng
Khoan nghe cha nói
Đức Duy
Đức Duy
Dả
Ông Hoàng
Ông Hoàng
Cả hai đứa cha sẽ gã cho nhà đại địa chủ Nguyễn.
Captain
Captain
Nhưng Duy nó...
Ông Hoàng
Ông Hoàng
Nghe cha nói hết đã hôn ước đã định không từ chối được đâu
Ông Hoàng
Ông Hoàng
Con sẽ gã cho cậu hai Quang Anh//nói Captain //
Ông Hoàng
Ông Hoàng
Còn con gã cho cậu út Rhyder //nói em//
Captain
Captain
Không con không đồng ý tên Rhyder đó nổi tiếng phong lưu gái gú con không để em gã cho tên đó được
Ông Hoàng
Ông Hoàng
Con muốn phản sao ý ta đã quyết cho dù con có làm gì cũng không lay chuyển được đâu //quay lưng bỏ đi//
Captain
Captain
Không thể nào
Đức Duy
Đức Duy
Anh hai vậy là em phải lấy chồng hả//ngây thơ hỏi//
Captain
Captain
Ừm chúng không có quyền quyết định rồi nhưng anh sẽ bảo vệ em//vuốt tóc em//
___
Nhà em là nhà bá hộ nhỏ trong vùng tuy không sánh được với nhà đại địa chủ Nguyễn nhưng cũng đủ ăn đủ mặc.Nhà em có 1 xưởng gạo nhỏ do cha em gây dựng lên .
Còn Thành An là con buôn bán vải lụa lớn Minh Hiếu là anh hai của An nhưng là con Mợ hai còn Thành An là con Mợ ba .
Kiều thì khác kiều chỉ là con nhà bình thường má kiều làm thuê may vải cho nhà của An.Tuy vậy nhưng từ nhỏ ba người đã rất thân nhau.
___
Nhưng tại sao lại có mối hôn ước giũa hai nhà?
Chuyện này bắt đầu từ một buổi chiều cách đây hơn mười năm, khi mùa lúa vừa gặt xong, hương rơm rạ còn vương trong gió. Bá hộ Hoàng – cha của hai cậu song sinh Đức Duy và Captain – sang nhà đại địa chủ Nguyễn để bàn chuyện làm ăn. Khi ấy, cả hai nhà đều đang cần một mối liên kết vững chắc để giữ uy tín và thế lực trong vùng.
Ông Nguyễn cười hiền, rót chén trà sen thơm ngát:
Ông Nguyễn
Ông Nguyễn
Chúng ta vốn là chỗ thân tình, nay lại có con cái tuổi tác vừa khéo… Sao không kết làm thông gia, vừa thuận lòng người, vừa hợp ý trời?
Bá hộ Hoàng vuốt râu, ánh mắt sáng lên:
Ông Hoàng
Ông Hoàng
Phải rồi, hôn sự này sẽ là sợi dây buộc chặt hai nhà chúng ta.
Lời nói tưởng chỉ là câu chuyện trà dư tửu hậu, nhưng sau đó lại thành lời hứa. Thế là từ thuở nhỏ, số phận của bốn người đã được an bài: Đức Duy sẽ thuộc về Rhyder – cậu con trai lớn của nhà quan huyện, còn Captain sẽ kết duyên cùng Quang Anh – người em song sinh của Rhyder.
___
Từ đó, lời hứa ấy được cất kỹ trong lòng mỗi nhà. Ai nấy tưởng chỉ là lời nói gió bay, nào ngờ lại thành mối dây ràng buộc số phận bốn người con trai.
Đức Duy và Captain lớn lên ở làng Đông Vân, từ nhỏ đã nghe loáng thoáng về chuyện hôn ước nhưng chẳng mấy để tâm. Một người thì ngây ngô, cả ngày rong chơi ngoài bờ sông, bắt chuồn chuồn cắn rốn để “biết bơi nhanh hơn”; một người lại trầm mặc, ưa ở trong thư phòng luyện chữ, tay quen nắm bút hơn là cầm diều.
Cùng lúc đó, nơi huyện đường xa hoa, Rhyder và Quang Anh cũng khôn lớn. Rhyder, người anh song sinh, từ thuở thiếu niên đã lanh lợi, mưu trí, lời nói khéo léo như rót mật vào tai nhưng khó đoán lòng dạ. Còn Quang Anh, vẻ ngoài điềm đạm, giọng nói nhẹ như gió, ai gặp cũng quý, chẳng ai nghĩ bên trong lại có những toan tính riêng.
Mười tám năm trôi qua, mùa xuân năm nay, nhà địa chủ Nguyễn cho người mang lễ sang nhà bá hộ Hoàng, chính thức nhắc lại lời hẹn xưa. Tin ấy truyền khắp làng, từ quán nước đầu đình đến bến sông cuối xóm ai cũng bàn tán.
___
Buổi sáng hôm đó, bá hộ Hoàng gọi cả Đức Duy và Captain vào từ đường, bảo:
Ông Hoàng
Ông Hoàng
Hai đứa, sắp tới là ngày trọng. Nhà Nguyễn sẽ sang chơi, xem mắt. Các con nhớ ăn nói cho lễ, ăn mặc cho chỉnh, đừng để mất mặt tổ tiên.
Đức Duy tròn mắt:
Đức Duy
Đức Duy
Xem mắt… là nhìn nhau thôi hả cha? Có phải lấy liền đâu?
Bá hộ chỉ cười, còn Captain thì im lặng, ánh mắt khẽ chao về phía ngọn nến đang cháy.
Ngoài sân, gió xuân lay động cờ đỏ, tiếng chim ríu rít, nhưng trong lòng mỗi người, chẳng ai biết rõ mình sắp bước vào câu chuyện như thế nào.
Ngày gặp mặt đang tới gần…
hết chương 1
heo nè
heo nè
Chào mọi người tui có sai sót gì mong mọi người bỏ qua nha hoặc ý kiến cho tui cũng được tui có acc bên tiktok có cập nhật gì về truyện tui sẽ đăng lên đó nên mọi người yên tâm. Chúc mọi người một ngày tốt lành.
heo nè
heo nè
À mà tui có viết sai chính tả thì cho tui xin lỗi nha tại tui không giỏi tiếng việt huhu 😭
Hot

Comments

Tổng Tài vô tri

Tổng Tài vô tri

Có phải chạy thận khi đọc giờ này ko ta tại hóng quá

2025-09-01

1

𝕄𝕚𝕜𝕒🫧

𝕄𝕚𝕜𝕒🫧

Tui từ tik qua đây đọc nè

2025-09-01

0

Tổng Tài Tẻn Tẻn

Tổng Tài Tẻn Tẻn

Mong mik ko phải chạy thận sớm

2025-09-02

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play