Chương 3 – Vào kinh thành

Sau vụ mai phục, đoàn quân của Quang Anh tiếp tục tiến về phía nam. Đức Duy cứ nghĩ sẽ được về doanh trại nghỉ ngơi, nhưng sáng hôm sau, một tin mới khiến cậu sững sờ: Hoàng thượng đã triệu Quang Anh khẩn cấp hồi kinh.
Cậu chưa từng thấy kinh thành trong thế giới này, nhưng đọc truyện thì biết – đó là nơi nguy hiểm nhất. Không phải chiến trường, mà là vòng xoáy quyền lực, âm mưu, và những nhân vật “có vẻ thân thiện nhưng sẵn sàng đâm sau lưng bất cứ lúc nào”. Trong nguyên tác, chính ở kinh thành mà Quang Anh bị cô lập dần, cuối cùng chết thảm.
Đức Duy
Đức Duy
Ngươi định đưa ta đi cùng thật à?
Duy hỏi khi hai người cưỡi ngựa sóng đôi.
Quang Anh
Quang Anh
Định chứ.
Quang Anh
Quang Anh
Ta không để ngươi lại.
Đức Duy
Đức Duy
Nhưng… kinh thành mà…
Quang Anh
Quang Anh
Chính vì là kinh thành.
Ánh mắt y nhìn thẳng phía trước, giọng trầm như đã tính toán xong
Quang Anh
Quang Anh
Nơi đó nhiều tai mắt. Ta cần người mình tin ở bên.
Câu “người mình tin” khiến tim Duy hơi khựng lại. Cậu biết rõ, trong truyện, Quang Anh gần như không tin ai, kể cả những thuộc hạ thân cận. Còn bây giờ… chẳng lẽ vì vài lần cứu mạng mà được ưu tiên vậy sao?
Đường về kinh dài, đi qua nhiều thị trấn và làng mạc. Mỗi khi dừng chân nghỉ, Duy đều bị mấy binh sĩ trong doanh nhìn với ánh mắt tò mò – kẻ bỗng dưng xuất hiện bên cạnh tướng quân, lại được ưu ái đến mức ở cùng lều, thì sao không bị đồn đoán cho được.
Đêm thứ hai trên đường, cả đoàn dừng tại một dịch quán lớn. Khi mọi người đang dùng bữa, Quang Anh bỗng nói nhỏ.
Quang Anh
Quang Anh
Ăn xong, đừng rời khỏi phòng.
Đức Duy
Đức Duy
Sao thế?
Quang Anh
Quang Anh
Có người theo dõi./gắp thịt vào bát cậu/
Duy giả vờ cúi đầu ăn tiếp, nhưng trong lòng lạnh buốt.
Quang Anh
Quang Anh
Đừng tỏ vẻ bất an.
Duy giả vờ cúi đầu ăn tiếp, nhưng trong lòng lạnh buốt.
Đức Duy
Đức Duy
*Chưa vào kinh đã bị rình rồi, vậy lúc vào chắc còn vui hơn.*
Bữa ăn kết thúc, Duy làm đúng lời Quang Anh dặn, trở về phòng nghỉ. Phòng đơn giản, giường gỗ trải nệm bông, cửa sổ đóng kín. Cậu vừa cởi giày định nằm nghỉ thì bất giác nghe tiếng động rất nhẹ – như tiếng gió lướt qua song cửa, nhưng đều đặn quá…
Bản năng mách bảo cậu không nên bỏ qua. Duy rón rén tới gần cửa sổ, khẽ hé một khe nhỏ. Ngoài sân tối om, chỉ còn ánh đuốc lác đác. Nhưng trên mái ngói đối diện, một bóng đen đang áp sát về phía lều lớn – nơi Quang Anh nghỉ.
Cậu thót tim. Trong truyện, những kẻ ám sát Quang Anh thường là cao thủ võ nghệ, ra tay gọn gàng. Nếu bây giờ cậu hét lên, có thể sẽ khiến Quang Anh mất thế chủ động.
Làm sao đây?
Cậu đảo mắt tìm quanh phòng – may thay, vẫn còn thanh kiếm gỗ tập luyện hôm trước. Không nghĩ nhiều, cậu lao ra khỏi phòng, men theo hành lang tối, rồi trèo lên mái hiên. Tiếng ngói kẽo kẹt dưới chân, nhưng may mắn là bóng đen kia chưa phát hiện.
Chờ khi hắn nhảy xuống gần cửa lều của Quang Anh, Duy hét lớn.
Đức Duy
Đức Duy
NÀY! ĐỨNG LẠI!
Kẻ kia giật mình, lập tức xoay người. Lưỡi dao lóe sáng dưới ánh trăng, chém xé không khí về phía Duy. Cậu lùi lại theo phản xạ, kiếm gỗ đưa lên đỡ – tiếng “cộp” khô khốc vang lên, cả hai chấn động lùi ra.
Tiếng bước chân dồn dập vang lên, và chỉ một nhịp thở sau, Quang Anh đã xuất hiện. Không một lời, y rút kiếm thật, ánh thép loáng lên dưới ánh trăng. Chỉ ba chiêu, kẻ ám sát gục xuống, dao rơi leng keng trên nền gạch.
Quang Anh quay sang, ánh mắt sắc lạnh khi quét qua cậu.
Quang Anh
Quang Anh
Ta bảo ngươi ở phòng.
Đức Duy
Đức Duy
Nếu ở yên thì ngài bị đâm rồi còn đâu./thở hổn hển, vẫn cố chống chế/
Khoé môi Quang Anh hơi nhếch, nhưng y nhanh chóng che đi, chỉ nói khẽ.
Quang Anh
Quang Anh
Lần nữa, nhớ báo cho ta trước khi tự liều mạng.
Rồi y đặt tay lên vai cậu, lực ấn vừa phải nhưng đầy chắc chắn.
Quang Anh
Quang Anh
Nhưng… làm tốt lắm.
_______
Ba ngày sau, kinh thành đã hiện ra trước mắt. Từ xa, bức tường thành cao sừng sững như một con thú khổng lồ nằm chắn ngang trời. Mái ngói hoàng cung dát vàng rực lên dưới nắng chiều, tựa như muốn nhắc mọi kẻ nhìn thấy rằng — đây là trung tâm của quyền lực, và cũng là nơi dễ mất mạng nhất.
Ngựa của Quang Anh tiến chậm lại khi đoàn quân đi qua cổng lớn. Dân chúng hai bên đường nhao nhao bàn tán, trẻ con thì reo hò nhìn đoàn quân trở về. Nhưng xen giữa tiếng ồn ấy, Duy nhận ra có những ánh mắt khác — lạnh lùng, dò xét, hoặc khinh miệt.
Ngay khi vào trong, Quang Anh lập tức bị thái giám truyền chỉ gọi vào cung yết kiến Hoàng thượng. Duy tưởng sẽ bị để lại, nhưng Quang Anh chỉ phẩy tay.
Quang Anh
Quang Anh
Đi cùng.
Trong cung, hương trầm ngào ngạt. Bậc thềm đá xanh dẫn lên đại điện trải thảm đỏ, hai hàng thị vệ đứng nghiêm như tượng. Trên ngai vàng, Hoàng thượng ngồi uy nghi, đôi mắt sắc bén dừng lại lâu hơn một chút khi thấy Duy.
Hoàng Thượng
Hoàng Thượng
Ngươi mang ai theo vậy, Quang tướng quân?
Quang Anh
Quang Anh
Người ta tin.
Duy suýt nghẹn. Nói thế giữa đại điện khác gì công khai cho thiên hạ biết “đây là người của ta”?
Không khí trong điện thoáng căng. Một vị đại thần râu bạc đứng bên tả khẽ hừ.
NVP
NVP
Người của tướng quân, mang thẳng vào cung… phép tắc đâu còn?
Hoàng thượng chỉ khẽ giơ tay, mọi tiếng bàn tán lắng xuống. Nụ cười nhẹ thoáng hiện trên môi ngài, nhưng đôi mắt thì sâu như hồ nước đêm.
Hoàng Thượng
Hoàng Thượng
Vậy ta muốn xem, người ngươi tin… có đáng để ngươi bảo vệ đến vậy không.
Duy cảm giác gáy mình lạnh toát. Câu đó nghe chẳng khác gì một lời thách thức.
Ra khỏi điện, Quang Anh không nói gì, chỉ liếc nhìn cậu một cái rất ngắn. Trong ánh mắt ấy, Duy đọc được hai điều: ta đã kéo ngươi vào ván cờ này rồi, và lùi không còn là lựa chọn.
Đêm hôm đó, cung tổ chức yến tiệc chào mừng đoàn quân thắng trận. Đại điện được thắp sáng bằng hàng trăm ngọn nến, ánh sáng hắt lên những bức tường chạm rồng phượng lấp lánh. Tiếng đàn tỳ bà hòa với mùi rượu nồng và hương hoa quế khiến không khí vừa xa hoa vừa ngột ngạt.
Quang Anh ngồi ở hàng ghế gần thượng tọa, bên cạnh các võ tướng khác. Duy, với thân phận “người đi theo”, được xếp ở dãy thấp hơn, gần cột đá khắc hình lân. Cậu cố gắng im lặng, mắt đảo quanh quan sát từng người. Trong truyện, chính ở một bữa tiệc thế này, một âm mưu được dệt nên… và cậu cần biết nó bắt đầu từ đâu.
Giữa lúc tiếng cười nói vang khắp điện, Duy chợt thấy một nhóm quan lại đứng khuất sau rèm thêu, nói chuyện nhỏ đến mức người bình thường khó nghe. Nhưng cậu, vốn có tai khá thính, vẫn bắt được vài từ rời rạc.
:…Ngày săn bắn tới…
:…Chỉ cần ngựa hoảng loạn…
:…Không ai cứu kịp…
Lòng Duy lập tức căng như dây đàn. Ngày săn bắn? Trong nguyên tác, đó chính là dịp Quang Anh bị thương nặng vì “tai nạn”, từ đó thế lực suy yếu.
Cậu nghiêng người định nghe kỹ hơn thì bỗng một giọng nói vang ngay sau lưng.
Thẩm Lạc
Thẩm Lạc
Tiểu huynh đệ, ngươi đang làm gì vậy?
Quay lại, Duy thấy một nam tử mặc y phục xanh nhạt, gương mặt tuấn tú nhưng ánh mắt cong cong đầy ẩn ý. Đây không phải nhân vật phụ bình thường – Duy nhớ rõ, hắn là Thẩm Lạc, một mưu sĩ khét tiếng, luôn đứng giữa ranh giới bạn và thù.
Đức Duy
Đức Duy
À… ta… ngắm rèm thêu đẹp quá…/lắp bắp/
Thẩm Lạc mỉm cười, nhưng cái cười ấy khiến cậu cảm giác mình vừa bị đánh dấu như một con mồi.
Thẩm Lạc
Thẩm Lạc
Hy vọng ngươi cũng đẹp lòng như vậy… trong những ngày tới.
Nói rồi, hắn thong thả bỏ đi. Duy đứng chết lặng vài giây, tim đập mạnh. Rõ ràng, hắn đã nghe được gì đó… và cũng biết là cậu biết.
Khi yến tiệc kết thúc, Duy chen ra khỏi đám đông, tìm đến Quang Anh. Nhưng chưa kịp mở lời, ánh mắt nghiêm nghị của y đã quét qua.
Quang Anh
Quang Anh
Ngươi đã nghe gì?
Duy mím môi, biết mình không thể giấu. Và khi kể lại, gương mặt Quang Anh tối hẳn, đôi mắt như lưỡi kiếm lóe lên dưới ánh đuốc.
Quang Anh
Quang Anh
Vậy là chúng đã bắt đầu ra tay.
Y khẽ nói, rồi nghiêng người sát tai cậu, giọng thấp đến mức chỉ hai người nghe được.
Quang Anh
Quang Anh
"Từ giờ, đừng rời khỏi ta nửa bước."
Trong khoảnh khắc đó, Duy hiểu — từ đây trở đi, kinh thành không chỉ là một thành phố nguy hiểm… mà là một bàn cờ sinh tử, và cậu đã ở giữa tâm bàn.
________
Milk
Milk
NovelToon
Milk
Milk
Trài ơiiii tấm này đẹp quá chời.
Milk
Milk
Xin lỗi vì tác giả sống chậm với xã hội 😞😞
Hot

Comments

cap🐑🐑

cap🐑🐑

Ai cho tác giả viết hay vậy hả? Bồi thường cho tui đi, tui nghiện truyện rồi nè

2025-08-17

0

milk

milk

Truyện cuốn quá, đọc một mạch không dừng được luôn

2025-08-17

0

cherry🍒🍒

cherry🍒🍒

Tặng tác giả hai bông nha

2025-08-17

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play